Khoảng thời gian này đi mấy bệnh viện làm phụ trợ, thu hoạch rất lớn
Khỏi cần phải nói, học trộm kỹ năng lại lần nữa phát huy sức mạnh của nó, thành công học được phẫu thuật nối lại mật - ruột cấp đại sư.
Khoảng thời gian này, Trần Thương càng đi nghiên cứu sâu, càng phát hiện ra vấn đề và chi tiết của xây dựng lại đường tiêu hóa.
Nhưng phát hiện thì phát hiện, lâm sàng vẫn là lâm sàng.
Phẫu thuật cắt bỏ đầu tụy tá tràng của bệnh Ung thư đầu tụy chính là một cơ hội rất tốt để làm lâm sàng.
Thật ra, đây cũng là độ khó lớn của việc xây dựng lại đường tiêu hóa, dự đoán được tình hình xấu nhất của bệnh tình, nhiều biến chứng bệnh nhất, có ích cho việc duy trì ca phẫu thuật ngắn nhất.
Lý giải sự khác biệt của chiều sâu, tầm nhìn và biện pháp đều không giống nhau.
Ca phẫu thuật ngày thứ sáu, nhưng Trần Thương đã bắt đầu mong đợi.
Thế nhưng, Trần Thương nghĩ không ra một chuyện, vì sao một ca phẫu thuật ung thư đầu tụy giai đoạn đầu bình thường, lại có thể cho mình một tấm thẻ Đặc huấn chứ?
Dựa theo phán định của hệ thống, độ khó và ban thưởng có quan hệ trực tiếp với nhau, cũng sẽ không quản người bệnh có thân phận gì.
Ban thưởng tấm thẻ Đặc huấn này, như thế nào cũng phải là một boss cấp lãnh chúa trở lên
Thế nhưng hiện tại xem ra, chẳng qua là người bệnh chỉ bị ung thư đầu tụy giai đoạn đầu, không có thay đổi vị trí hay di căn.
Nghĩ không ra
Sáng thứ sáu, từ sớm Trần Thương đã đến văn phòng của khoa Ngoại tổng hợp bệnh viện Hiệp Hòa.
Tôn Quảng Vũ nhìn thấy Trần Thương tới, sắc mặt hơi quỷ dị, vội vàng gọi Trần Thương lại.
Trần Thương thấy thế, tò mò đi tới:
- Chủ nhiệm Tôn, sao vậy?
Tôn Quảng Vũ kéo Trần Thương sang vừa, nhỏ giọng nói:
- Người nhà họ đang cãi vã.
Trần Thương lập tức sửng sốt:
- Vì sao?
Tôn Quảng Vũ bất đắc dĩ nói:
- Người con trai thứ hai của Tần gia muốn người của Mayo làm phẫu thuật cho ông cụ, ông cụ lại nhất quyết không đồng ý
- Ông cụ sinh ra ở thời đại trước, cái này... Hơi thành kiến, mà lại nhất quyết giữ tư tưởng thâm căn cố đế, không lay chuyển được, sống chết không đồng ý để người nước Mỹ làm phẫu thuật cho mình.
Trần Thương hơi sững sờ, thật ra cũng có thể lý giải, dù sao ông lão cũng xuất thân từ quân ngũ, trải qua một số chiến tranh, tự nhiên tư tưởng sẽ tương đối bảo thủ.
Mặc dù ở thời đại này hơi cứng nhắc, thế nhưng... Nghĩ đến ông lão, thật đúng là hơi đáng yêu.
- Đúng rồi, chủ nhiệm Tôn, ông cụ biết bệnh của mình chứ?
Trần Thương tò mò hỏi.
Tôn Quảng Vũ cười khổ một tiếng:
- Ông cụ ấy à, cứ như gương sáng vậy, trong lòng vô cùng thông thấu, biết tất cả mọi chuyện, nhưng cảm xúc các phương diện đều rất tốt, tích cực làm phẫu thuật, những thứ này đều không có vấn đề.
Nói đến đây, Tôn Quảng Vũ hơi hổ thẹn:
- Nhắc tới cũng trách tôi, không nên lắm mồm.
Ông lại tiếp tục thở dài nói:
- Sau khi chẩn đoán chính xác cho ông cụ, người nhà họ đều tới tìm tôi, hỏi tôi một chút về tình huống bệnh tật và vấn đề khó dễ của ca phẫu thuật.
- Thế nhưng cậu cũng biết đấy, độ khó, tính nguy hiểm và biến chứng bệnh của phẫu thuật cắt bỏ đầu tụy tá tràng rất lớn, sau đó tôi đã thuận miệng nói là trung tâm y học Mayo là bệnh viện tốt nhất hiện tại về lĩnh vực này.
Nói đến đây, Tôn Quảng Vũ bất đắc dĩ cười khổ một tiếng:
- Kết quả, người con trai thứ hai của nhà họ Tần này, ngày hôm sau đã mời chuyên gia của trung tâm y học Mayo tới, tiến hành chẩn đoán tình trạng bệnh của đối ông cụ, cũng cho ra một vài hứa hẹn.
Sau khi Trần Thương nghe xong, lập tức sững sờ
Anh hiểu được, hoá ra độ khó của ca phẫu thuật nằm ở chỗ này, là bởi vì thiết kế khó khăn...
Nhưng mấy người nhà họ Tần này cũng thật sự là có bản lĩnh, trực tiếp mời chuyên gia từ trung tâm y học Mayo tới, thật đúng là mánh khoé thấu trời
Lại nói, trung tâm y học Mayo và mấy người quý tộc quan to trên thế giới có liên hệ cũng là chuyện thường thấy nhất, người bệnh cấp cao đến từ hải ngoại, bao gồm cả vương thất vùng Trung Đông, quan viên phú hào hoặc người nổi tiếng đến từ các quốc gia trên thế giới chiếm 5% trong tổng số người bệnh.
