Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1290 - Chương 1290: Gặp Được Bác Sĩ Như Thế, Người Bệnh Thật Sự May Mắn

Khi bac si mo hack full
Chương 1290: Gặp Được Bác Sĩ Như Thế, Người Bệnh Thật Sự May Mắn
 

Trong màn hình, chỉ là mấy tấm ảnh

Vào lúc Trần Thương thấy những tấm ảnh xuất hiện trên màn hình lớn, mặt mài đều tái xanh...

Đây không phải là hình ảnh của chính mình sao, đây không phải là chiếc váy lúc trước Tần Duyệt là lén cắt hay sao?

Trong lúc nhất thời, Trần Thương che mặt thở dài, không dám nhìn thẳng về phía trước, phía Tần Duyệt.

Mà một bên Tát Bối Lạp thì lại rất xúc động thì thầm một tiếng, thâm tình nói:

- Mỗi một người đàn ông thành công, phía sau họ đều có một phụ nữ luôn yên lặng nổ lực ủng hộ người đàn ông của mình-

- Mà giáo sư Trần cũng là như thế! Ban đầu giáo sư Trần liên tục luyện tập khâu lại, tại khi đó Trần Thương rõ ràng nhận thức được mạch máu nhân tạo và mạch máu phổ thông là có chênh lệch.

- Mạch máu nhân tạo là từ bên tài liệu polyester mà tạo thành, thế là, Trần giáo sư bắt đầu suy nghĩ khác người nghĩ đến một loại biện pháp, chính là sử dụng tài liệu polyester thuộc mạch máu nhân tạo, đề cao tốc độ khâu lại

- Đây là một cái váy, mà giáo sư Trần cùng với vợ của giáo sư là bác sĩ Tần Duyệt đã mua vào lúc họ đi hưởng tuần trăng mật.

- Chính là như vậy một cái váy có ý nghĩa kỷ niệm rất lớn, tại khi giáo sư Trần tìm không được tài liệu polyester tài liệu, bác sĩ Tần Duyệt đã giả vờ không thích, trực tiếp cắt đi chiếc váy đầy kỉ niệm của hai vợ chồng đưa cho Trần Thương, nói một câu: Cầm đi mà dùng

- Lúc ấy giáo sư Trần đã đem toàn bộ chiếc váy chế tác thành tác phẩm mạch máu nhân tạo, ròng rã luyện tập một ngày, vào buổi tối hôm đó ở buổi tối, Trần Thương lại đem chiếc váy khâu lại.

- Có lẽ sau bao nhiêu năm, cái váy này sẽ trở thành vật kỷ niệm tình yêu của hai người

Trong lúc nhất thời Trần Thương đã như nười mất hồn rồi

Chẳng lẽ không phải tôi bị ép buộc tôi nhất định phải khâu lại, không khâu không cho cơm ăn sao?

Chẳng lẽ không phải không vụng trộm sử dụng váy sao?

Tát Bối Lạp cười cười, có chút xúc động nói đến:

- Kỳ thật, chuyện như vậy, không chỉ phát sinh tại bên cạnh Trần Thương, mà Trần Thương còn kéo theo rất nhiều đồng sự của mình.

- Tổ trưởng Mã sáu khoa cấp cứu của trung tâm cấp cứu, cũng phát biểu giống như vòng bằng hữu! Còn có chủ nhiệm Từ của Tâm ngoại khoa... Thậm chí còn có viện trưởng Ngô của trung tâm cấp cứu, cũng phát biểu cùng loại vòng bằng hữu

Sau khi Trần Thương nghe thấy tin tức này, không tự chủ được sửng sốt một chút

Trần Thương không nghĩ tới chính mình lại làm hố nhiều người như vậy

Trần Thương ngẩng đầu nhìn xuống dưới đài những cái kia mời tới - Đồng sự- trong lúc nhất thời xấu hổ không thôi.

Hiện tại, Giáo sư Trần đã hiện rõ sự lo lắng về một vấn đề, chính mình có thể an toàn trở về bệnh viện hay không.

Có muốn gọi 120 sớm hay không?

Thế nhưng mà, nếu bấm gọi 120 cũng là đưa về trung tâm Cấp cứu, cái này giống như là một tình thế chắc chắn phải chết, bế tắc

Vào lúc này, Tát Bối Lạp nhìn Trần Thương trong bộ dạng rõ ràng có chút sửng sốt, lập tức nở nụ cười:

- Giáo sư Trần, đối với chuyện này, ngươi xúc động sao?

Trần Thương nuốt ngụm nước miếng, trong lòng thở dài: Tôi thật sự không dám xúc động

- Xúc động, nói thật, không có Tần Duyệt duy trì bên cạnh tôi, ủng hội tôi, tôi nghĩ chính tôi cũng không biết chính mình có thể làm được như vậy hay không

- Lúc ấy tại khi xây dựng lại kỹ thuật đường tiêu hóa của khoa cấp cứu, tôi một tháng không về nhà, đồng phục của tôi là vợ tôi Tần Duyệt đích thân đến lấy đem về nhà giặt, tôi chỉ có việc thay quần áo, còn việc giặt ủi quần áo và các vật dụng đều được Tần Duyệt đưa đến...

- Ở tại chương trình này, tôi muốn nói với cô ấy một tiếng: Tần Duyệt, cám ơn em, em đã chịu nhiều khổ cực

Trần Thương cảm thấy, bây giờ nói lời nói hữu ích này còn kịp

Quả nhiên, sau khi Tần Duyệt nghe thấy những lời này, biểu lộ nhu hòa rất nhiều.

Tát Bối Lạp gật đầu:

- giáo sư Trần, lần này tại sao giáo sư Trần lại đồng ý lời mời tham gia chương trình của chúng ta, tới tham gia một dạng giống khiêu chiến như thế này?

