Phẫu thuật kết thúc, mọi người đều rất mệt mỏi
Đa phần đều đã hơn năm mươi, có khỏe cũng chịu không được mười hai giờ phẫu thuật như thế.
Hubert vội phái người đưa họ về khách sạn.
Trần Thương và Oersted một xe, ngồi xuống Oersted bất đắc dĩ nói:
- Giáo sư, anh lại mạnh lên.
Sau khi Trần Thương nghe thấy, hơi sửng sốt một chút, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Hội nghị học thuật kiểu này thực ra rất cần thiết cho việc đề cao bản thân, Jim Lawrence Hamilton họ có lý giải quá sâu sắc về mình
- Có đôi khi, loại bổ sung và trao đổi này, cũng cực kỳ quan trọng.
Nói đến đây, Trần Thương nhìn Oersted, cười nói:
- Xây dựng lại ống dẫn mật hôm nay, nói đến cũng bắt nguồn từ ý nghĩ của anh đấy.
Trần Thương học trộm được phẫu thuật chữa đường mật chuẩn cấp hoàn mỹ từ Oersted, trong đó có một suy nghĩ kiểu này.
Oersted bất đắc dĩ cười lắc đầu:
- Đây chỉ là cấu tứ, trước nay đều chưa từng nghĩ sẽ thực hiện thật, không ngờ hôm nay lại được tận mắt nhìn thấy.
Nói đến đây, Oersted tiếp tục nói:
- Tôi thấy vấn đề lần này giáo sư trúng cử hội trưởng có lẽ không lớn.
Trần Thương nghe thấy câu nói này, cũng im lặng, lúc vừa bắt đầu, anh chỉ là vì vinh dự, thế nhưng hiện tại... Anh chợt cảm giác chức hội trưởng này, là một phần trách nhiệm đảm đương.
Một đường không nói chuyện, Trần Thương nghe nhắc nhở của hệ thống vang lên, cũng bất động thanh sắc, chờ về khách sạn lại nhận lấy sau.
Mà lúc này chiếc xe bên cạnh.
Hai người Hamilton Jim Lawrence ngồi cùng xe, ai cũng không để ý ai
Thật ra, Jim Lawrence là muốn trò chuyện với Hamilton chút, dù sao hai người thật ra đã không phải là đối thủ cạnh tranh.
- Hamilton, thật ra tôi cảm thấy, chúng ta vẫn có thể hợp tác
- Còn có, anh nghĩ kỹ một chút...
Jim loạn xả nói một đống.
Thế nhưng lại Hamilton nhắm nhẹ mắt, dựa lưng vào ghế, mắt lim dim ngủ.
Jim suy nghĩ thật lâu, đều không nói lời.
Sau khi xuống xe, Hamilton ngáp một cái rời đi:
- Tôi buồn ngủ quá, Jim, tôi về nghỉ trước.
Jim đờ đẫn gật đầu, anh thấy Hamilton không có ánh mắt, lại còn xem mình là đối thủ cạnh tranh, quá ngây thơ... Chẳng lẽ không biết Trần Thương mới là kẻ địch lớn nhất à?
Jim Lawrence đi từ phòng mổ ra, nháy mắt bị gió lạnh sáng sớm thổi tỉnh
Cái phẫu thuật này nha, đôi khi thật không phải là đồ tốt, xem thời gian dài, để người dễ dàng xem say, thần hồn điên đảo.
Hamilton vào phòng, treo quần áo lên, mới nằm xuống liền ngủ.
Trong lòng nói thầm một tiếng, cậu Jim này, thật là khờ, tôi hợp tác với cậu để cạnh tranh Trần Thương?
Tôi cũng không phải có bệnh điên
Không nói trước cậu có thể đi lên không, cậu anh đi lên tôi cũng là một phó hội trưởng danh dự.
Nhưng mà nếu cậu cạnh tranh thất bại, bác sĩ Trần Thương là hội trưởng, hội trưởng danh dự của tôi chẳng phải biến mất à?
Hiện tại ai tôi cũng sẽ không để ý, các cậu dù ai lên đài vẫn đưa danh dự hội trưởng cho tôi mà, cớ sao mà không làm đâu?
Một giấc ngủ này, giúp tinh thần Hamilton vô cùng thoải mái.
Trong mơ, bản thân trở thành hội trưởng danh dự...
Bên này sau khi Trần Thương trở về, mới vào cửa chỉ nghe thấy một hồi tiếng ngáy khẽ truyền đến, lập tức tỉnh táo tinh thần
Ai nha?
Cô gái nhỏ này lại ngáy ngủ?
Vào lúc này, Trần Thương rón rén cởi quần áo ra chuẩn bị đi ngủ, chợt nghe một hồi tiếng cười truyền đến:
- Hắc hắc hắc... Đó là chồng tôi đó
- Thật tuyệt
- Ông xã quá lợi hại...
Trần Thương sững sờ, cẩn thận từng li từng tí đến bên giường, nhìn Tần Duyệt nằm nghiêng ở trên, hắc hắc hắc hắc cười khúc khích, nước bọt lưu trên cánh tay, còn đang nói mê...
