Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1221 - Chương 1221: Còn Là Người À?

Khi bac si mo hack full
Chương 1221: Còn Là Người À?
 

Trần Thương rời khỏi phòng phẫu thuật, sau đó trực tiếp đi đến phòng cấp cứu.

Thấy rất nhiều người bệnh với ánh mắt đầy hi vọng như thế, Trần Thương hơi cảm giác áp lực...

Mà bên này, Ngô Đồng Phủ lấy video ca phẫu thuật lưu lại.

Thân là một bác sĩ ưu tú của ngoại khoa, chắc chắn phải làm bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị mang bàn

Đối với video phẫu thuật của bác sĩ ưu tú ngoại khoa, chắc chắn phải che đi một chút gì đó.

Trần Thương vừa mới đến cấp cứu, Cung Đại Trân đã gọi điện thoại đến:

- Giáo sư Trần, có thể ca phẫu thuật cho Triệu Tư Hàm vẫn phải kéo dài thời hạn, thân nhân của cô ấy mấy ngày nay vẫn đang vội vàng tìm người để quyên tặng.

Sau khi Trần Thương nghe thấy, trong lòng hơi tò mò và cũng nói theo:

- Cô ấy đã tìm được nhà quyên tặng là ai rồi à?

Cung Đại Trân sững sờ, vấn đề này có thể là đang hỏi khó:

- Cha đứa be gọi điện thoại đến, tình trạng giống như Triệu Tư Hàm, cụ thể gọi như thế nào thì tôi không rõ, nghe nói là hội chứng Marfan, rất nghiêm trọng, người bênh đã sớm ký tên quyên tặng.

Trần Thương nghe xong, không hỏi thêm gì nữa.

Hắn cảm giác tám chín phần mười.

Loại cảm giác này thật kỳ diệu.

Sau đó, Lý Bảo Sơn và Trần Thương cùng nhau trở lại khoa cấp cứu, nói:

- Bệnh viện Bắc Đại đã gọi cho tôi.

Trần Thương sững sờ, lập tức mặt mày hớn hở nói:

- Tốt

Lấy hết dũng khí đối mặt với sự sai lầm mà đã phạm sai là rất khó, mình không chịu thoát khỏi trách nhiệm của sai lầm đó, Lý Bảo Sơn biết mình có lẽ nên đi chỗ khác một chuyến.

Nói một tiếng “Xin lỗi” với chính mình, các sư đệ sư muội và các lãnh lão,

Có lẽ một tiếng xin lỗi sẽ không thay đổi được chuyện gì, thậm chí sẽ không cải thiện được ấn tượng của Lý Bảo Sơn trong lòng mọi người.

Thế nhưng Lý Bảo Sơn chắc chắn phải đi

Bởi vì Lý Bảo Sơn biết rõ, có thể cứu chính mình, chỉ có chính mình.

Khi quyết định đi đến thủ đô để hỗ trợ Trần Thương, Lý Bảo Sơn đã chuẩn bị tốt, thản nhiên đối mặt với tất cả những thứ này.

Thế nhưng, đứng trên bàn phẫu thuật, chuyện cũ lại tái hiện trong đầu của Lý Bảo Sơn, anh bắt đầu sợ hãi không dám mở mắt....

Lý Bảo Sơn biết rõ, mình càng trốn tránh thì càng không thể thoát khỏi chuyện của quá khứ.

Lần này, Lý Bảo Sơn quyết định đối mặt.

Từ bi thương nhất không chịu nổi cũng có thể bắt đầu đi.

...

...

Trần Thương trở lại bệnh viện đã gặp lại hai người quen, một người là Cát Hưng Nghiệp, người kia là Vi Nhã Ngọc, cũng chính là mẹ của Cát Ngọc.

Sau khi thấy Trần Thương, Cát Hưng Nghiệp đi tới:

- Bác sĩ Trần, con gái tôi thế nào rồi?

