Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1205 - Chương 1205: Ta Đạo Không Cô

Khi bac si mo hack full
Chương 1205: Ta Đạo Không Cô
 

(* Ta đạo không cô: Tôi không cô độc trên con đường hiện tại tôi đang đi.)

Bữa cơm trưa rất phong phú, với đầu bếp chuyên môn làm đồ ăn phương Tây, hương vị rất ngon.

Trần Thương ăn uống no đủ, tìm một chỗ đẹp trong sân, tiếp thuốc diệt tia tử ngoại.

Ba đứa trẻ và Tiểu Côn cũng chạy đến.

Nơi này là một đồng cỏ, lúc này cũng đã hơn tháng năm, chính là thời gian hoa lá nở rộ, chim hót hoa nở và mùi thơm của bùn đất.

Trần Thương nhấp một ngụm soda, nhắm mắt lại, cũng nhàn rỗi đung đưa chiếc ghế xích đu.

- Wow, đây là... con gián?

- Có tận mấy con

- Có phải là chúng đã chết rồi hay không?

- Không có... cậu xem, còn cử động đây này

Mấy đứa trẻ tò mò không biết cách nào tìm mấy con gián sắp chết, suy nghĩ một lát, có nên cử hành cho bọn nó một tang lễ hay không?

Vào lúc này, đứa bé gái đột nhiên cẩn thận đi đến bên cạnh Trần Thương, nhỏ giọng hỏi:

- Chú ơi, có phải là chú biết ma pháp hay không?

Trần Thương sững sờ, cảm thấy bản thân nên trêu chọc bọn nó một tí:

- Đúng thế, chú có ma pháp sinh mệnh! Sẽ biến bệnh tật trở nên khỏe mạnh, biến xấu xí thành xinh đẹp

Đứa bé gái vừa nghe xong:

- Vậy... vậy chú... vậy chú có thể biến cho bọn nó sống lại không?

Bé gái bi bô mà hỏi.

Trần Thương nghiêng đầu, nhìn thấy mấy con gián, lập tức liếc mắt.

Tuy nhiên, anh nhìn kỹ bãi cỏ xung quanh, đây là mới được xử lí qua, những con gián này hẳn là dùng thuốc sát trùng?

Nghĩ đến đây, Trần Thương chợt thấy ly soda bên cạnh, nảy ra ý tưởng

- Được thì có được, nhưng mà đến tối mới có thể khỏe được

Nói xong, Trần Thương đứng dậy, đổ khá nhiều soda lên trên người những con gián.

Trong lòng lẩm nhẩm:

- Gián con à, mày có thể sống thì hãy sống lại, không sống lại được thì cũng không thể trách tao

Dù sao, sau khi ngộ độc thuốc sát trùng, có thể sử dụng nước Carbonat Natri 1-2% hoặc nước muối sinh lí từ để rửa dạ dày.

Trần Thương đương nhiên là không có nước Carbonat Natri, nhưng... nước soda có được không?

Thế nhưng không bột đố gột nên hồ*, kiếp nạn hôm nay của bọn gián này là không có cách nào độ hóa được.

(* Không bột đố gột nên hồ (tục ngữ): ngay cả một người phụ nữ thông minh và đảm đang thì cũng không thể nấu mà không có gạo. Ví von là con người dù có năng lực đến đâu nhưng nếu thiếu những điều kiện cần để thì làm việc gì cũng khó thành công.)

Nghĩ đến đây, Trần Thương thở dài.

- Bây giờ, chú tưới nước sự sống lên trên người bọn nó, có thể sống sót hay không, thì phải xem tạo hóa của bọn nó rồi

Nói xong, Trần Thương cao thâm mạt trắc* rời đi.

(* Cao thâm mạt trắc: có nghĩa là mức độ thâm sâu khó lường, mô tả rất khó hiểu.)

Dù sao, soda cũng là đồ uống, trong đó khí CO2 được ép thành nước uống tinh khiết, đồng thời tăng thêm vị ngọt và hương liệu.

Cho nên nói, nước soda thực chất là một dung dịch nước của Natri Bicacbonat, có tính kiềm yếu, trong y học có thể khử trùng và sát trùng bên ngoài, uống có thể tổng hợp cân bằng Axit-Bazơ trong cơ thể người và thay đổi tính Axit.

Bởi vì mỗi ngày chúng ta ăn rất nhiều các loại thịt, cá, đều là đồ ăn có tính Axit, nên tạo thành trong cơ thể có tính Axit yếu.

Do đó, để duy trì tính cân bằng Axit-Bazơ, hãy uống chút nước Soda và ăn đồ ăn có tính kiềm.

Dương nhiên, những người bị viêm dạ dày ruột có thể không nhất thiết phải uống loại nước giải khát có ga này.

....

....

Khoảng hơn bốn giờ, mọi người vui vẻ ra về, lúc Trần Thương nhìn lại ba đứa trẻ, đột nhiên sửng sốt.

Tại sao trong mắt bọn nó lại rưng rưng nước mắt?

Chẳng lẽ là bởi vì ba con gián kia chết rồi à?

Xem ra kế hoạch cứu chữa bằng nước soda đã tan vỡ.

Nhưng... nếu nhưng bọn chúng có may mắn sống lại thì... cũng không biết người anh em Tiết Tống có ghi hận mình hay không?

Rời khỏi biệt thự, Trần Thương cảm thấy hôm nay ăn uống no say, còn được nghỉ ngơi rất tốt, Trần Thương đột nhiên cảm thấy mua một cái biệt thự cũng tốt.

