Trần Thương nghe thấy vậy thì cũng hơi ngại.
Sau khi thảo luận, quyết định xong kế hoạch quay phim ngắn và chụp hình cho Tần Duyệt, Trần Thương và Tần Duyệt nắm tay nhau rời đi.
Lúc đó, Tề Hướng Chính đã đặt trước một bữa ăn, thế nhưng Trần Thương vội vàng chối từ, chờ ngày mai sau khi chụp hình xong sẽ đích thân đặt tiệc rượu cảm ơn mọi người đã giúp đỡ hai vợ chồng.
Đến khi vào trong xe, Trần Thương nhìn thấy trong hai mắt của Tần Duyệt sáng lên những ngôi sao nhỏ, nhịn không được nói:
- Đã chịu vui vẻ rồi à?
Tần Duyệt hưng phấn gật đầu:
- Vui vẻ! Quá vui vẻ là đằng khác
Tần Duyệt nhìn bộ dạng Trần Thương, nói:
- Trần Thương, rất cảm ơn anh, em cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi có một người chồng như anh! Em thật quá xúc động
- Em nghĩ là anh đã quên, vì anh bận rộn trăm công ngàn việc như vậy không tiện quấy rầy anh, không ngờ anh vẫn còn nhớ rất rõ
- Cám ơn anh rất nhiều
Nghe thấy lời nói của Tần Duyệt, Trần Thương rất áy náy.
Tần Duyệt cho rằng đều là Trần Thương đã sắp xếp rất tốt, thế nhưng... Thật ra chỉ là sự trùng hợp mà thôi.
Công việc của Trần Thương trong bệnh viện bận rộn túi bụi, đương nhiên không có khả năng nhớ đến những chuyện này.
Chính là muốn, cũng là đều không thể nào.
Thế nhưng, một gia đình như thế này, thật sự hai người cần phải thành thật với nhau, cân nhắc đủ mọi loại sự tình.
Mà Trần Thương đối với những chuyện này cũng chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi, còn đối với chuyện kết hôn, Trần Thương cần phải cân nhắc một cách kĩ lưỡng.
Tần Duyệt tiếp tục nói:
- Em cũng không phải là loại người ham hư vinh phù phiếm gì cả, chỉ là em muốn giữ lại một chút ký ức đẹp mà thôi
- Sau này em mang thai, em cũng không biết sau này mình có thể duy trì dáng người như thế này hay không, hơn thế nữa hiện tại em nghĩ, sau khi chúng ta kết hôn với nhau, anh bận rộn như vậy, em phải ở nhà dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc con cái, chẳng quan tâm hay kiếm thêm thu thập cho mình, bây giờ em muốn chụp một bộ ảnh làm kỷ niệm cho sau này.
- Sau này con cái nhìn thấy cũng có thể tự hào nói: Mẹ, mẹ thật là xinh đẹp
- Chờ đến sau này chúng ta già đi rồi, cũng có thể lấy ra, xem lại một hồi ức đã đi qua.
Thật ra, đa số các cô gái đều mong đợi bộ ảnh cưới của mình.
Đều hi vọng có thể ghi lại thời điểm đẹp nhất của chính mình.
Đại đa số người đàn ông đều cảm thấy không quan trọng.
Mà sau khi kết hôn, họ cũng rất ít khi lật lại xem những ảnh cưới đã chụp.
Trần Thương nhịn không được cười nói:
- Tần Duyệt, em sẽ không bao giờ già đi, cơ thể của em càng không thể thay đổi
- Có phải là em đã quên, chồng của em là làm gì rồi phải không?
Chụp ảnh ở Thị Thành không phải ở trong nội thành thủ đô, mà nó nằm ở ngoài ngoại ô Phòng Son, cách đó mấy cây số.
Xây dựng một trường quay điện ảnh truyền hình rất lớn.
Xung quanh nơi đây đều có bảo an bảo vệ an ninh, không phải ai cũng có thể tùy tiện ra vào.
Trần Thương, Tần Duyệt cùng với đội ngũ ekip đã vào bên trong.
Khi bước vào bên trong Tần Duyệt có chút bất ngờ, hết nhìn đông rồi lại nhìn tây.
Ai cũng có một giấc mộng mình sẽ làm một minh tinh nổi tiếng, Tần Duyệt cũng không ngoại lệ, đây là lần đầu tiên Tần Duyệt được nhìn thấy và tiếp xúc với những thứ này, nên có chút tò mò.
Đi cùng với Trần Thương và Tần Duyệt cũng không chỉ có một hai người, mà cả một đội ekip hơn 10 người.
Thậm chí có thể tưởng tưởng như là - một nhóm kịch nhỏ
Mà Tề Sâm cũng tới, Tề Hướng Chính muốn để Trần Thương và Tề Sâm gặp mặt cải thiện mối quan hệ của hai người.