Trần Thương cái này mới nói:

- Tôi thật rất cảm ơn chương trình Thử Thách Điều Không Thể đã cho tôi cơ hội này.

- Vào lúc đó, đoàn đội của chúng tôi đang làm một cái đầu đề lâm sàng, giải quyết chủ yếu là phẫu thuật thay thế động mạch chủ ngực - bụng, hôm nay phẫu thuật độ khó năm đến mười lần, rất khó khăn.

- Loại này phẫu thuật hệ số nguy hiểm là rất cao, tỉ lệ tử vong cũng không thấp

- Mà trên xã hội đích thật là có tồn tại một cái quần thể người, gọi là: Hội chứng người bệnh Marfan.

- Loại bệnh tật này chủ yếu chính là phá hư động mạch chủ mạch máu, tạo thành tường kép, thậm chí vỡ, nguy hiểm tinh mạng

- Mà quốc nội có hơn mười vạn người bệnh hội chứng Marfan, cần phẫu thuật có mấy vạn người, hàng năm cần phải phẫu thuật cho mấy ngàn người, thế nhưng là quốc nooij của chúng ta có thể hoàn thành một đài phẫu thuật cho người bệnh hội chứng Marfan là không đến 10 bệnh viện

- Vì lẽ đó, tôi mang theo hi vọng đoàn đội chúng ta đối loại này bệnh này tiến hành nghiên cứu, đi trợ giúp càng nhiều người càng tốt.

- Tôi tham gia cái tiết mục này chính là muốn để càng nhiều người nhìn thấy sự cố gắng của chúng tôi, tôi muốn nói cho những người bệnh mắc hội chứng Marfan, là chúng tôi vẫn đang và luôn cố gắng, chưa từng có hai chữ từ bỏ! Vì lẽ đó những bệnh nhâncũng không cần từ bỏ

- Xin mọi người hãy tin tưởng chúng tôi, chúng tôi đồng thời sẽ cố gắng, đánh thắng giải quyết được hội chứng này

Nói tới chỗ này, Trần Thương có chút kích động lần thứ nhất.

Mà lúc này, trên đài truyền hình trực tiếp có rất nhiều người bệnh Marfan xem thấy cảnh này, sau đó không thể nhịn được xúc động khóc nấc lên từng tiếng, chúng tôi tin tưởng mọi người sẽ cứu sống chúng tôi

Lần thứ nhất bọn họ cảm giác được sự ấm áp của cái xã hội này

Cũng là lúc này đây, bọn họ cảm nhận được ngoại trừ gia đình của họ, lại còn có rất nhiều người đang cố gắng tìm mọi cách để giúp đỡ bọn họ.

Loại này đã quan tâm đến cảm giác người bệnh, thật rất tốt

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nhịn không được kích động lên.

Trần Thương tiếp tục nói:

- Đoàn đội của chúng tôi có 12 người, đây là nhóm đầu tiên được bồi dưỡng, tôi hi vọng thông qua lần này thí nghiệm của chúng tôi, có thể bồi dưỡng ra càng nhiều bác sĩ ưu tú hơn nữa, đến giúp đỡ mọi người, chữa trị cho mọi người

- Tôi biết, chúng tôi không đủ ưu tú, thế nhưng chúng tôi chưa từng có một lần suy nghĩ là sẽ dừng bước lại, chúng tôi so với những cía bệnh viện khác còn có một chút khoảng cách, thế nhưng chúng tôi cũng một mực cố gắng hết sức mình

- Vì lẽ đó, hôm nay tôi tới đây khiêu chiến không thể nào, chính là muốn nói cho mọi người biết rằng, không có cái gì là không thể nào! Chúng tôi cũng có thể đứng tại đoạn trước nhất trên thế giới, cũng có thể làm ra rất nhiều thành tú ưu tú, thậm chí cũng có thể chế định là một phương hướng thích hợp để giúp đỡ mọi người

Nói đến đây, Trần Thương có chút kích động, có chút cảm xúc hơi quá

Trần Thương nhìn mọi người, nói tiếng:

- Thật xin lỗi, tôi có chút kích động, thế nhưng tôi thật sự là muốn nói cho mọi người biết, chúng tôi vẫn luôn cố gắng.

Lúc nói chuyện, Trần Thương nhịn không được ngẩng đầu, xoay đầu sang hướng khác, thế nhưng camera đã bắt được cảnh khuôn mặt Trần Thương với hai dòng lệ chảy dài.

- Xin hãy tin tưởng chúng tôi

- Xin hãy tin tưởng

Sau khi nói xong, Trần Thương đối mặt với ống kính ngàn vạn người đang xem khom lưng cúi đầu.

Lập tức

Toàn trường khán giả đứng dậy, bọn họ đã nhiệt liệt vỗ tay cho Trần Thương, cái này một phần vinh dự, cái này một phần tiếng vỗ tay thuộc về Trần Thương, như một lời cảm ơn.

Đây là một cái vì chiến đấu bệnh tật, một bác sĩ thật lòng thật dạ quan tâm người bệnh

Trần Thương rất đáng được kính trọng

Bên ngoài màn hình, cũng có rất nhiều người đều lệ rơi, mặt mũi đỏ hoe.

Có một cái bác sĩ như vậy, còn có cái gì không biết đủ?

Thân là người bệnh, bọn họ là thật kích động cùng hưng phấn

Được một người bác sĩ như thế

Người bệnh thật may mắn

Nhân dân rất may mắn

Quốc gia đã rất may mắn may mắn khi có một nhân tài như vậy

Có lẽ có rất nhiều người nghĩ rằng được phẫu thuật miễn phí như vậy thì làm sao có thể không đồng ý được?

Bình Luận (0)
Comment