Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 123 - Chương 123: Tiêu Điền Hoa Cảm Ơn

Khi bac si mo hack full
Chương 123: Tiêu Điền Hoa Cảm Ơn
 

Lúc này, Thôn Mã Đại nào còn náo nhiệt như những ngày qua, tất cả mọi người đều bận rộn dọn đi, quán cơm nhỏ cũng không mở cửa kinh doanh.

Ngay cả chỗ hắn thường đi là quán cơm gà của lão Hà cũng đóng cửa.

Từ đầu, Thôn Thành Trung có chút lụi bại lập tức càng thêm già yếu, cực giống hôm người phụ nữ mặc quần áo lộng lẫy đẩy một người già lên bệnh viện xem bệnh.

Bán những căn phòng ở đây sẽ mang đến giàu có tài phú cho hậu thế bọn hắn, để tử tôn bọn hắn có thể làm người tinh xảo, gia cảnh giàu có.

Bọn hắn... Cuối cùng vẫn chọn cảnh phồn hoa trong thành thị.

Trong bóng đêm, đèn đường đều tắt.

Trên đường vẫn đầy rác rưởi, có tấm thảm cũ nát, có chiếc giường hư mất ngăn tủ, cũng có đồ chơi của những đứa bé con.

Bởi vì trong những nhà lầu mới không có chỗ để đặt chúng vào, trong phòng có nhiều đồ mới hơn, tinh xảo hơn.

Lập tức trở thành phú hào, ai cũng chướng mắt những đồ vật cũ này.

Trần Thương phát hiện, hôm nay, chó lang thang nhiều hơn rất nhiều, khả năng bọn hắn mới bị chủ nhân vứt bỏ.

Giống như là bọn chúng cũng sẽ biết mất khỏi ký ức của lão chủ nhân từ đây.

Có lẽ, bọn hắn có thể kiên trì nhìn thấy, phòng ở Thôn Mã Đại bị phá dỡ, nhìn thấy những tòa nhà cao lớn được xây dựng.

Trần Thương ra khỏi thôn, bên ngoài là thế giới mới, rất náo nhiệt, người đến người đi, ngựa xe như nước.

Phòng mới thuê không thoải mái bằng lúc trước, diện tích nhỏ hơn một chút, nhưng chiếu sáng thông gió cũng không tệ, phải mất tới trưa hắn thu dọn xong, buổi chiều phải đến chỗ Trương Chí Tân.

Giữa trưa, điện thoại của Trần Thương vang lên.

"Anh à, đi ăn cơm không?"

Nghe xong giọng nói là Trần Lạc, cũng chính là em trai của mình, giọng nói Trần Lạc vĩnh viễn mang theo một tia nhẹ nhàng.

Trần Thương cùng Trần Lạc di truyền từ mẹ, rất thanh tú, rất tuấn tú.

"Ta vừa ăn xong, khi nào ngươi về nhà?"

Trần Lạc cười nói: "Chờ một chút đi, mấy ngày nay ta theo một nhóm, mỗi ngày đều đầy hi vọng, hôm qua ta còn được nói một câu trước ống kính! Ta chuyên môn hỏi thăm một chút, phim chiếu vào tết Nguyên đán năm nay! Đại chế tác, gọi Giang Hồ Nhân Gia , ta cũng không biết đoạn ta tham gia có thể được chiếu hay không."

Xưa nay, Trần Lạc không nói chuyện mình bị thua thiệt với người khác, cho dù là đến trường bị đánh, cũng cười về nhà nói đánh thắng.

Trần Thương: "Rất mệt mỏi chứ? Tiền đủ tiêu không? Đang trong thời kỳ phát triển, đừng tiết kiệm quá!"

Trần Lạc cười ha hả: "Anh à, ngươi còn không biết ta sao, đến đâu cũng có thể hoà mình với mọi người, dì làm hậu cần nhìn ta không tệ nên thường xuyên mua cơm hộp cho ta, có đôi khi cho ta thêm cái đùi gà, ta cảm thấy mình mập hơn trước nữa!"

"Hơn nữa, gần đây vận may của ta không tệ, hai tháng này kiếm không ít, ta vừa mới liếc nhìn, tích lũy hơn năm ngàn khối, tiền sinh hoạt năm nay sẽ không phải xin cha mẹ nữa."

"Đúng rồi, anh à, hôm nay ta định hỏi ngươi một chuyện, chính là chuyện vay tiền học bổng..."

Trần Lạc đã tự lập tương đối sớm, lên cấp ba đã bắt đầu làm việc vặt, mặc dù gây sự, nhưng rất ít đòi tiền cha mẹ, nếu theo phương diện kinh tế thì Trần Lạc thành thục sớm hơn Trần Thương.

Học phí Học viện truyền thông rất đắt, Trần Lạc cũng chỉ có thể tranh thủ kỳ nghỉ kiếm thêm ít tiền, sau đó dựa vào học bổng vay, đỡ gánh nặng cho gia đình.

Trần Thương nghe xong, lập tức nói: "Ngươi đừng vay, anh có tiền."

Hiện tại trong tay Trần Thương có không ít tiền mặt, cũng phải ba năm vạn, chủ yếu giống như người giàu có.

Tiền của Trịnh tổng vẫn còn trên thị trường chứng khoán, Trần Thương cũng không biết hệ thống làm thế nào, nhưng thỉnh thoảng đều sẽ có một ít lời.

