Thành quả nghiên cứu lần này rất thuận lợi
Lý Bảo Sơn bỗng nhiên linh cơ khẽ động, hỏi: "Tiểu Trần, hiện tại thuật thức này của ngươi những ai biết làm?"
Vương Dũng vội vàng đứng lên: "Ta biết làm!"
Trần Thương gật đầu: "Hiện tại có ta cùng Vương Dũng biết làm, nhưng ta có thể dạy cho Trần lão sư, ta nghĩ với tư chất của Trần lão sư, không mấy ngày có thể học được."
Lão Trần nghe xong, sao cảm giác lời này cứ là lạ thế nào, sao không giống như đang khen ta vậy?
Lý Bảo Sơn nghe xong, lập tức quyết định
"Rất tốt!"
"Bỉnh Sinh, mấy ngày nay ngươi đi theo tiểu Trần học tập một chút, sớm nắm giữ thuật thức này, ứng dụng nó vào lâm sàng."
"Tần Duyệt, ngươi tiếp tục làm nghiên cứu khoa học, tranh thủ phát triển thành một bài luận văn hoàn chỉnh!"
"Y tá trưởng vất vả ngươi một chút, suy nghĩ một quyết sách tuyên truyền, tập trung tuyên truyền đặc điểm cùng ưu thế phẫu thuật của chúng ta cho mọi người biết, chúng ta tuyên truyền ở đại sảnh lầu một, nhất định phải tuyên truyền thật tốt đặc sắc của khoa cấp cứu chúng ta!"
"Còn có, Viên Phàm, Vương Dũng, các ngươi mang theo mấy thực tập sinh, tổ chức một lần chữa bệnh từ thiện cho cộng đồng, thực hiện chuyên đề phòng ngừa các bệnh liên quan đến túi mật, thuận tiện giảng cho người bệnh một chút đặc sắc chúng ta, trong lúc đó, y tá trưởng có thể dùng ảnh chụp của Tần Duyệt làm bằng chứng tuyên truyền."
Phẫu thuật nội soi không chỉ có riêng nội soi khoang bụng
Còn có nội soi tử cung, nội soi lồng ngực...
Bình thường những ca phẫu thuật này đều phải mời chuyên gia từ tỉnh đến, mà cử động vô tâm lần này của Trần Thương, thậm chí chính hắn cũng không nghĩ ra sẽ có ảnh hưởng sâu sắc đến thế.
Đương nhiên, giống như là khâu, người khác nhau khâu ra bộ dáng cũng hoàn toàn khác biệt, muốn đạt tới hiệu quả khâu không nhìn ra vết sẹo như Trần Thương thật đúng là không quá thực tế.
Sau khi tan tầm, Trần Thương muốn đi thị Bát Viện một chuyến, liên hệ với đối phương để đi làm phẫu thuật.
Gọi xe vội vàng đuổi tới, Quách Thành đã sớm ra nghênh tiếp.
Thật ra độ khó phẫu thuật cũng không lớn, nhưng đều là lão cán bộ về hưu, số tuổi tương đối lớn, Quách Thành lo lắng tình huống của người bệnh không quá ổn định, hi vọng Trần Thương tới giúp đỡ chút, vạn nhất gặp phải chuyện gì đột phát, cũng có thể ứng phó kịp.
Sinh hoạt luôn tồn tại trùng hợp, ca phẫu thuật đầu tiên vừa mới bắt đầu, sẽ là hạ mã uy cho đông đảo bác sĩ
Người già đã hơn tám mươi tuổi, ở độ tuổi này, có rất ít bệnh viện nguyện ý làm phẫu thuật cho người bệnh, nhưng thân thể người già cũng không có quá nhiều biến chứng, bệnh duy nhất thường gặp chính là viêm ruột dạ dày mãn tính.
Người già gọi Cận Đông Lai, luôn cười ha hả, cho dù là phải làm phẫu thuật, cũng đều an ủi bác sĩ: "Người trẻ tuổi phải trải nghiệm nhiều một chút, không cần phải sợ, không cần lo lắng."
Người già tâm thái rất tốt, nghe nói lúc tuổi còn trẻ đã từng đi lính, sau này thì làm công an, lúc trước còn cưỡi ngựa, nhưng bởi vì thường xuyên phải chấp hành nhiệm vụ, ăn cơm không đúng giờ, lúc tuổi còn trẻ bệnh tật liên quan đến hệ tiêu hóa đầy người, viêm túi mật cũng phát tác nhiều lần, liên tục không phẫu thuật, thẳng đến đoạn thời gian trước đau sỏi mật không chịu nổi mới đến làm phẫu thuật.
Theo Quách Thành nói, mấy người con của người này đều rất có bản lĩnh, con cả thì mở công ty ở bên Mỹ, người con thứ hai làm công việc hành chính, cô con gái thì được gả cho nhà giàu nào đó làm chủ tịch ngân hàng, rất bận rộn, rất ít trở về.