Trần Thương chào hỏi y tá đi đến phòng giám sát lấy bệnh án:

- Thật đúng lúc, tôi muốn thông báo một chút về tình trạng sức khỏe của người bệnh.

- Cát Ngọc thay thế huyết tương, thay thế 12000 ml huyết tương, lọc ra gần 9000 ml mỡ dịch, tình trạng hiện tại người bệnh hệ miễn dịch đã thay đổi tất cả.

- Mà người bệnh còn có di chứng viêm tụy cấp, phản ứng cấp tính, hiện tại chúng tôi có thể duy trì một chút, thế nhưng cần tiến hành phẫu thuật.

- Thế nhưng, như tôi vừa nói, thân thể của người bệnh rất mẫn cảm, phẫu thuật có tính nguy hiểm rất cao, thế nhưng chúng tôi thực sự không thể bỏ mặc cho phát triển được, trong tuần này chúng tôi sẽ tiến hành phẫu thuật.

- Vì lẽ đó, cần người nhà của người bệnh ký tên vào.

Hai người Vi Nhã Ngọc và Cát Hưng Nghiệp, mặc dù đã ly hôn và giữ khoảng cách nhất định, thế nhưng nghe thấy tình trạng của con gái mình, gương mặt cả hai đều thay đổi.

Mặc dù hai người họ nghe không hiểu những thuật ngữ chuyên ngành của Trần Thương, thế nhưng họ biết rõ Cát Ngọc đang rất nguy hiểm.

Vi Nhã Ngọc tiếp tục nói:

- Bác sĩ,... Tôi muốn hỏi là, lúc nào Cát Ngọc có thể ra viện?

Một câu hỏi làm Trần Thương cảm thấy bực tức

Tình trạng nhứ thế này mà muốn ra viện?

Chẳng hiểu đầu óc của mẹ Cát Ngọc đang suy nghĩ cái gì?

Chẳng lẽ tôi nói như vậy còn chưa đủ rõ ràng?

- Chờ một chút! Xin lỗi, tôi nói người bệnh đang trong tình trạng rất nguy hiểm, hiện tại vẫn còn nằm trong phòng giám sát, căn bản không được xuất viện, sinh mạng của người bệnh đang gặp nguy hiểm, hai người muốn ra viện để làm gì?

Trần Thương nghiêm túc nói.

Vi Nhã Ngọc tiếp tục nói:

- Chúng tôi muốn ly hôn, đối với việc tranh giành quyền nuôi dưỡng con cái, cần phải ra tòa.

Trần Thương nghe câu nói này suýt nữa tức giận muốn đánh người

Tại sao, một người mẹ có thể nói những lời như vậy?

Thậm chí Trần Thương cảm thấy, việc tranh đoạt quyên nuôi dưỡng lần này căn bản không phải ai là người yêu thương muốn chăm sóc con cái hơn, mà là tranh giành ai có bản lĩnh hơn

Xem ra ở trong mắt Trần Thương, Cát Ngọc lần này sẽ bị hai người hại chết.

Trần Thương hít sâu một hơi, để cho mình tỉnh táo lại.

- Xin lỗi, người bệnh rất nguy hiểm, không thể ra viện, mà lại cần lập tức phẫu thuật.

- Chúng tôi đã liên lạc với bệnh viện tư nhân, thậm chí mời các chuyên gia chuyên môn nước ngoài vì làm phẫu thuật cho Cát Ngọc, vì lẽ đó bác sĩ yên tâm chứ.

Vi Nhã Ngọc nói thẳng.

Trần Thương nghe thấy những lời này, cảm thấy trái tim thật lạnh.

Trần Thương cảm giác, tất cả các thứ này căn bản không phải làm cho Cát Ngọc, mà chỉ là lời nói suông.

Thậm chí, cái này nghe qua cứ như gia đình giàu có, có gia tài bạc tỷ, biệt thự, đi siêu xe hạng sang, trình độ học vấn cao, sao hai người họ có thể nghĩ như vậy....

