Từ khi rời khỏi tiểu tổ nghiên cứu rò tụy, trong lòng mọi người luôn có một cảm giác này
Là một cảm giác không được coi trọng
Cảm giác được nhu cầu là một loại cao cấp, là một cấp bậc sau khi thỏa mãn điều kiện vật chất cao hơn truy cầu.
Mà dân tộc, quốc gia là gì?
Là vô số người tập hợp chung một ý chí
Thậm chí, rời khỏi tiểu tổ rò tụy cũng vẻn vẹn một cái dây dẫn nổ.
Giống như, những năm này đất nước mạnh lên.
Thế nhưng, thứ cần để lớn mạnh chính là quá trình, chúng ta cũng không phải trong lĩnh vực nào đều có chỗ đứng.
Cái gì là lớn mạnh?
Chính là bất cứ ai cũng không thể xem thường anh, không thể coi nhẹ anh, không thể không có anh
Có thể tùy ý bị khai trừ ra hệ thống rò tụy, bị người phủ định phẫu thuật của anh, có thể ngồi nhìn mấy chục người bên anh rời khỏi không hơi chú ý, đây là cái gì?
Không thèm nhìn
Vì nghĩ anh có cũng được mà không cũng chẳng sao.
Nên mới ra tình huống này.
Nếu anh đủ lớn mạnh, thử người khác có dám không?
Mà bây giờ, Trần Thương trở thành hội trưởng học hội ngoại khoa tiêu hóa thế giới, điều này có ý nghĩa gì?
Mang nghĩa chúng tôi cũng lớn mạnh, còn lớn mạnh đến tình trạng các anh không thể không có chúng tôi.
Nghiên cứu của chúng tôi, thành công của chúng tôi, nhân dân thế giới đều cần
Tiểu tổ ngoại khoa tiêu hóa Trung Quốc chúng tôi, có thể cứu nhân dân Trung Quốc, cũng có thể cứu nhân dân cả thế giới
Đây là một loại cảm giác tự hào dân tộc
Cũng là sức mạnh đoàn kết cả dân tộc.
Mọi người lúc này đều kích động đến rơi nước mắt.
Có lẽ, chữa bệnh không có biên giới.
Nhưng vinh dự lại có biên giới, bác sĩ có biên giới, nhân dân chúng tôi cũng có biên giới
...
...
Mà lúc này, truyền thông theo sau lưng Ngoại khoa tiêu hóa Trung Quốc, cũng hưng phấn lên.
Phóng viên đằng trước cầm micro, ngành tố dưỡng nào, cái gì phát giọng nói thanh... Toàn bộ biến mất, hưng phấn kích động đều lộ rõ trên mặt, âm thanh run rẩy nói đến:
- Thành công! Trung Quốc Trần Thương, anh trở thành hội trưởng học hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới
- Đây là hội trưởng thứ nhất trong lĩnh vực ngoại khoa tổng hợp thế giới nước ta, Trần Thương làm được! Tiểu tổ ngoại khoa tiêu hóa Trung Quốc làm được! Nhân dân Trung Quốc chúng ta cũng làm được rồi
- Từ nay trở đi, ngoại khoa tiêu hóa Trung Quốc chúng tôi, chân chính đứng lên
Dù chuyện lần này chưa được sắp xếp truyền hình trực tiếp, nhưng người chủ trì đứng ở ngoài sân, tan nát cõi lòng la lớn về phía camera
..
Lúc này, thời gian ở Trung Quốc là rạng sáng bốn giờ.
Rất nhiều người đều đang ngủ.
Thế nhưng cũng có vô số người lại đang lo lắng đợi điện thoại, chờ tin tức
Rất nhiều nhân viên không thể tham dự ngoại khoa tiêu hóa đều đang đợi tin vui truyền đến
Lo lắng
Khẩn trương
Thấp thỏm
Lúc này, ngay cả trong văn phòng Vệ Kiện ủy và rất nhiều nhân viên công tác khác cũng trắng đêm không ngủ.
Tối nay, rạng sáng họ muốn công bố một tin tức, mà họ cũng đang đợi một tin tức truyền đến
Ngay lúc này, vô số người chợt lần lượt nhận đến tin nhắn, video, điện thoại
- Xong rồi! Trần Thương trở thành hội trưởng
- Thành công! Chúng ta thành công! Trần Thương thành công lấy 50 phiếu trúng cử hội trưởng
- Chúng ta thành công rồi
Thủ đô, Thượng Hải, Giang Chiết, Tề Lỗ, An Dương... Lần lượt trong từng thành phố, từng căn phòng chợt truyền đến từng âm thanh hưng phấn mừng như điên.
Có lẽ loại vinh dự này đối với người thường cũng chẳng mấy ai chú ý, so với cái gì quán quân đại hội thể dục thể thao, cái gì giải thi đấu trò chơi, cái gì thi đấu... Đều không quan trọng gì.
