Thấy việc nghĩa hăng hái làm?
Vừa nghe thấy câu nói này, Tiết Đông mới phát hiện trình độ không biết xấu hổ của người ở bậc nào, thậm chí cũng không kém so với mình
Đây rõ ràng là một cái hố
Nhưng mình lại y như thằng ngốc lọt vào đây
Chơi đùa với nhau, chơi đùa với nhau, người trưởng thành chơi kiểu gì ở khách sạn?
Tiết Đông không kiềm nén được lửa giận trong lồng ngực.
- Các anh đến cùng là ai?
Đám người Mễ Nhạc cười lạnh một tiếng:
- Quần chúng Triều Dương
Một câu ‘Quần chúng Triều Dương’, để Tiết Đông đứng ngơ ngác nửa ngày.
Vào lúc này cũng không phải lúc cãi nhau.
Hiện tại Tiết Đông rất bất đắc dĩ, chẳng lẽ phải chờ cảnh sát tới sao?
Nhân chứng cũng có, bằng chứng bây giờ đang trên người mình, còn là lúc đang hơi hăng say đấy
Dù hiện tại, trong lòng Tiết Đông đã như tro nguội, nhưng ‘Chứng cớ phạm tội’ sớm đã đứng ở đằng kia
Thật sự là bằng chứng và nhân chứng đều có mặt
Chờ cảnh sát tới, anh giải thích cũng giải thích không được, khẳng định tội cưỡng gian sẽ thành án, hơn nữa còn là cưỡng gian ấu nữ 14 tuổi
Trong lúc nhất thời, Tiết Đông cũng không quỳ xuống, đứng dậy, trực tiếp đạp vào bàn ghế xung quanh một đạp, ném đồ vật bốn phía.
Cả người như điên lên
- Các anh là ai, tại sao phải làm như vậy với tôi? Mọi người cũng chỉ vì nhu cầu thôi, các anh như thế không cảm thấy quá đáng sao?
- Tôi chọc giận các anh sao? Tôi không có phạm tội
Nói xong, khuôn mặt Tiết Đông dữ tợn nhìn chằm chằm nữu sinh, rống to:
- Tôi cho cô bao nhiêu tiền? Cô còn không thỏa mãn?
- Các cô thật sự trong sáng sao?
- Các cô đều là khốn kiếp
- Tôi không đạo đức, nhưng tôi làm trái pháp luật sao? Tôi lại không có ép buộc các cô! Các cô đều là cam tâm tình nguyện
- Tôi cũng không tin đàn ông khác không có quỹ đen, đó là họ không có tiền, không có bản lĩnh, không có năng lực! Tôi làm phiền chuyện gì của các cô?
...
Hiện tại Tiết Đông đã gần như điên cuồng, tinh thần cả người đều đang trong trạng thái không ổn định, lời nói gì cũng nói được.
Hôm nay liên tiếp kích thích một người cả đời sống như thiên chi kiêu tử, tuổi trẻ kiệt xuất, đột nhiên giữa cuộc sống bị thúc giục, vốn còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt
Thậm chí, phòng tuyến tâm lý sớm đã trực tiếp sụp đổ rồi
Trực tiếp bị đả kích từ kỹ thuật phẫu thuật giảm chiều không gian của Trần Thương, bản thân đã để Tiết Đông có chút sụp đổ.
Thật vất vả điều chỉnh lại, khi cần phóng thích và phát tiết một chút, kết quả lại bị bắt
Lúc này, Tiết Đông đứng ở nơi đó, đừng nói phong độ, ngay cả hình người cũng rất khó bảo trì.
Lời nói càng ngày càng khó nghe
Đã sớm thất thố.
Nhưng, trong ánh mắt Mễ Nhạc nhìn anh vốn vẫn chẳng có chút xíu thương hại.
Loại người này, chính là cặn bã
Những hình các cô gái này đều là ngủ rồi, anh nói người ta nguyện ý?
Nói hươu nói vượn
Chứng cứ đang bày trần trụi ở đây này
Ngay lúc này, sau lưng nhân viên công tác lại đột nhiên nói:
- Mễ tổng, anh nhìn cái này.
Đang lúc nói chuyện, kiểm tra một vài ghi chép tán gẫu.
- Tối nay cô tới bồi tôi.
- Tôi có việc bận, không qua được.
- Cô không đến tôi sẽ phát tấm ảnh kia lên mạng.
-...
Có rất nhiều ghi chép tương tự như ghi chép tán gẫu này, Mễ Nhạc ép buộc mình tỉnh táo lại, nhưng anh thật muốn đánh người
Cái tên này, không bằng cầm thú
Rất nhanh, cảnh sát tới.
Tất cả mọi người đều bị mang đi.
Mễ Nhạc bọn họ rất bình tĩnh, vì bọn anh thiết kế cái bẫy này, nhưng hôm nay bản thân cũng có nhiệm vụ quay chụp, hơn nữa còn là ở Kempinski.
Bọn họ có chứng cứ ngoại phạm.
Mễ Nhạc đã dụng tâm chuẩn bị một ngày trời.
...
...
Đêm đó, cục cảnh sát trực tiếp liên hệ người nhà Tiết Đông.
Người nhà đang trải qua niềm vui sướng ngày sinh nhật, sau khi biết được Tiết Đông dính líu cưỡng gian bị bắt, tình hình lập tức yên tĩnh trở lại.