Ha ha
Trần Thương lập tức hào hứng, cầm điện thoại nhanh chóng thu hình lại.
Sau khi Tần Duyệt hắc hắc cười ngây ngô xong, đột nhiên ‘Di trượt’ một tiếng, hút nước miếng vào, Trần Thương lập tức bất đắc dĩ, che miệng ha ha ha nở nụ cười.
Lưu chứng cứ lại, mới xách chân lên giường.
Nằm lên trên giường, Trần Thương mở thông báo hệ thống ra.
【 Đinh! Chúc mừng ngài, hoàn thành phẫu thuật tách rời trẻ sinh đôi kết hợp quái lãnh chúa cấp 99, độ tham dự 90%, thu được phần thưởng phong phú! 】
【 Đinh! Chúc mừng ngài thu được: 1, Găng tay cảm giác; 2, Một túi may mắn màu vàng; 3, Điểm đẳng cấp + 2; 】
Trần Thương lập tức mừng như điên
Anh nhìn hai vật phẩm màu vàng lóng lánh trước mắt, nước bọt cũng sắp chảy xuống rồi
Hai vật phẩm màu vàng, ngẫm lại cũng thấy hơi hưng phấn.
【 Găng tay cảm giác: Vật phẩm màu vàng, mang theo găng tay, lực cảm giác + 50! Kỹ năng bị động: Hoàn nguyên! Khi đeo găng tay, khi ngài tiến hành bắt mạch với cường độ lực cảm giác cao, có thể thu được càng nhiều thông tin hơn! Bị đến thanh bị tự động có hiệu lực! Đẳng cấp yêu cầu: Cấp 60! 】
Sau khi Trần Thương thấy hệ thống nhắc nhở, không khỏi sửng sốt.
Tăng lên 50 điểm lực cảm giác, nói đơn giản chút chính là lực cảm giác lên năm lần.
Nhưng không có tăng thuộc tính khéo léo, chính xác, lực mạnh cả...
Có điều thông qua tên cũng có thể nhìn ra, găng tay cảm giác, đây là một đôi găng tay chuyên chú vào phương diện kiểm tra tìm kiếm, công dụng cụ thể còn không xác định rõ.
Nhưng Trần Thương cảm giác, có thể được đánh giá là vật phẩm màu vàng, khẳng định sẽ không như trước.
Có điều, sau khi nhìn thấy đẳng cấp yêu cầu, Trần Thương lập tức sửng sốt.
Một ngụm dịch vị qua đêm kém chút xông lên cổ họng, đẳng cấp yêu cầu tận 60
Hệ thống anh thay đổi rồi, anh bắt đầu xuất hiện hạn chế đẳng cấp.
Vừa mới tăng thêm được 2 cấp, hiện tại cũng mới 55.
Khoảng cách đến 60 còn tận 5 cấp đó
Thứ hai là một túi may mắn màu vàng.
Trần Thương hít sâu một hơi, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy có lẽ mình dính chút khí u rồi.
Quay người nhìn qua Tần Duyệt, nha đầu này, vận khí tốt như thế, bằng không đi chỗ nào tìm được anh chồng tuyệt cỡ này đây?
Nghĩ nghĩ, Trần Thương xoay người tay nắm trên mũi Tần Duyệt một cái, để thể khí tràn ngập trong lòng bàn tay mình
Ừm
Trần Thương cảm nhận được trong hai tay, có một luồng khí u lưu chuyển, tuyệt đối đại bạo phát
Sau khi lòng tin tràn đầy mở phúc túi kim sắc ra.
【 Đinh! Mở túi may mắn ra, vui như lên trời, thu được kỹ năng: Phẫu thuật vi phẫu tái tạo mũi! (cấp hoàn mỹ) 】
Trần Thương sửng sốt một chút
Anh nhìn qua ban thưởng của hệ thống, lại nhìn mặt Tần Duyệt một chút
Vì sao rút đến phẫu thuật vi phẫu tái tạo mũi
Cũng vì thứ mình đang nắm là mũi à?
Nghĩ tới đây, Trần Thương thật hơi vô cùng căm phẫn bất bình, sớm biết... đã sờ chỗ khác
Thế nhưng, lần này để cho Trần Thương một lời nhắc nhở
Sau này có phải là, sờ chỗ nào sẽ có thể thu được ban thưởng đó?
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhìn chằm chằm cái đầu nhỏ của Tần Duyệt, hê hê hê hê nở nụ cười.
Mà lúc này đây, Tần Duyệt xoay người nhìn Trần Thương, thấy anh cười quái dị nhìn chằm chằm mình, lập tức sững sờ, trong đầu hiện ra một dòng chữ: Nhân vật đóng vai?
Tần Duyệt không khỏi tủi thân bĩu môi, hai tay nắm chặt chăn mền, mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Không được... Van cầu anh bỏ qua cho tôi đi...
Trần Thương nhìn Tần Duyệt như vậy, lập tức sửng sốt một chút, con bé này... Hí tinh à
Có điều...