Đây là cơ hội à?
Phải
Thế nhưng càng nhiều hơn là khiêu chiến.
Chỗ khó lớn nhất khi phẫu thuật tách rời song sinh dính liền là không biết tổn thương.
Thân thể của hai bé bốn tuổi đã qua bốn năm rèn luyện, tạo thành một hệ liệt bù trừ và thích ứng loại hình thái này rồi.
Tách rời lá gan hay tuyến tụy, đều sẽ lộ ra độ khó rất lớn.
Mà, quan trọng nhất là kết quả hình ảnh chỉ là phiến diện, rất nhiều thứ họ còn chưa thấy được, những này đều là vực sâu khó lường.
Có đôi khi, bất kỳ một ca phẫu thuật nào, đều cần ôm tư tưởng tập trung chuẩn bị vực sâu.
Cẩn thận, cẩn thận, không thể khinh thường
Mà vào lúc này
Tất cả mọi người đều đưa mắt dời đến Trần Thương, họ rất muốn biết, Trần Thương sẽ từ chối hay không?
Ánh mắt Hubert tràn đầy chờ mong.
Có lẽ anh không nên nói yêu cầu quá đáng như thế trong trường hợp này, làm cho Trần Thương khó xử.
Thật ra, Hubert cũng đã nghiêm túc cân nhắc.
Trần Thương dựa vào học thức và lý niệm của mình có thể chinh phục rất nhiều người, nhưng, họ đều là bác sĩ ngoại khoa
So với những lý niệm này, đối mặt với nghi vấn của mọi người, có lẽ độ khó của một ca phẫu thuật thực sự cao càng có sức thuyết phục hơn.
Mà khi nghĩ đến cái này, anh lại nghĩ đến cháu gái mình.
Ánh mắt lập tức sáng lên
Đây là một ca phẫu thuật yêu cầu cao, một ca ngay cả Hubert cũng không nắm chắc, độ khó cực cao
Jim Lawrence? Hay là Hamilton...
Những này Hubert đều từng quen biết, anh không được, họ càng không được
Mà Trần Thương rất có thể là một ngoại lệ, hi vọng anh có thể trợ giúp mình, đồng thời cũng hi vọng Trần Thương có thể chứng minh bản thân
Nghĩ tới đây, Hubert hít thật sâu, nhìn Trần Thương, chậm rãi gật nhẹ đầu.
Mà Jim Lawrence như nhau cũng là nhìn Trần Thương.
Vốn là anh muốn tham gia phẫu thuật để trợ giúp Hubert, giờ lại hơi im lặng.
Bởi vì anh cũng không dám hứa chắc phẫu thuật có thể thuận lợi hay không
Một đài phẫu thuật liên quan đến danh dự kiểu này, ai cũng không thể cam đoan.
Đột nhiên... Anh nghĩ tới một chuyện
Anh chẳng qua chỉ muốn chứng minh trình độ phẫu thuật của Trần Thương không đáng tin, nếu... Nếu phẫu thuật thất bại thì...
Nếu như vậy, anh sẽ có thể làm hội trưởng rồi?
Nghĩ tới đây, Jim Lawrence vội vàng sững sờ, chính anh cũng bị ý nghĩ của mình dọa cho nhảy dựng
Tranh thủ thời gian lắc đầu tỉnh táo.
Lập tức, anh đưa tay đánh mình một cái
Gọn gàng mà linh hoạt
Jim, anh là một bác sĩ! Anh tên hỗn đản, anh sao có thể có ý nghĩ như vậy?
Anh không ngừng thức tỉnh chính mình, nói với mình không thể có loại ý nghĩ đáng sợ này.
Anh ưa thích danh lợi, ưa thích lực ảnh hưởng, anh cũng muốn tên tuổi mình ghi lại trên lịch sử phát triển y học, chứng minh mình là bác sĩ vĩ đại trong thời đại này.
Cái này không sai
Người đều có mộng tưởng.
Thế nhưng cũng không có nghĩa anh sẽ vì cái ghế hội trưởng mà không từ thủ đoạn
Anh có thể cạnh tranh với Trần Thương, có thể học tập Trần Thương đền bù kỹ thuật mình không đủ, thậm chí có thể dùng tiền thu mua người tuyển cử một chút, thế nhưng... Những này đều là thủ đoạn, không vi phạm ranh giới cuối cùng của anh.
Ranh giới cuối cùng của anh là cái gì?
Bác sĩ
Anh là một người bác sĩ
Quyền lợi đấu tranh đều sẽ tồn tại trong bất cứ một lĩnh vực gì, thế nhưng chỉ cần không vi phạm điểm mấu chốt của mình, đồng thời lòng thủ vững, ở trong mắt anh xem ra đây đều là không có vấn đề.
Nghĩ tới đây, anh hít sâu một hơi, để mình tỉnh táo lại.
Vào lúc này, Trần Thương gật đầu:
- Được, rất chờ mong có thể cùng phẫu thuật với giáo sư Hubert.
