Ford nghe thấy lời Trần Thương nói lập tức đuôi lông mày vui mừng
Cho tới nay, anh luôn muốn hợp tác tiến hành phẫu thuật tuyến tụy một lần với Trần Thương, cuối cùng cũng có cơ hội.
Thế nhưng tuyệt đối không ngờ, đường đường là giáo sư Jim Lawrence này lại học được cướp tay trên?
Trong lúc nhất thời, Ford tức giận dựng râu trừng mắt, trợn mắt nhìn nhau, độ thiện cảm liên tục xói mòn đi...
Trần Thương cũng bất đắc dĩ nhìn thoáng qua độ thiện cảm của Jim Lawrence, vào lúc then chốt sợ thằng nhãi này lại tìm mình phiền toái.
【 Jim Lawrence, độ thiện cảm: 1 】
Trần Thương lập tức sững sờ
Vẫn còn may chưa âm, vậy anh nhiều nhất chỉ không thích mình, chứ cũng không quá chán ghét, thậm chí... Còn có một điểm hảo cảm nữa?
Trần Thương yên tâm.
Jim Lawrence cũng nhìn cái tuyến tụy này, kích động, ngứa tay rất lâu.
Tiện tay đưa trong tay băng gạc cho Ford, nghiêm túc nhìn tuyến tụy tự hỏi.
Có điều, sau khi anh đối mặt với tuyến tụy lần thứ ba... Jim im lặng
Cũng là vào lúc này
Jim hoàn toàn tỉnh ngộ lại.
Anh ngẩng đầu nhìn Trần Thương một cái, tựa như còn ngửi thấy hương vị âm mưu.
Cái tuyến tụy này khó xử lý nhất, anh để tôi ra tay, đây không phải đang hố tôi à?
Mà tôi... Còn cướp tay trên
Jim Lawrence bị một hệ liệt thao tác ngốc nghếch của mình làm tức khóc.
Sao mình lại đần như vậy?
Anh thấy mình lại bị Trần Thương lừa.
Tại sao phải dùng ‘Lại’
【 Đinh! Độ thiện cảm của Jim Lawrence - 1! 】
Trần Thương lập tức sững sờ.
Mẹ nó... chuyện quỷ gì vậy?
Tôi còn chưa kịp nói, đây coi là nằm thương à?
Trần Thương lập tức quay người nhìn thoáng qua Jim Lawrence:
- Giáo sư Jim, có vấn đề gì à?
Jim tức giận nghiến răng:
- Bác sĩ Trần định tách rời tuyến tụy thế nào?
Trần Thương nhìn thoáng qua Jim Lawrence, lập tức sửng sốt một chút, anh cũng kịp phản ứng?
Nhìn dáng vẻ xuẩn manh của anh, độ thiện cảm Trần Thương đối với anh tượng trưng tăng thêm một điểm.
Jim Lawrence nhìn ánh mắt thanh tịnh sạch sẽ của Trần Thương, cũng sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn Trần Thương cũng nhu hòa mấy phần, chẳng lẽ là mình... hiểu lầm người ta?
Vào lúc này, hình ảnh tuyến tụy ở sảnh xuất hiện trong tầm mắt mọi người:
Bao quấn đầu tụy, ống tụy bại lộ mà dung hợp lại cùng nhau, tựa như không chỗ đều tại nói cho anh: Tôi chẳng qua là một đầu tụy bình thường không có gì lạ, thế nhưng... Rất vững chắc
Đây là chỗ khó nhất ca phẫu thuật, thành lập đường tiêu hóa tuyến tụy thế nào mới tốt, đối với hai đứa bé mà nói, thật ra đều rất quan trọng.
Lúc này, Trần Thương cũng thở dài lắc đầu:
- Giáo sư Jim, phần ngoài ống tụy này dung hợp với nhau, chúng ta muốn tách ra sẽ rất khó.
- Thế nhưng, tôi từng xem luận văn của giáo sư Jim, trong đó có một kiểu suy nghĩ là: kéo dài ống tụy thế nào, phẫu thuật tiến hành kéo dài đầu tụy bên trong ống tụy chính, vừa lúc chúng ta cần rạch chỗ kết hợp đầu tụy ra, phía dưới rất có thể vẫn có hai ống tụy chính tuyến tụy
- Có lẽ từ lúc ban đầu ra như vậy, cũng là để sau này dần dần dung hợp, tôi đang nghĩ tách ra xong, dùng thuật khâu lại tuyến tụy, dùng tuyến tụy lớp màng bên ngoài bao quấn tuyến thể, sau đó lại tách ống tụy ra.
- Cái này... Không phải mạch suy nghĩ trong luận văn của giáo sư Jim à?
Nói tới đây, Trần Thương bất đắc dĩ thở dài, hơi thất vọng nhìn qua Jim, trong ánh mắt viết đầy: Thì ra anh không phải Jim Lawrence kia mà tôi biết.
Anh làm tôi quá thất vọng
Lúc này, Jim Lawrence đột nhiên sửng sốt
Anh... Anh hình như có một cảm giác bị phụ lòng thì phải...
Thì ra, Trần Thương chưa từng xem thường chính mình
Anh cũng chưa từng lừa gạt mình.