Mà cùng lúc đó, cha Tiết Đông vừa mới mở hội xong, đi ra từ công ty y dược, đã nhận được điện thoại.
Nghe thấy tin tức này, cả người Tiết Chính Nhận như nằm mơ
Tiết Chính Nhận tinh thần phấn chấn, đã sắp sáu mươi, sắp được về hưu nháy mắt già đi rất nhiều.
Ông há mồm muốn nói chuyện, nhưng qua nửa ngày, lại nửa ngày cũng không thể nói.
Điện thoại thông gia gọi tới, Tiết Chính Nhận không có mặt mũi nghe.
Đều nói con không dạy là lỗi của cha, nhưng thằng nhóc ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, còn có thể tự trách mình?
Cả cuộc đời đều là của bản thân, ba mẹ có thể quản anh bao lâu?
Tiết Chính Nhận ngồi trên tảng đá ven đường, nhận lấy một cái điếu thuốc.
Tiết Chính Nhận vốn cho rằng bản thân rất đáng để kiêu ngạo, thừa kế nghiệp cha, thậm chí còn có xu thế trò giỏi hơn thầy, tuyệt đối là bác sĩ ưu tú ở khoa Ngoại thần kinh.
Phương diện làm người, Tiết Chính Nhận vốn còn thấy thằng nhóc nhà mình rất thành công, so với bạn bè lãnh đạo đều không tệ.
Nhưng... Nếu không phải sự kiện đại lý dược ba năm trước, ông vốn cũng không biết con trai mình là thứ này.
Lúc ấy, ông ưỡn mặt mo đi xin lỗi ông thông gia, bồi tội.
Để bọn họ cho Tiết Đông một cơ hội...
Đây mới bao lâu?
Cường gian ấu nữ?
Loại chuyện này nó có thể làm ra được?
Ngay lúc này, điện thoại vợ ông gọi đến.
- Lão Tiết, xảy ra chuyện rồi! Chuyện lớn rồi, ông mau nhìn, tin tức trên mạng, tôi gửi Wechat lên cho ông, ông mau nhìn...
Giọng của vợ rất vội, lời nói có chút hốt hoảng, thất thố không được mạch lạc, sau khi Tiết Chính Nhận nghe xong, chẳng qua cũng chỉ ồ một tiếng.
- Ông đừng ồ nữa! Ông xem trước một chút, xem hết lại nói! Anh phải mau cứu con trai của chúng ta
- Nó sắp chịu hình phạt, cả tương lai của nó cũng bị hủy hết, chúng ta chỉ có đứa con này thôi
Tiết Chính Nhận không để ý đến, cúp điện thoại.
Ông nhìn hình ảnh trong Wechat, do dự một lát, vẫn mở ra.
- Bác sĩ tuổi trẻ thủ đô, bác sĩ khoa Ngoại thần kinh bệnh viện trung tâm Cấp cứu, danh y Tiết Đông, hôm nay vào sinh nhật của vợ, giả vờ đi bệnh viện phẫu thuật, dùng hai điện thoại tạo bằng chứng đơn vị phẫu thuật...
- Chúng tôi một lần tình cờ phát hiện trong điện thoại di động, vị danh y trẻ tuổi này vào lúc bận rộn phẫu thuật và sau khi kết thúc công việc mỗi ngày, tích cực quản lý thời gian của mình, kết hôn 6 năm, vượt quá giới hạn hơn hai trăm lần, liên quan đến hơn một trăm người, quay chụp ảnh với tư cách áp chế...
...
Nhìn thấy mà giật mình
Hơn hai trăm lần
Tiết Chính Nhận cảm giác buồng tim mình bỗng nhiên co lại, rất đau
Lại phẫn nộ cầm lấy điện thoại muốn ném xuống đất, nhưng lại do dự nửa ngày, chẳng qua chỉ một hơi hút nửa miếng thuốc xong, chậm rãi phun ra ngoài.
Thật sự là cầm thú
Vốn Tiết Chính Nhận cho rằng một lần hai lần, đây có thể lý giải, người trẻ tuổi không khống chế nổi bản thân...
Nhưng đây tận hơn 200 lần?
Nhìn ghi chép tán gẫu, dùng ảnh áp chế phụ nữ nào phát sinh quan hệ với anh.
Tiết Chính Nhận đột nhiên nhịn không được cười lên ha ha ha.
Cười cười, nước mắt chảy xuống, ngồi xổm ở đó khóc lên oa oa.
Thân ảnh vô cùng nghèo túng trong mắt người đi đường xung quanh, chỉ là một lão già bình thường.
Ông khóc rất thương tâm.
Cũng rất tuyệt vọng.
Ông cảm giác quang minh lỗi lạc cả đời của mình, lại nuôi ra một đứa con như thế.
Loại người này, cứu vớt làm gì?
Súc sinh
Điện thoại vang lên, là vợ ông.
Tiết Chính Nhận nhận điện thoại, không đợi bà xã nói, âm thanh khàn khàn mang theo tiếng tuyệt vọng già nua, chậm rãi nói:
- Bà, sau này tôi coi như không có đứa con trai này
Vừa dứt lời, hai người đều khóc lên.
m thanh cực kỳ bi ai, như vừa mất con vậy