Nghĩ như vậy, cũng không thấy gì bất ngờ.
Thế nhưng, nếu không có được thẻ Đặc huấn sắp tới, Trần Thương chắc chắn sẽ không cam lòng.
Mặc dù anh không biết trình độ của tổ chữa bệnh Mayo ra sao, thế nhưng Trần Thương tự nhận trình độ phẫu thuật đầu tụy tá tràng của mình cũng hẳn là không kém.
Thế nhưng, hiện tại phải chờ xem ông cụ quyết định như thế nào.
...
...
Trong phòng bệnh, Tần Trấn Vĩ một mặt bất đắc dĩ nói:
- Ba, con cũng đã nói, chữa bệnh là không phân biệt biên giới, bác sĩ Norman Bethune không chi viện cho quốc gia chúng ta à? Bệnh viện Hiệp Hòa vốn là do dòng tộc Rockefeller xây dựng cơ mà
Ông cụ Tần đen mặt lại:
- Ba tin người Trung Quốc chúng ta cũng có thể làm giỏi loại phẫu thuật này
Ông cụ dứt khoát nói một câu khiến bốn người con trong phòng đều hơi bất đắc dĩ.
Tần Trấn Vĩ nhìn thoáng qua Tần Trấn Hoành bất đắc dĩ nói:
- Anh, anh mau khuyên ba đi, chính miệng chủ nhiệm Tôn cũng đã nói, trước mắt chỉ có trung tâm y học Mayo thực hiện tốt loại phẫu thuật này, chúng ta không thể trơ mắt... Aizz
Tần Trấn Hoành nhìn em trai, bất đắc dĩ ngồi bên cạnh lão gia, nói:
- Ba, con cảm thấy em trai nói cũng có lý, chính trị là chuyện chính trị, nhân dân là chuyện của nhân dân, tất cả chúng con đã tính toán tất cả rồi, từ thời Thanh triều còn có ‘sư di trường kỹ dĩ chế di’ mà, sao chúng ta lại không được?
(DG: Norman Bethune ~ Bạch Khâu n
‘Sư di trường kỹ dĩ chế di’ là Học tập kỹ thuật tiên tiến của phương tây từ đó chống lại sự xâm lược của cường quốc phương tây.)
- Chẳng qua chúng ta chỉ là sử dụng phương pháp chữa bệnh xem bệnh cho ba, tiếp đó đợi ba khỏe lên, mới có thể phát huy nhiệt lượng thừa chứ? Đúng không
Nhưng mà, mặc cho anh em nhà họ Tần có nói thế nào, ông cụ cũng không đồng ý, sống chết không đồng ý.
Đại ý chính là dù không làm phẫu thuật cũng không để người nước Mỹ làm
Trong lúc nhất thời, phẫu thuật lâm vào trạng thái căng thẳng.
Rơi vào đường cùng, hai anh em Tần Trấn Hoành chỉ có thể mời các chú bác tới khuyên nhủ ông cụ.
Lần này, Hiệp Hòa lại náo nhiệt.
Trần Thương đứng ở bên ngoài, cứ như xem bản tin thời sự, nguyên một đám người già quen thuộc đi vào đi ra.
Thật sự là hơi rung động lòng người
Không biết đã qua bao lâu, Trần Thương và Tôn Quảng Vũ được gọi vào phòng bệnh.
Tiến sau đó, có hai ông lão tầm tuổi nhau ngồi bên cạnh ông cụ, còn có hai anh em Tần Trấn Hoành, Tần Trấn Vĩ của Tần gia.
Ông cụ nhìn thấy Trần Thương và Tôn Quảng Vũ đi vào, không nói gì khác, gọn gàng dứt khoát hỏi một câu:
- Đồng chí Tiểu Trần, cậu đối với ca phẫu thuật của tôi, có nắm chắc không?
Trần Thương sững sờ, nhìn thần sắc kiên định của lão nhân, hình như rất hi vọng nhận được ánh mắt khẳng định, thế là nghiêm túc nhẹ gật đầu:
- Có
Ông cụ nghe thấy vậy, trực tiếp cười ha ha ha
Mà anh em nhà họ Tần lại trực tiếp xụ mặt.
Rất rõ ràng, câu trả lời của Trần Thương lúc này vô cùng quan trọng.
Một ông cụ gầy gò ngồi bên cạnh cũng mỉm cười nói:
- Được rồi, chúng ta cũng đừng tranh giành, đều lui một bước.
- Vừa rồi Trấn Vĩ cũng đã nói, những chuyên gia của Mayo nói có thể chẩn đoán được bệnh này, cần rất năng lực chẩn đoán rất cao, nhìn ra, đồng chí tiểu Trần thật sự có bản lĩnh.
- Để tôi nói thử, cứ để tiểu Trần đến làm mổ chính, mấy người của trung tâm y học Mayo, đến làm trợ thủ, hỗ trợ tiến hành phẫu thuật
- Dù sao, mục đích của chúng ta là giúp cho ca phẫu thuật thành công, đến lúc đó hai bên trao đổi hợp tác lẫn nhau, như vậy mới có thể được.
Nói xong, nhìn ông cụ:
- Hiện tại cũng lưu hành việc trong và ngoài nước hùn vốn, chúng ta cam đoan tự mình có vị trí chủ đạo là được, đúng hay không?
Sau khi nói dứt lời, mấy ông cụ cũng cười.