Sau khi Đoàn Ba nghe thấy Trần Thương nói vậy, cứ ngỡ mình đã nghe lầm.
Nhưng khi nhìn Trần Thương thì hình như... Không phải đang nói đùa với mình, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.
- Chào anh, bác sĩ Trần.
Đoàn Ba cười nói.
Trần Thương cũng gật đầu mỉm cười:
- Thật là có duyên, chủ nhiệm Đoàn đây là đi... Học tập?
Đoàn Ba gật đầu:
- Ừm, tôi đi tương đối sớm, đi từ lúc trước tết, tới đã được mấy tháng.
Ở nơi đất khách gặp được người quen thì ai cũng sẽ vui mừng, càng đừng nói tới gặp được một đơn vị.
Mặc dù ngay từ đầu Đoàn Ba cũng làm khó khoa cấp cứu, thế nhưng sau này khi đã hoà hoãn mối quan hệ với khoa Phổ ngoại, Trần Thương cũng cùng Đoàn Ba tiến hành qua phẫu thuật, quan hệ cũng không tệ.
Trần Thương bất đắc dĩ nói:
- Chủ nhiệm Lư, đây là Ngoại khoa tổng hợp của bệnh viện chúng tôi, quen biết đã lâu, hay là để anh ấy tới làm trợ thủ?
Lư Siêu cũng không để ý, ngược lại gật đầu cười:
- Được, không có vấn đề, chủ nhiệm Đoàn nhưng phải học tập cho tốt, cơ hội khó có được.
Đoàn Ba gật đầu cảm kích nói tiếng cám ơn.
Mấy nhân viên bồi dưỡng ở phía sau cũng hâm mộ nhìn Đoàn Ba, không ngờ anh ta còn có một phen cơ duyên như vậy.
Thật ra, Lư Siêu đối với lời của Trần Thương cũng sẽ không từ chối, dù sao đây là người giữ vị trí hội phó hội trưởng trong tương lai của hội khoa Ngoại tiêu hóa học, bản thân mình sẽ không tự chuốc nhục nhã.
Lư Siêu làm mổ chính, Trần Thương cầm đèn nội soi, Đoàn Ba làm trợ thủ một, Oersted làm trợ thủ hai.
Oersted nhìn Đoàn Ba, chủ động lên tiếng chào.
Lần này lại khiến cho Đoàn Ba hơi thụ sủng nhược kinh.
Đang ngồi ở đây cũng đều là nhân vật có máu mặt...
Phẫu thuật bắt đầu.
Lư Siêu tập trung tinh thần, bắt đầu thao tác.
Mà mấy vị chủ nhiệm 301 ở xung quanh thì trừng to mắt nhìn chằm chằm Trần Thương thực hiện thao tác.
Đây là một ca phẫu thuật đường mật bình thường, độ khó không quá cao, thế nhưng phẫu thuật này dễ dàng làm tổn thương đường mật, phải làm phẫu thuật lần hai.
Điều này làm cho Trần Thương hơi xúc động, vừa vặn tổ trưởng Mã làm ra một bài luận văn như vậy, dù gặp tình huống như vậy, đối với Trần Thương cũng là xe nhẹ đường quen.
Oersted ở bên cạnh không có nói nhiều, công việc trợ lý hai với ông mà nói rất thư giãn thích ý, không những vậy mà loại thao tác này còn không có khó khăn, giúp ông có càng nhiều cơ hội để dùng vào việc suy nghĩ các thao tác của Trần Thương.
Chuyện này với ông mà nói rất quan trọng.
Video của mỗi một ca phẫu thuật đều sẽ được lưu giữ cẩn thận, lấy dùng để làm tư liệu phẫu thuật.
Kĩ thuật làm phẫu thuật của Lư Siêu rất tốt, thế nhưng một ca phẫu thuật tuyệt đối không phải một người là có thể hoàn thành, đặc biệt là phẫu thuật nội soi.
Vì lẽ đó chuyện này đối với tay cầm đèn nội soi có yêu cầu rất cao.
Lúc này, Trần Thương vừa làm vừa giải thích cho mọi người nội dung chủ yếu và thao tác kỹ xảo.
Hơn nữa, quan trọng nhất không chỉ là một ca phẫu thuật này, thậm chí là những hạng mục cần phải chú ý trong công việc phẫu thuật.
Mọi người kinh ngạc phát hiện, bác sĩ Trần đang không chút phí sức nào mà khống chế tốt nội soi, đồng thời còn đang chỉ đạo Lư Siêu thuận lợi hoàn thành phẫu thuật.
Chuyện này hơi ý vị sâu xa
Thế nhưng, dần dần, ca phẫu thuật kéo dài, mọi người phát hiện, mỗi một câu mà Trần Thương nói không chỉ là để nói cho Lư Siêu, mà còn nhắc vào trong tâm khảm của họ.
- Khi ở ống mật chủ, chúng ta phải chú ý, ngàn vạn nhớ kỹ phải thu tay, bởi vì chỗ này của đường mật và tụy...
- Còn có chỗ này, có một sai lầm theo thói quen, đó là khi sử dụng nội soi, rất dễ dàng đụng phải lá gan, vào lúc này, dễ dàng thay đổi vị trí trước kia của đường mật, tạo thành tổn thương.
- Dao siêu âm...
Đột nhiên, họ phát hiện một vấn đề: Trần Thương luôn có thể trực tiếp chỉ ra một chút sai lầm của họ
Ở đây có bao nhiêu người?