Chọn cảnh và thiết kế kiểu chụp bọn họ muốn lựa chọn những thứ đơn giản nhất, thế nhưng bởi vì Tề tổng vỗ ngực nói là phải thật chất lượng, hoàn hảo mới được.
Dẫn đến thợ quay phim không mạnh dạng nhấn play, mà còn
Còn có tới ba thợ quay phim đồng thời bắt đầu quay chụp.
Trang phục, trang điểm và tạo hình càng không phải vấn đề.
Nhìn thấy có hoạt động chụp hình ngoại cảnh, cũng có rất nhiều người lại gần vây xem, tỏ ra tò mò.
Mặc dù nói là trung tâm vẫn chưa hoàn toàn mở cửa, thế nhưng Tề Hướng Chính có thể dẫn người đến đây, đương nhiên những người khác cũng có thể mang người tới đây tham quan hay chụp ảnh.
Nhìn thấy Trần Thương và Tần Duyệt ở nơi đó đang đeo dây cáp tạo dáng để chụp ảnh.
Mọi người còn tưởng rằng là diễn viên đang đóng phim điện ảnh
Bởi vì trên thực tế, Trần Thương và Tần Duyệt có dáng người và khuôn mặt thiện cảm rất giống với các minh tinh nổi tiếng, lại thêm một dàn ekip hùng hậu như vậy, mọi người càng chắc chắn bọn họ là minh tinh.
Nhưng hai người này có thể là diễn viên mới.
Một chút cũng không chuyên nghiệp
Vào lúc này, một người con gái trẻ tuổi là một diễn viên vừa mới bước ra từ một bộ phim truyền hình nhìn lấy hai người, thở dài thốt lên:
- Minh tinh mà như thế này, thật sự là... Aizz
Vào lúc này, đang trên không trung bày poss, Tần Duyệt đột nhiên nhịn không được ha ha ha cười lớn.
Trần Thương nhìn chằm chằm Tần Duyệt, cũng không nhịn được cười theo.
Hai người cứ như vậy cười ha ha trên không trung, nhìn chung là không có hình tượng tí nào.
Thế nhưng phía dưới thợ quay phim lại nhịn không được kinh ngạc thốt lên:
- Tốt! Tốt, hãy cứ tiếp tục cười, giống như thế này
- Đúng! Đúng
Điều này làm cho cô diễn viên mới này, lắc đầu.
Phải sống sao mới được
Quá kém
Diễn viên không chuyên nghiệp, thợ quay phim cũng đi theo ồn ào như thế mà gọi là đạt?
Đạo diễn bị não tàn à?
Phía dưới thợ quay phim và đạo diễn Tề Sâm chụp xong, sau đó phủi tay:
- Mọi người vất vả rồi, chúng ta nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi một chút.
Sau đó dây cáp hạ Trần Thương và Tần Duyệt từ không trung xuống, họ đã cảm nhận được một phen vượt nóc băng tường.
Tần Duyệt cực kỳ vui vẻ, cười không dứt.
Trần Thương nhìn thấy Tần Duyệt vui vẻ như vậy, trong lòng của mình cũng vui vẻ không ít.
Nói thật, Tần Duyệt vui vẻ liền làm cho Trần Thương vui vẻ theo.
Ngày bình thường, Trần Thương không có thời gian để bầu bạn với Tần Duyệt, thường để cô ấy một mình, nếu hôm nay có thời gian ở bên cạnh Tần Duyệt, đương nhiên phải bù đắp thật tốt cho cô ấy.
- Ha ha, vừa rồi anh diễn quá tốt! Giống như một minh tinh thực thụ
Trần Thương:
- Vậy em cười như vậy là sao?
Tần Duyệt:
- Bởi vì anh diễn quá nhập thần, nên em nhìn muốn phát cười.
Mặt mũi Tần Duyệt đầy sự vui vẻ, ánh mắt nhìn Trần Thương rất tình cảm:
- Anh có thể dạy cho tôi một chút diễn xuất không? Làm sao có thể diễn như thế được?
Trần Thương cười nói:
- Có thể chứ! Buổi tối em phải đến phòng của anh, anh sẽ dạy cho em
Sau khi nói xong, Trần Thương đứng dậy đi tới phòng vệ sinh.
Tần Duyệt vui vẻ ngồi ở một bên nghĩ ngơi, vào lúc này, cô diễn viên mới vào nghề lúc nảy đột nhiên thân mật vui vẻ đi đến bênh cạnh Tần Duyệt, vừa ngồi xuống nói:
- Khi ra ngoài cô phải thật cẩn thận, phải bảo vệ tốt bản thân của mình
Tần Duyệt lập tức sững sờ: ?
Cô gái thấy Tần Duyệt quay người nhìn chính mình, giống như là có chút gì đó không hiểu, có chút cảm kích
Lập tức, cô gái ấy giống như bị khích lệ, nghiêm túc nói ra:
- Kỹ xảo của anh ấy trông rất bình thường, mà còn bảo cô đi đến phòng anh vào buổi tối, rõ ràng có ý nghĩ xấu với cô