Những khoản tiền lời này trên cơ bản là ban thưởng của Trần Thương...

Không được cho thêm một mao tiền nào.

Trần Thương cẩn thận suy nghĩ, thật đúng là hơi xúc động, thậm chí nhớ tới đều cảm thấy có chút không chân thực, mình kiếm tiền trong ngắn ngủi một tháng mà đã hơn tiền mình kiếm hai ba năm qua.

Trần Lạc không nhịn được cười: "Anh, ngươi đừng khoe khoang nữa, chỉ chút tiền lương của ngươi, tranh thủ mà tìm chị dâu đi. Chờ ta thành đại minh tinh, mua cho ngươi một căn phòng lớn."

Trần Thương: "Không phải, ta nói đứng đắn, đoạn thời gian trước ta vừa chuyển chính thức, Tỉnh Nhị Viện cho ta biên chế, mấy ngày trước ta đã nói với cha mẹ, hiện tại thu nhập cũng nhiều, mấy ngày trước đi ra ngoài làm phẫu thuật, người ta cho mấy vạn khối, chính là khâu cho Từ Nhược Vận gì đó."

Nghe đến Từ Nhược Vận, Trần Lạc lập tức trừng to mắt, hai người bát quái một phen.

Trần Thương chuyển cho Trần Lạc một vạn, kết quả còn bị Trần Lạc trả lại.

Cái này khiến Trần Thương dở khóc dở cười, tiểu tử này thật bướng bỉnh

Giữa trưa ngủ một lát, xế chiều đi bệnh viện chỉnh hình.

----

Sau khi Tiêu Điền Hoa chỉnh xong, động tác rất nhanh, tìm đến người dùng ảnh chân dung của mình chế tác nhãn hiệu.

Tiêu Điền Hoa nghiệp lớn như thế không chỉ có riêng trại nuôi heo, còn có những nhà máy chế biến thịt heo, tiêu thụ tại Tỉnh Đông Dương cũng rất tốt.

Nhìn nhãn hiệu của mình trên túi sản phẩm, một cọc tâm sự của Tiêu Điền Hoa rốt cục rơi xuống đất

Mà mấy ngày nay, tin tức Tiêu Điền Hoa chỉnh dung nhanh chóng lan truyền.

Sau khi những bạn bè của nàng nhìn thấy lập tức ao ước ghen tị.

Cái này khiến Tiêu Điền Hoa không khỏi mặt mũi sáng sủa.

Dù sao có thể được phụ nữ ao ước ghen ghét là một chuyện vinh quang cỡ nào

Quan hệ giữa những người phụ nữ, quan hệ tốt là tốt, nhưng khá hơn nữa cũng không tránh được so sánh với nhau, đặc biệt là vẻ đẹp, đây là chuyện mà những phụ nữ vĩnh viễn để ý đến, mọi người thấy Tiêu Điền Hoa chỉnh xinh đẹp như thế đều đỏ mắt.

Hai ngày này, Tiêu Điền Hoa cũng không rảnh, sau khi chỉnh tốt nhãn hiệu liền muốn mở rộng, thuê đài truyền hình Đông Dương làm quảng cáo, mỗi ngày đều lên ti vi.

Phóng viên cũng thường đến xưởng của Tiêu Điền Hoa hơn.

Tiêu Điền Hoa khuôn mặt nghiêm chỉnh, phối hợp với một thân sườn xám cao nhã, hơi trang điểm một chút, khí chất lập tức nổi bật lên

Phóng viên là một cô gái không lớn, hơn hai mươi tuổi, nhịn không được khen:

"Tiêu tổng thật là thắng hết mọi thứ trên đời a, gia đình hạnh phúc, sự nghiệp có thành tựu, dáng dấp còn xinh đẹp, có khí chất như thế!"

Nếu là nửa tháng trước, Tiêu Điền Hoa tuyệt đối cho rằng nang vuốt mông ngựa, thậm chí là loại người bịa đặt a dua nịnh hót.

Nhưng hiện tại không giống

Nàng cảm thấy người khác nói là thật

Khen nàng đều là nói thật

Chính nàng mỗi ngày đều đứng trước gương cảm thấy giống như nằm mơ

Phóng viên nói tiếp: "Tiêu tổng a, ta cảm thấy ngài tìm ai làm quảng cáo cũng không bằng tự mình làm quảng cáo, với khí chất này của ngài, người dân xem qua đã cảm thấy yên tâm!"

Lời này làm trong lòng Tiêu Điền Hoa như nở hoa

Hơn nữa còn làm nàng tâm động

Mời minh tinh còn phải tốn mấy chục vạn, mà mình cũng mới tốn mấy chục vạn, Tiêu Điền Hoa đột nhiên cảm giác đợt này mình chỉnh cũng không lỗ a

Vừa làm mấy quảng cáo, đổi nhãn hiệu một chút.

Tiêu Điền Hoa phát hiện một vấn đề, lượng tiêu thụ tăng lên

Đơn đặt hàng rất nhiều

Chuyện này làm Tiêu Điền Hoa vui muốn hỏng.

Lập tức phủi mông đứng lên muốn đi tìm Trần Thương thật tốt cảm ơn hắn.

Thế nhưng lại nghĩ tới, tiểu Trần có nguyên tắc như vậy chắc chắn sẽ không đòi tiền.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tiêu Điền Hoa bỗng nhiên linh cơ khẽ động, nghĩ ra một biện pháp tốt một công nhiều việc

Bình Luận (0)
Comment