Bốn năm chủ nhiệm
Bốn bác sĩ bồi dưỡng
Họ kinh ngạc phát hiện, những vấn đề mà Trần Thương mới vừa nói, luôn có một chút thích hợp với họ
Cẩn thận hồi tưởng một phen vừa rồi của bác sĩ Trần, suy nghĩ tỉ mỉ cực sợ, mọi người chợt phát hiện những chỗ này đều là vị trí mà mình có nguy cơ gây ra sai sót.
Lần này, tất cả mọi người đều mơ hồ.
Bác sĩ Trần còn chưa từng thấy mình làm phẫu thuật, vậy mà có thể chỉ ra toàn bộ những sai lầm này.
Đây là trùng hợp à?
Thế là, mọi người hai bên nhìn thoáng qua đồng nghiệp bên cạnh, trong ánh mắt họ, tất cả mọi người nhìn thấy tràn đầy kinh ngạc...
Nguyên một đám dường như đã bị bác sĩ Trần nhìn thấu, những vị trí mình thường xuyên phạm sai lầm đều bị nói, cảm giác như Trần Thương ở ngay trước mặt họ chỉ ra chỗ thiếu hụt trên người họ...
Ừm
Rất không có cảm giác an toàn.
Mà lại... Loại cảm giác này thật hơi dọa người
Vào lúc này, họ mới phát hiện, hoá ra không phải trùng hợp, không chỉ có mỗi mình như vậy.
Bác sĩ Trần chỉ ra sai lầm, vậy mà lại là những sai lầm mà tất cả họ đều đã từng mắc phải.
Trong lúc nhất thời, mọi người im lặng
Liền Lư Siêu cũng bất đắc dĩ nuốt ngụm nước miếng.
Phẫu thuật rất nhanh đã kết thúc, mỗi một người đang quan sát ca phẫu thuật ở đây đều được lợi rất nhiều.
Ca phẫu thuật này vừa hay để bác sĩ Trần chỉ ra rất nhiều vị trí dễ dàng phạm sai lầm của họ.
Thật ra, người đã lên tới cấp bậc chủ nhiệm, họ cũng sẽ phạm sai lầm, thậm chí... Những sai lầm này đã tạo thành thói quen, bản thân lại không nhận ra.
Cái này cần một người lợi hại chỉ ra.
Thế nhưng vào giờ phút này, bác sĩ Trần còn chưa từng thấy họ phạm sai lầm, vậy mà đã chỉ ra được thiếu sót của họ.
Loại cảm giác này, không khác gì thời đi học gặp thầy giáo, bị thầy đoán ra tâm tư nhỏ.
Tất cả mọi người dồn dập thở dài
Chuyến này, thu hoạch quá nhiều, thật sự chuyến đi này không tệ mà
Ca phẫu thuật kết thúc trong hữu kinh vô hiểm.
Trần Thương kịp thời nhắc nhở chủ nhiệm Lư mấy chi tiết nhỏ, để ca phẫu thuật hoàn thành mỹ mãn.
Sau khi người bệnh được đưa đi.
Lúc này Lư Siêu mới bất đắc dĩ nói:
- Bác sĩ Trần, anh rất thân thuộc với phẫu thuật đường mật à? Vì sao tôi cứ cảm thấy những biến chứng thường gặp ở loại tổn thương đường mật này anh đều có thể khéo léo tránh đi.
- Hơn nữa, tại sao tôi có cảm giác rằng anh có thể nhìn ra tâm tư của tôi, biết rõ sai lầm mà tôi phạm phải, sau đó kịp thời ngăn lại
Mọi người dồn dập ngẩng đầu, hoá ra chủ nhiệm Lư cũng hoang mang như thế, thế là... Từng đôi mắt ngây thơ tò mò nhìn chằm chằm Trần Thương
Trần Thương cũng sững sờ, anh nghĩ tới Mã Nguyệt Huy, anh biết rõ tổ trưởng Mã - Lợi hại-ra sao, thế nhưng không ngờ tổ trưởng Mã lại lợi hại như vậy
Đến cùng thì còn sai lầm gì mà tổ trưởng Mã chưa phạm phải
Ngẫm lại đều cảm thấy... Đáng sợ
Trần Thương khụ khụ cười, khẽ nói:
- Ừm, thật ra đây là một vấn đề trong 《 The Lancet 》 mà gần đây tôi đang chỉ đạo, cũng coi như là một đầu đề nhỏ, là tôi cùng tiên sinh Oersted và tổ trưởng Mã Nguyệt Huy nghiên cứu ra được, chính là nghiên cứu phẫu thuật tổn thương đường mật, mọi người có thể đi nhìn.
- Thật ra, chúng tôi cũng cân nhắc đến vấn đề này, đồng thời làm chuyên hạng đột phá, trọng điểm chính là tình huống giải quyết và tránh gây ra tổn thương đường mật.
Nghe thấy Trần Thương nói vậy, lập tức khiến mọi người xung quanh hai mặt nhìn nhau.
Hai chữ chỉ đạo này dùng khá hay
Bác sĩ Trần chỉ đạo giáo sư Oersted... Phát biểu 《 The Lancet 》
Có thể đây chính là cao thủ thế giới rồi?
Mà tổ trưởng Mã Nguyệt Huy, lúc này dường như bị mọi người quên lãng.
Này thật đúng là oan uổng cho tổ trưởng Mã, thật ra ông mới là nhân vật quan trọng, nếu không phải nhờ ông, làm sao có thể tìm ra nhiều như vậy sai lầm đây?
Sau khi tổ trưởng Mã hiểu rõ, chắc chắn sẽ tủi thân mà khóc.