Cuộc sống của người giàu quả nhiên nhàm chán

Lúc trở về, Tần Duyệt lái xe, Trần Thương ngồi ở bên cạnh chơi điện thoại, mở ra vòng bạn bè, lặng lẽ mở chặn cho Tần Duyệt.

Nếu như bị phát hiện đã chặn thời gian khá lâu, như vậy thì không tốt.

Mà vòng trạng thái bạn bè này đã là ngày hôm qua, cô ấy hẳn sẽ không xem nó?

Nhưng, anh thấy vòng bạn bè của mình toàn ấn like.

Hơn nữa có rất nhiều người quyết định muốn thử

Vương Thông:

- Ngày mai thử một chút

Từ Tử Minh:

- Tôi đã tìm được chiếc chân váy xếp ly của con gái, cũng được làm từ Polyeste.

Lưu Quang:

- Người ở An Dương, vừa mới phẫu thuật xong! Về nhà sẽ thử xem

......

Nhìn thấy một đám người kích động, Trần Thương đột nhiên xúc động một tiếng:

- Tôi đạo không cô

Anh quyết định, ngày mai đi làm chắc chắn là một ngày đặc sắc, anh muốn hỏi Từ Tử Minh một chút, anh ta ngày hôm qua luyện tập khâu lại như thế nào?

Qua ngày hôm sau, mới sáng sớm Trần Thương đã không kịp chờ đợi mà đi liền đến bệnh viện.

Chỉ thấy lão Mã quầng mắt thâm đen đang giận dữ đi đến.

Trần Thương lập tức sững sờ:

- A? Tổ trưởng Mã, tối hôm qua ông trực ca đêm à? Làm sao mà mắt lại thâm đen thế này?

Mã Nguyệt Huy híp mắt, vô cùng tức giận nhìn chằm chằm vào Trần Thương, hận không thể ăn thịt Trần Thương

- Tối hôm qua tôi ngủ ở bệnh viện

Trần Thương nghe xong, vội vàng xúc động nói một tiếng:

- Tổ trưởng Mã thật là tận tâm với công việc của mình.

Mã Nguyệt Huy mặt đen lại:

- Tôi là bị chị dâu của cậu đuổi ra ngoài

Trần Thương nghe xong, sửng sốt một chút:

- Cái này... việc nhà à?

Mã Nguyệt Huy lắc đầu:

- Chính là tôi làm hư một cái váy Givenchy thôi, hôm qua tôi giặt một đống quần áo cả ngày, buổi tối còn phải chạy đến cấp cứu.

- Tiểu tử cậu, hại người rất nặng đó

Trần Thương nghe xong, lập tức thấy thoải mái

Mã Nguyệt Huy trừng mắt nhìn Trần Thương:

- Cậu còn vui vẻ như thế à?

Trần Thương bị dọa đến run rẩy:

- Không có nha, anh nhìn thấy tôi vui vẻ chỗ nào?

Dương Khiết đi đến:

- Bác sĩ Trần, vui vẻ như thế à?

Trong lòng Trần Thương lộp bộp, rõ ràng như thế à?

Lão Mã tức giận: “Uổng công tôi tin tưởng cậu như vậy, cậu vậy mà còn cười trên nỗi đau khổ của người khác!”

Trần Thương vội vàng dừng lại:

- Tổ trưởng Mã, anh hiểu lầm tôi rồi, anh suy nghĩ kỹ một chút, ca phẫu thuật ngày hôm qua của anh có tiến bộ hay không? Tốc độ khâu lại có nhanh hay không?

Lão Mã nghe thấy câu nói này, lập tức sửng sốt một chút.

Để tay lên ngực tự hỏi, thật sự là nhanh hơn không ít

- Nhanh hơn.

Trần Thương vỗ tay một cái:

- Nhanh là được rồi, ông cảm thấy cứu người với một cái váy, bên nào nhẹ bên nào nặng?

Lão Mã gật đầu:

- Nói thì nói như thế! Nhưng mà...

Trần Thương tiếp tục nói:

- Vậy ông cảm thấy mạch máu nhân tạo đắt như thế, ông có cơ hội luyện tập à? Ông có thể tùy ý như thế à?

Lão Mã lập tức sững sờ, tiếp tục gật đầu:

- Chính là...

Trần Thương thở dài:

- Vậy không phải là đúng rồi à?

Lão Mã nhìn chằm chằm vào Trần Thương:

- Thế nhưng, tại sao tôi vẫn không vui vẻ như thế chứ?

Trần Thương nghe xong lời này, không nhịn được lập tức nói:

- Như vầy đi, tổ trưởng Mã, tôi chỉ cho anh một biện pháp tốt.

- Hôm qua anh khâu lại xong có chụp hình chưa?

Lão Mã gật đầu:

- Chụp rồi

Trần Thương gật đầu:

- Như vậy càng tốt

- Anh hãy đăng lên vòng bạn bè, nhớ kỹ, chụp cả tên bảng hiệu của váy chị dâu, anh hãy nói, vợ vì để cho tôi luyện tập khâu lại mạch máu nhân tạo, đã đem chiếc váy Givenchy vừa mới mua tặng cho tôi

- Nhớ kỹ, quan trong là: “Đằng sau mỗi một người đàn ông thành công, luôn có một người phụ nữ âm thầm nỗ lực mà không cần báo đáp!”

Lão Mã nghe vậy, lập tức vỗ trán một cái:

- Ý kiến hay

Trần Thương tiếp tục giật dây:

- Nào, bây giờ đăng liền, chị dâu nhìn thấy càng sớm, tôi tin tưởng hiệu quả sẽ càng tốt

Bình Luận (0)
Comment