Hubert nghe xong, lập tức mừng rỡ, ánh mắt sáng lên:
- Cám ơn Bác sĩ Trần.
Nói thật, rốt cuộc Trần Thương cũng hiểu vì sao luôn thấy Hubert hơi có tâm sự, thì ra là ca phẫu thuật cháu gái của mình.
Trần Thương thản nhiên nói đến:
- Khách khí, chúng ta vốn là bác sĩ.
Lập tức, phía dưới vang lên tiếng vỗ tay.
Mọi người lúc này, kịch liệt vỗ tay cho Trần Thương, dù thế nào, anh có can đảm làm mổ chính cho đài phẫu thuật này, đã có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.
Có điều, lúc này Jim Lawrence cũng đứng lên:
- Tôi cũng muốn thêm vào phẫu thuật.
Hamilton gật đầu:
- Còn có tôi.
Hubert gật đầu cười một tiếng, thêm một người, nhiều một phần lực lượng:
- Cảm ơn mọi người.
Phẫu thuật là phẫu thuật, cạnh tranh là cạnh tranh.
Dù họ là đối thủ cạnh tranh, nhưng vào thời khắc này, cũng đều cần phải hiểu được, bệnh tật to lớn trước mặt, cần phải kề vai chiến đấu.
Một ca phẫu thuật khó khăn, lại như là một kẻ địch mạnh mẽ.
Thật ra, đại đa số trong ngành nghề này đều rất căm hận và xem thường một loại người: Đó là đem người bệnh thành công cụ
Họ là bác sĩ, không phải đồ tể
Không có quyền xem mạng người như cỏ rác.
Nếu như một người ngay cả y đức còn chẳng có, sao có thể làm hội trưởng học hội y học tốt được?
Jim Lawrence hít sâu một hơi, lúc này anh nhìn thoáng qua Trần Thương bên cạnh, nói câu:
- Rất chờ mong anh phẫu thuật
Trần Thương cười cười, nhẹ gật đầu.
Anh cũng cần chứng minh chính mình.
Phía dưới lập tức vang lên tiếng vỗ tay.
Không biết ai nói câu:
- Giáo sư Hubert, có thể để chúng tôi quan sát phẫu thuật không?
Một câu, lập tức đưa tới mọi người phụ họa.
Một ca phẫu thuật hiếm thấy kiểu này, đương nhiên đáng giá đi nghiên cứu một hai.
Người ở đây nhiều như thế, làm sao xem?
Hubert cũng sẽ không để ý những này, gật đầu nói:
- Có thể, tôi sẽ liên hệ nhân viên công tác, vào khi phẫu thuật, mở ra trực tiếp video tại đây.
- Có điều... Đây cũng là một ca phẫu thuật lâu, có lẽ mọi người có thể sớm nghỉ ngơi một chút.
Hoàn toàn chính xác, một ca phẫu thuật này có thể cần thời gian thật lâu, bảy, tám tiếng? Có lẽ hơn mười giờ?
Tất cả mọi người cười cười.
So với nghỉ ngơi, có gì đặc sắc hơn so với đài phẫu thuật khó khăn kiểu này.
Trong lúc nhất thời, mọi người dồn dập cười lắc đầu.
Hội nghị hôm nay cũng kết thúc.
Tuyển cử phó hội trưởng ngày mai thật ra mọi người một chút cũng không quan tâm, ngược lại quan tâm nhất là phẫu thuật tối nay.
Lúc này, Trần Thương và đám người Hubert ăn cơm tối chung ở khách sạn, mới đi tới trung tâm y học Mayo.
Lúc nói chuyện, đây là lần đầu tiên Trần Thương tới Mayo.
Trần Thương cũng là tràn ngập tò mò về nơi này.
Hàng năm sẽ có rất nhiều người tới Mayo, tham quan, học tập, bồi dưỡng, thậm chí Tần Hiếu Uyên còn tới nơi này học quản lý qua.
Nói tóm lại, Mayo chính là cọc tiêu trong ngành, từ quản lý đến lâm sàng đều rất xuất sắc.
Mấy thành viên tổ trù bị Oersted cũng dồn dập theo tới.
Sau khi đoàn người tiến vào phòng bệnh, lập tức thấy hai cô bé nhỏ mặc quần áo đặc chế, ở đó bưng lấy một bản tập tranh nhi đồng nhìn.
Thấy ông mình quay lại, hai người buông xuống tập tranh, cười vui vẻ.
- Ông ơi
- Ông ơi
Đây là hai song bào thai, dáng dấp giống nhau như đúc, có điều bây giờ hai bé xoay người cũng hơi khó khăn, càng chưa nói chuyện đứng lên.
Hubert cười cười, tới bên giường ngồi xuống, nhìn hai đưa bé, cười nói:
- Tối nay, ông quyết định sẽ sử dụng ma pháp tách hai đứa ra, có được không?
Sau khi hai bé nghe được, lập tức bắt đầu vui vẻ.