Nhưng giờ đối với hàng ngàn hàng vạn bác sĩ ngoại khoa tiêu hóa Trung Quốc mà nói, đây là một lần thịnh yến lịch sử
Đây là vinh dự thuộc về người khoa tiêu hóa Trung Quốc chúng tôi, cũng thuộc về lịch sử nước chúng ta
Một đêm này, bao nhiêu người kích động trắng đêm khó ngủ
Điện thoại reo tỉnh người trong mộng.
Tin vui truyền đến
Vui đến phát khóc
Bao nhiêu nhân viên không thể tham dự lúc này thấy hình ảnh được truyền tới từ điện thoại, kích động đến mức rơi nước mắt.
Họ biết rõ, cố gắng của mình, thật không lãng phí vô ích
...
Trần Bỉnh Sinh đợi đến rạng sáng bốn giờ, sau khi nhìn thấy âm thanh hình ảnh truyền đến, lập tức kích động khóc không thành tiếng, thân thể run rẩy đánh thức hai vợ con nằm bên.
- Mẹ ơi, sao ba lại khóc
Bé trai thấy ba nhóc khóc không thành tiếng, hơi không hiểu, bất đắc dĩ hỏi Cố Hân.
Cố Hân nhìn Trần Bỉnh Sinh, vỗ sau lưng anh, cũng không nói chuyện, nhìn hình ảnh truyền đến từ di động.
Quay qua dỗ nhóc con:
- Chú Trần Thương trở thành hội trưởng học hội ngoại khoa tiêu hóa thế giới, ba con đang vui vẻ đó.
Cậu bé nhỏ nghe xong, cầm trang giấy đưa cho lão Trần:
- Ba ơi, ba đừng khóc, chú Trần Thương sẽ chê cười đó...
Trần Bỉnh Sinh bất đắc dĩ ôm con trai, lau nước mắt:
- Ba là vui vẻ, con cũng không thể làm phản đồ nói cho chú Trần Thương đấy
...
Nửa đêm Tần Hiếu Uyên cầm điện thoại lên, gửi qua Lý Bảo Sơn
- Lão Lý, anh thấy chưa! Thằng bé Trần Thương kia trở thành hội trưởng rồi! Ha ha ha...
Tần Hiếu Uyên kích động gọi điện cho Lý Bảo Sơn
- Đến, hai ta cách không uống một cái trước, tôi thật là vui vẻ nha
- Đi! Ngày mai, tới nhà tôi! Chúng ta không say không về
Lý Bảo Sơn cũng hưng phấn khó mà chìm vào giấc ngủ
...
Họ là thật vui vẻ
Với tư cách người nhà mẹ đẻ của Trần Thương, sau khi thấy tin tức, tất cả đều là vui vẻ cực kỳ
Vì cái vinh dự này, đối với rất nhiều người trong ngoại khoa tiêu hóa mà nói, là một lần thắng lợi nay chưa từng có.
Có đôi khi, cảm giác tự hào dân tộc làm sao tới?
Là do anh hùng mang tới
Từng chuyện của một đời lại một đời anh hùng để chúng tôi biết rõ, dân tộc chúng tôi, là vĩ đại
Không truyền kỳ, không anh hùng, sẽ không có lịch sử
Từ con cháu Viêm Hoàng đến tứ đại phát minh, từ Thủy Hoàng thống nhất thiên hạ, đến Đường Tống Nguyên Minh Thanh huy hoàng, đây chính là ký ức của dân tộc Trung Hoa, cũng là tồn tại cảm giác tự hào dân tộc chúng tôi
Mà lúc này, trong Vệ Kiện ủy
Tiêu Nhuận Phương ngủ thiếp đi trong văn phòng, hơn sáu mươi tuổi bà cũng không giống thanh thiếu niên, bà chịu không nổi
Trong lúc ngủ mơ, thư ký hưng phấn chạy vào
- Chủ nhiệm! Thành công! Trần Thương thành công rồi
Tiêu Nhuận Phương nghe xong, vội vàng đứng người lên, hai mắt nhìn chằm chằm thư ký:
- Từ từ rồi nói
Vào lúc này, thư ký cầm điện thoại, chỉ vào nói:
- Ngài mau em, đây là video
Tiêu Nhuận Phương tiếp nhận video nhìn lại
Thấy Hubert tuyên bố Trần Thương đã trúng cử hội trưởng, lập tức cười thật vui vẻ
- Tốt! Quá tốt rồi! Quá tuyệt
- Tranh thủ thời gian, liên hệ với phóng viên xác minh thông tin, để bộ tuyên truyền, mau chóng tuyên bố tin tức
- Tôi muốn nói tin tức tốt này cho mọi người
Lúc này, cả bà lão sáu mươi tuổi cũng tràn đầy hưng phấn
Trước đây bà đánh nhịp rời khỏi tiểu tổ nghiên cứu Rò tụy, hôm nay, Trần Thương không để chính bà tự đánh mặt mình
Bà là thật vui vẻ
Đợi khi thư ký đi ra ngoài, Tiêu Nhuận Phương nhìn xuyên qua thủ đô trong đêm, bất đắc dĩ cười
- Tốt! Thật tốt
Bà cầm lấy điện thoại, lật qua lật lại, nhìn video thật nhiều lần
Xem đến khi mắt cũng hơi mông lung
...
...