Bạn già đứng ở cửa ra vào chờ hắn làm phẫu thuật xong chăm sóc hắn, trong nhà có một bảo mẫu, xem như nửa cái thân thích, chăm sóc sinh hoạt thường ngày của hai người.
Phẫu thuật bắt đầu, Quách Thành tự mình làm phẫu thuật, Trần Thương làm người hỗ trợ, bên người còn có một tiểu bác sĩ trẻ tuổi, hình như là nghiên cứu sinh vừa mới tốt nghiệp, còn cực kỳ ngây ngô, đứng trên bàn phẫu thuật không biết phải làm gì.
Quách Thành không nghĩ tới, vừa xuống nội soi, đã gặp phải vấn đề
Khoang bụng dính liền rất nghiêm trọng, ngay khi hắn vừa đưa dụng cụ nội soi vào, lại phát hiện tá tràng bị loét dẫ đến xuất hiện một vết rò rỉ không nhỏ, mà thực tràng bởi vì bị viêm kéo dài, có dấu hiệu mãn tính, nếu như không để ý, không bao lâu có thể sẽ gây nên thủng dạ dày tá tràng
Lần này, hù Quách Thành đổ mồ hôi hột
Trần Thương quả quyết nói: "Chuẩn bị mở bụng!"
Quách Thành có chút sợ, nhưng vẫn hít sâu một hơi, thay đổi dụng cụ, chuẩn bị mở bụng, Trần Thương thấy Quách Thành có chút lo lắng, nói: "Để ta tới làm?"
Quách Thành vội vàng gật đầu
Ngoại khoa Thị Bát Viện thật phát triển quá kém, ngay cả chủ nhiệm đều như vậy, Trần Thương không khỏi có chút tiếc hận, dụng cụ phẫu thuật ở đây cực kỳ mới, cầm trong tay có thể cảm giác được, rất đắt
Thế nhưng một bệnh viện như vậy, phần cứng rất xa hoa, thế nhưng trình độ bác sĩ không sánh được với chất lượng... thật không hiểu nổi
Quách Thành cũng chưa đến bốn mươi tuổi, còn không lớn tuổi bằng lão Trần, trình độ... Càng kém một đoạn, Trần Thương thật không biết làm sao hắn lên làm chủ nhiệm được.
Trách không được người nhà những người kia muốn đi đến bệnh viện khác làm phẫu thuật, nếu để ngươi làm, người ta ai còn mạng ra ngoài?
Nhưng những chuyện này không có bất cứ quan hệ nào với Trần Thương, hắn đến chính là để làm phẫu thuật
----
Mà lúc này, bạn già của Cận Đông Lai là Phùng Ái Hoa đang ngồi bên ngoài phòng phẫu thuật, lo sợ bất an, chất nữ (bảo mẫu) Dương Á Ny bồi tại bên cạnh, an ủi: "Thẩm nhi, không có chuyện gì đâu, bá bá của ta hiền lành tự nhiên có thiên tướng, ngươi không cần lo lắng!"
Phùng Ái Hoa thở dài, vỗ tay Dương Á Ny, chậm rãi nói: "Á Ny nhi a, ngươi không hiểu đâu, người già, quan tâm nhất là bạn già, ta đã đến độ tuổi này rồi, không quan tâm được cho con cái nữa, cũng không thể dựa vào con cái được, chỉ có thể dựa vào bá bá của ngươi để sống qua ngày, nếu không có bá bá của ngươi, ta sống cũng không có ý nghĩa gì."
"Còn bá bá của ngươi, cũng có suy nghĩ giống như ta, con cháu tự có phúc của con cháu, ngươi quản không được, ta chỉ cầu bá bá ngươi an ổn, có đôi khi ta nghĩ, hắn đi trước cũng tốt, miễn cho ta đi trước, một mình hắn ở lại không có sức để sống, chớ nhìn hắn cả đời làm binh, bắt bao nhiêu người xấu, thế nhưng lại rất yếu đuối đấy."
"Ta mạnh hơn hắn..."
Người già thích nói dông dài, bên cạnh Phùng Ái Hoa cũng chỉ có Dương Á Ny, con cái không ở bên, chỉ có thể nói chuyện với đứa cháu họ hàng xa này, cũng thua thiệt cho Á Ny, sinh hoạt bình thường như giặt quần áo nấu cơm đều do nàng làm, mới khiến Phùng Ái Hoa đi ra thể diện sạch sẽ.
Phùng Ái Hoa là người muốn mặt mũi, thích thể diện, thích sạch sẽ, thế nhưng người già, không thể theo ngươi, cho dù là con gái cũng không nhất định tốt như Dương Á Ny, trong ngoài rửa sạch sẽ, sắp xếp gọn gàng, lưu loát, đâu ra đấy.
Lúc này, điện thoại Dương Á Ny bỗng nhiên vang lên, nhìn vào tên người gọi, trên đó viết: "Cận Thanh Chí."
Dương Á Ny nói: "Thẩm nhi là anh Thanh Chí gọi đến."
Phùng Ái Hoa thấy con trai cả gọi, nói: "Ngươi nghe đi."