Trên máy bay.
- Em qua đây
- Không đâu
- Cho anh sờ một chút
- Mơ đi
- Anh thật không sờ soạng, em qua đây, trên máy bay, nhỏ giọng một chút, người ta đều ngủ
Trần Thương bất đắc dĩ nói.
Lúc này, Tần Duyệt mới tiếp tục ngủ.
Trần Thương nhìn chằm chằm Tần Duyệt, nhìn chằm chằm tùy thời chờ động.
Khoảng năm phút sau, Trần Thương quay người thấy Tần Duyệt đã ngủ thiếp đi, lập tức nở nụ cười hắc hắc hắc, đưa tay phải ra bắt đầu sờ đầu của cô
Xoa như thế mấy phút, Trần Thương cảm giác trên tay mình đã có điện, lúc này mới hài lòng buông xuống tay.
Bắt đầu nhận lấy ban thưởng
【 Đinh! Đang tổng kết ban thưởng... Chúc mừng anh trong hội nghị lần này trở thành hội trưởng học hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới, nhận được phong phú ban thưởng! 】
【 Nhận được ban thưởng: 1, Tàng bảo đồ x 1; 2, Quyển trục nhiệm vụ màu vàng x 1; 3, Bảo rương hoàng kim x 1; 4, Sách kỹ năng x 1! 】
Trần Thương trừng lớn hai mắt, nhìn nhiều phần thưởng phong phú như thế.
Trong lòng kích đông, tay run rẩy, thừa dịp Tần nha hoàn vẫn còn u khí, trực tiếp ấn mở sách kỹ năng
【 Phẫu thuật làm sạch vết thương sọ não: Cấp hoàn mỹ! 】
Trần Thương cười ha hả
Tới, tới rồi
Xem ra, mình đã phát hiện lỗ thủng của hệ thống.
Nghĩ tới đây, Trần Thương liếc mắt về phía bảo rương hoàng kim, bảo rương hoàng kim này lớn như vậy, chắc chắn là đồ tốt.
Mấy phút sau đó...
Tần Duyệt tức sùi bọt mép, con mắt mở to nhìn chằm chằm Trần Thương, lúc này tóc của cô đã sớm đã bị Trần Thương làm cho rối tung rối mù, giận đùng đùng nắm lấy tay Trần Thương, trực tiếp cắn một cái trên cánh tay
Trần Thương lập tức che miệng, đau nhe răng trợn mắt thế nhưng lại không dám kêu lên.
Cắn đã rồi, lúc này Tần Duyệt mới lấy điện thoại ra bắt đầu chỉnh sửa lại mái tóc của mình
Tức chết rồi, không biết bắt đầu từ khi nào thằng nhãi này dưỡng thành một thói quen sờ đầu, mà mỗi lần như vậy đều làm cho tóc của mình lộn xộn hết cả lên.
Trần Thương cảm thấy mình không thể lãng phí u khí mà Tần Duyệt mang tới, cắn tay cũng phải hết sức lợi dụng.
Trực tiếp mở ra bảo rương hoàng kim.
【 Đinh! Mở ra bảo rương, nhận được thiên phú: Thao tác nội soi. 】
Thiên phú?
Trần Thương sửng sốt.
【 Đinh! Thiên phú thao tác nội soi: Nắm giữ cảm giác không gian nội soi một cách hoàn mỹ, khi tiến hành thao tác nội soi, hiệu suất, độ chính xác, tính ổn định... của thao tác sẽ tăng lên biên độ lớn! 】
Trần Thương nuốt ngụm nước miếng, nhìn thoáng qua cái thiên phú này, sau đó lại nhìn một chút dấu răng chỉnh tề trên cánh tay mình.
Cắn răng một cái, làm cái quyết định
- Đến, bảo bối, cắn anh một cái nữa đi
Trần Thương nhìn chằm chằm Tần Duyệt, lấy hết dũng khí nói.
Tần Duyệt nghe xong, lập tức thẹn quá hóa giận:
- Đi chết đi, đồ lưu manh
Trần Thương trợn tròn mắt.
Lưu manh?
Sao mình lại lưu manh rồi?
Không phải chỉ là nói em cắn cánh tay một cái à?
Cái này... Cũng thành lưu manh
Trần Thương rất là không hiểu tư duy của con gái.
Nhưng hai ban thưởng trước mắt này đối với Trần Thương đã đầy đủ.
Tính thực dụng rất cao.
Chuyến đi nước Mỹ lần này thật không uổng phí.
Còn có một tàng bảo đồ và một quyển trục nhiệm vụ màu vàng.
Nghĩ tới đây, Trần Thương trực tiếp mở ra.
【Tàng bảo đồ sơ cấp: chưa thể sử dụng, đẳng cấp: sau khi đạt cấp 80 sẽ mở ra hệ thống tầm bảo, thông qua chỉ dẫn tầm bảo, có thể nhận biết bệnh tật hiếm thấy, trị liệu phẫu thuật nghi nan, kết bạn với đại sư cao cấp, hoàn thành nhiệm vụ tầm bảo, có thể đạt được ban thưởng phong phú! 】
Trần Thương sửng sốt
Cấp 80 mới mở ra hệ thống tầm bảo?
Hơi quá mức
Găng tay cấp 60 mới có thể đeo, còn hệ thống tầm bảo này thì phải cấp 80 mới có thể kích hoạt.
Xem ra, điểm cuối cùng của hệ thống này không phải là cấp 100?
Tỉ mỉ nghĩ lại, cũng là hợp lý, y học đang phát triển, bệnh tật, virus, vi khuẩn cũng đang không ngừng tiến hóa.