Trần Thương còn chưa kịp giải thích, Vi Nhã Ngọc nói tiếp:

- Đúng rồi, chúng tôi sẽ ký tên vào tờ cam kết phẫu thuật! Có phải bác sĩ nói là sẽ không tính toán, tôi đi tìm chủ nhiệm.

Trần Thương không tiếp tục để ý họ, đứng dậy rời đi.

Có lẽ một ngày có thể bệnh viện sẽ làm cho hai người họ suy nghĩ lại?

Có lẽ có thể

Ai biết được?

Dù sao trong mắt họ, có tiền là có thể muốn làm gì thì làm.

Trần Thương thở dài, phẫu thuật cho Cát Ngọc không phải là quá khó, mà khó là chính toàn thân người bệnh đã được thay máu toàn bộ.

Cha mẹ của Cát Ngọc đã tìm thấy Dư Dũng Cương, biểu hiện rõ ý đồ với viện trưởng, Dư Dũng Cương còn chưa kịp nói chuyện, bác sĩ Mã bất đắc dĩ trực tiếp nói

- Hai người muốn Cát Ngọc chết à? Hai người không phải là cha mẹ ruột của Cát Ngọc à?

- Khi con gái xảy ra chuyện, hai người ở nơi nào? Cát Ngọc nhiều lần chạm đến cái chết trước mắt hai người ở đâu?

- Có một gia đình khác con gái họ bị viêm ruột thừa, đã nằm ở đây và làm bạn vài ngày với Cát Ngọc, lúc đó hi người ở đâu? Hiểu không? Cát Ngọc được đi học à?

- Cầm thú

- Không, nói các người là cầm thú, người khác sẽ nói tôi không yêu quý động vật.

- Các ngươi là cầm thú cũng không bằng

Bác sĩ Mã đã nói trong lúc tức giận, không thể chấp nhận được trên đời có loại cha mẹ như vậy.

Thực tế là bác sĩ Mã đã tức điên lên, bác sĩ Mã là người trực tiếp chứng kiến từ đầu đến cuối trình trạng của Cát Ngọc.

Toàn thân thay thế 12000 ml máu, tất cả máu đều không phải là của hai người

Thật không đáng là cha mẹ của người khác?

Mã Nguyệt Huy mắng chửi hai người họ, thế nhưng Dư Dũng Cương không có ngăn cản.

Dư Dũng Cương là chủ nhiệm, những lời này không thể nói, thế nhưng không phải là chủ nhiệm Dư không muốn nói.

Nét mặt Vi Nhã Ngọc biến sắc, giống như bị người ta vạch trần bộ mặt dối trá đạo đức của bà, chỉ thẳng vào mặt Mã Nguyệt Huy nói:

- Anh nói cái gì đấy? Chúng tôi là đi tìm bác sĩ giỏi để chữa trị cho con gái

- Chúng tôi...

Ngay lúc này, Cát Hưng Nghiệp hét lớn một tiếng:

- Đủ rồi

Bênh viện lập tức yên tĩnh trở lại.

Cát Hưng Nghiệp nhìn qua Vi Nhã Ngọc, hít sâu một hơi, nhẹ nhàng nói:

- Con gái của hai người sẽ xuất hiện, thế nhưng tôi có một thỉnh cầu.

-... hãy chờ cô ấy bình phục trở lại rồi xuất viện.

Nói xong, Cát Hưng Nghiệp đứng dậy rời đi.

Con cái không phải là vật hi sinh, Cát Hưng Nghiệp thừa nhận chính mình không phải là cha, thế nhưng... Anh không muốn làm cầm thú.

Cát Hưng Nghiệp quay đầu nhìn thoáng qua Vi Nhã Ngọc.

Ánh mắt đầy hi vọng.

Bình Luận (0)
Comment