Thậm chí anh còn đọc tất cả luận văn, anh ta... lại tín nhiệm mình như thế.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Jim Lawrence tràn đầy xấu hổ, anh cảm giác mình trách lầm Trần Thương rồi.
Khi anh nhìn mắt Trần Thương lần nữa, mới hiểu được, người trước mắt này, là một đối thủ khả kính, dù thất bại hay thành công đều được, đây là một người hiểu rõ giá trị của mình nhất
Jim Lawrence tranh thủ thời gian lấy lại tinh thần, đưa một ánh mắt kiên định cho Trần Thương
Thế là Trần Thương cứ như vậy ‘Mắt đi mày lại’ với Lawrence bốn năm lần, làm mấy người trên bàn phẫu thuật đều xem trợn tròn mắt...
Không chỉ họ, những khán giả ở hiện trường kia càng mờ mịt nhìn chằm chằm hai người, luôn cảm giác hơi hương vị không nói được.
Không lâu sau
Sau khi Jim Lawrence nghiêm túc quan sát một phen, gật đầu nói:
- Ý của bác sĩ Trần Thương thật có thể làm thử
- Giáo sư Hubert, anh xem, thật ra hai đầu tụy dính liền cùng một chỗ, giữa đầu tụy đều có ống dẫn tụy nội bộ, nếu có thể tách đầu tụy ra, mà không tổn thương đến nội bộ ống tụy...
Sử dụng ống tụy bóc ra và kéo dài là có thể thực hiện
Ford cũng gật đầu tán thành, không thể không nói, tổ trưởng tiểu tổ rò tụy Jim Lawrence này thật không phải chỉ nói đùa.
Sau khi Hubert thấy ba người đều nhất trí ý kiến, lập tức nhìn qua Jim Lawrence, nghiêm túc nói:
- Xin nhờ giáo sư Jim.
Jim Lawrence nghe xong, xấu hổ cười nói:
- Luận văn lúc đó chỉ là suy nghĩ của tôi thôi, cũng chưa từng chân chính làm qua... Vì thế, tôi cũng không nắm chắc lắm.
- Vẫn phải khổ cực bác sĩ Trần rồi
Jim nhìn Trần Thương, cười xấu hổ nói.
Trần Thương cũng không khách sáo, anh cầm dao mổ qua, nhìn chằm chằm hai cái đầu tụy, không thể không từng li từng tí cẩn thận tách rời.
Ống tụy là phân ống tụy chính và ống tụy phụ, mục đích của ống tụy phụ là bài tiết dịch tụy tuyến tụy hội tụ đến ống tụy chính, tương đương với nhánh cây chạc cây.
Trần Thương hít sâu một hơi, công việc lần này anh cũng không chắc chắn, dù sao ống tụy và mạch máu không giống nhau, anh cũng không phải hiểu rất rõ.
Lỡ như cắt hỏng...
Nghĩ tới đây, anh trực tiếp bắt đầu 【 Nhìn chăm chú 】
Hai mắt nhìn chằm chằm tuyến tụy, một dao nhẹ nhàng mở dựa theo đầu tuyến tụy, tổ chức tuyến tụy rất mềm, cũng không giống lá gan, độ khó phẫu thuật tương đối lớn.
Thế nhưng dao Trần Thương rất sắc bén.
Một chút, một chút...
Cẩn thận từng li từng tí tách rời, hai đầu tụy đều cần tách rời, mà lại không thể tổn thương ống tụy.
Tất cả mọi người lại ký thác hết hi vọng vào Trần Thương lần nữa, mà lúc này, Jim Lawrence cũng không nhàn rỗi, anh dù sao cũng cực kỳ hiểu về tuyến tụy.
Nói thật, anh còn vô cùng kích động
Dù sao mắt thấy suy nghĩ mình muốn biến thành hiện thực, dù không phải mình làm, Jim Lawrence vẫn tương tự cảm thấy vui vẻ.
Bỏ đi mọi thứ, Jim Lawrence cũng là một bác sĩ Ngoại khoa tụy đỉnh cấp, anh nói rất nhiều cấu tứ về tuyến tụy.
Bởi vì nguyên nhân trình độ, rất nhiều suy nghĩ phẫu thuật dù không sai, nhưng rất khó thực hiện được.
Thế là anh bắt đầu tìm người máy phẫu thuật, sau khi đạt thành hợp tác với công ty ISI, thật sự đã giúp anh tiến bộ rất lớn.
Trần Thương phẫu thuật làm cho Jim Lawrence không khỏi cảm khái, một đôi tay này đừng nói làm phẫu thuật tuyến tụy, ngay cả làm phẫu thuật khoa Ngoại thần kinh, cũng có thể trở thành bác sĩ đỉnh cấp đó
Ngoại khoa thần kinh là có tiếng chính xác, khi luyện tập, hai tay cần cầm máy khoan điện tách lớp vỏ trứng gà ra, lại không được tổn thương tầng mô ngoài trứng gà kia.
Tỉ mỉ chính xác, trầm ổn
Mà đôi tay này của Trần Thương, đầy đủ thỏa mãn tất cả những thứ kia