【quyển trục nhiệm vụ màu vàng: sau khi mở ra có thể thu được một cái nhiệm vụ màu vàng, hoàn thành nhiệm vụ có thể nhận được ban thưởng phong phú! 】
Trước đây Trần Thương cũng từng nhận được quyển trục nhiệm vụ, cũng đã sử dụng qua.
Trực tiếp mở ra quyển trục nhiệm vụ, âm thanh nhắc nhở của hệ thống lập tức vang lên.
【 Đinh! Phát động nhiệm cao cấp vụ: Nhận được giải thưởng bác sĩ Ngoại khoa thần kinh Vương Trung Thành Trung Quốc. Thời gian: Hai năm! 】
Sau khi nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, Trần Thương lập tức sửng sốt.
Mẹ nó
Quả nhiên là một cái hố to.
Giải thưởng bác sĩ Ngoại khoa thần kinh Vương Trung Thành Trung Quốc hàng năm là bác sĩ vinh dự cao nhất thưởng của Ngoại khoa thần kinh, mỗi năm bình chọn một lần, bao gồm 1 giải thành tựu chung thân, 2 giải thành tựu học thuật và 5 giải bác sĩ thanh niên.
Mà Vương Trung Thành này cũng là nhân vật truyền kỳ trong đại lão ngoại khoa thần kinh trong nước, là một trong người khai thác và người sáng lập sự nghiệp ngoại khoa thần kinh Trung Quốc.
Trong hơn vạn bác sĩ ngoại khoa thần kinh Trung Quốc, có gần 1/3 là được Vương Trung Thành chỉ đạo trưởng thành, số liệu này có thể thấy được chút ít
Có đôi khi, Trần Thương cũng hoài nghi đại lão này đến cùng có hack hay không, dù sao cuộc đời của bọn họ đôi khi so với hack còn bưu hãn hơn.
...
...
Tiểu tổ nghiên cứu rò tụy Quốc tế rất nhanh đã ban bố tin tức khắp Trung Quốc.
Sau khi mọi người thấy tin tức này khẳng định là sẽ vui vẻ
Cả Tiêu Nhuận Phương không ít nhân viên công tác trong Vệ Kiện ủy cũng rất hả giận.
Tần Vĩnh Nghĩa thì trực tiếp vui vẻ chạy tới văn phòng của bộ trưởng Tiêu, chỉ vào thông báo cười ha ha.
Thế nhưng sau khi vui vẻ thì tất cả mọi người cũng đều bình tĩnh lại.
Tất cả mọi người là người trưởng thành, đối đãi với chuyện gì tự nhiên khá là khách quan.
Thế giới người trưởng thành nào có nhiều trùng hợp như vậy?
Nào có vô duyên vô cớ nhận lầm?
Vì sao trước đây không nhận lầm?
Nghĩ tới đây, chẳng những mọi người không vui vẻ, ngược lại đều im lặng.
Đơn giản chính là lần này chúng ta lợi hại, ở trên sân khấu quốc tế biểu hiện ra sự mạnh mẽ của chúng ta.
Còn không phải bởi vì Trần Thương mang theo đội ngũ ngoại khoa tiêu hóa của chúng ta, dũng cảm bước lên ở đại hội thành lập ngoại khoa tiêu hóa thế giới à
Nói trắng ra, lạc hậu thì sẽ bị đánh
Muốn được người khác tôn trọng thì trước hết chính mình phải mạnh lên.
Tần Vĩnh Nghĩa nhìn Tiêu Nhuận Phương:
- Chủ nhiệm, đáp lại thế nào đây?
Chuyện đối với tiểu tổ nghiên cứu rò tụy Quốc tế họ đương nhiên cần phải đưa ra câu trả lời chắc chắn.
Tiêu Nhuận Phương trầm ngâm sau một lát, trực tiếp nói:
- Chờ Trần Thương quay lại, cho cậu ấy xử lý chuyện này.
Sau khi nói xong, Tiêu Nhuận Phương đứng dậy, nói với Tần Vĩnh Nghĩa:
- Cái này... Anh đi chuẩn bị một chuyện.
- Sáng sớm ngày mai máy bay của họ sẽ xuống sân bay, công việc nghênh đón cũng không cần quá khoa trương, như vậy đi, anh đi đặt khách sạn, đặt trước tiệc ăn mừng.
Tần Vĩnh Nghĩa gật đầu, cười nói:
- Tốt
Tiêu Nhuận Phương cúp điện thoại, gọi điện thoại cho thư ký:
- Làm một cái huy hiệu, đối tiểu tổ ngoại khoa tiêu hóa Trung Quốc làm ra thành tích, biểu thị khẳng định, đưa đến học hội Trung Hoa Y đi.
Sáng ngày hôm sau, mười giờ hơn, một bay cất cánh từ thị trấn nhỏ Rochester của nước Mỹ dừng lại ở phi trường quốc tế thủ đô.
Vừa mới xuống máy bay đã nhìn thấy đội ngũ đến đây đón tiếp.
Khi mọi người thấy người đi đầu là Tiêu Nhuận Phương thì trong lòng đều kích động lên.
Tiêu bộ trưởng và Chung tiên sinh tự mình đến hoan nghênh họ quay lại.
Không có đội ngũ đón tiếp xa hoa, không có quá nhiều hoa tươi, thế nhưng Tiêu Nhuận Phương và hội trưởng học hội Trung Hoa Y Chung lão tiên sinh tự thân đến đã làm tất cả mọi người bắt đầu vui vẻ.
Đây là tổ chức tán thành đối với bọn họ
- Hoan nghênh về nhà