Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1329 - Chương 1329: Đến Chết Còn Sĩ Diện

Khi bac si mo hack full
Chương 1329: Đến Chết Còn Sĩ Diện
 

Sau khi nói xong, Trần Thương xé hai phần giấy thông báo bệnh tình nguy hiểm và giấy cam kết trị liệu phẫu thuật đưa ra ngoài.

Tình huống của hai đứa bé đều rất nguy hiểm.

Bởi vì tuổi của hai đứa bé còn quá nhỏ.

Chịu không được bất kỳ giày vò nào.

Hơn nữa, trẻ em đang trong thời kỳ tăng trưởng và phát triển, lá gan trưởng thành và công năng thay thế cơ bản là chưa hoàn thiện, khả năng chịu đựng và phân giải Etanol là không đáng kể

Ngay cả những loại rượu nồng độ thấp đó cũng có thể dễ đang tích tụ trong cơ thể và gây ra ngộ độc, càng chưa nói đến những loại rượu đế có nồng độ cao kia

Hơn nữa, tuyệt đối không nên cảm một chén rượu là không nhiều.

Đối với trẻ con, Trần Thương từng chứng kiến đứa bé bị động kinh do liếm đũa dính rượu.

Hơn nữa, đối với trẻ con mà nói, cồn sẽ làm tổn thương thần kinh đại não, dẫn đến trí lực của trẻ con mãi mãi bị suy giảm, thậm chí đối với tổn thương và ảnh hưởng đến đại não là mãi mãi, không thể hồi phục.

Do đó, những tình huống này đều rất nguy hiểm.

Sau khi Trần Thương đi ra, phát hiện lúc nãy còn nhiều, năm sáu người, mà bây giờ chỉ còn lại vợ chồng hai người.

Trần Thương đến nói với người phụ nữ:

- Xin chào, hiện tại tình huống của hai đứa bé đều đang rất nguy hiểm, trong đó có một bé thuộc diện ngộ độc khá nghiêm trọng, bé còn lại cũng không nhẹ.

- Vì thế, bây giờ chúng tôi rất khó đảm bảo trong lúc cấp cứu và trong quá trình trị liệu các bé có thể khôi phục lại hay không, đây là giấy thông báo bệnh tình nguy hiểm, cần hai người ký tên.

Mấy câu nói của Trần Thương đã trực tiếp đánh bay tuyến phòng thủ tâm lý cuối cùng của người phụ nữ.

Cô có thể giữ sắc mặt không đổi khi bị bàn tay lớn của người đàn ông đánh cho chảy máu.

Thế nhưng lúc nghe thấy tin đứa con gặp nguy hiểm, cô trực tiếp suy sụp.

Người phụ nữ như bị rút hết sức lực, thất hồn lạc phách ngồi dưới đất, nghẹn ngào khóc rống lên.

Miệng há thật to, chỉ có thể nhìn thấy nước mắt lăn đều chảy xuống, thế nhưng nửa ngày cũng không phát ra âm thanh nào.

Giờ phút này, người phụ nữ thật sự hiểu được thế nào gọi là nghẹn ngào khóc rống lên.

Người đàn ông quay người, kéo Trần Thương qua một bên, giựt lấy giấy thông báo bệnh tình nguy hiểm, vò nhàu rồi xé nát ném xuống đất.

Hét lớn

- Ăn nói lung tung

- Anh nói bậy

- Cái đồ thầy lang băm, anh mẹ nó rủa tôi?

- Tôi muốn tố cáo anh

Người đàn ông càng nói càng tức giận, từng quyền từng quyền đánh vào vách tường.

Trần Thương đối với người đàn ông một chút cũng không đồng tình, thậm chí còn hơi chán ghét.

Sĩ diện, hư vinh, đánh vợ, đối với con của chính mình mà xem như đồ chơi.

Đây là dáng vẻ của người đàn ông trưởng thành nên có à?

Không phải như thế chứ?

Nghĩ đến đây, Trần Thương cũng không tức giận với anh ta.

Để y tá một lần nữa đưa đến hai phần thông báo bệnh tình nguy hiểm.

- Hai người không ký tên, đứa bé không có cách nào cứu chữa, nhanh chóng ký tên đi, còn có cơ hội.

Trần Thương khom lưng nhìn người phụ nữ đang khóc rống lên, cũng hơi đồng tình.

Người phụ nữ bên này nghe thấy lời nói của Trần Thương, biểu cảm xảy ra biến hóa.

Dường như nghe thấy hy vọng.

Hai tay cô bắt lấy cánh tay của Trần Thương, khẩn cầu:

- Bác sĩ, hãy cứu lấy đứa bé, chắc chắn phải cứu lấy đứa bé, bọn nó còn chưa đến ba tuổi, nếu như bọn nó đi rồi... tôi cũng không sống nổi nữa.

Trần Thương gật đầu:

- Ừm, chúng tôi sẽ dốc toàn lực ứng phó.

Người phụ nữ run rẩy cầm lấy bút, tay một mực run rẩy.

Thật khó khăn mới ký được tên của mình.

Mà người đàn ông ở bên cạnh, từ đầu đến cuối, một chút cũng không nhìn đến.

Đám y tá đứng phía sau nhìn thoáng qua người đàn ông cơ bắp lực lưỡng này, trong mắt tràn đầy sự khinh thường.

Tuy người này rất cường tráng, còn có hình xăm trên cánh tay, giống như là dân xã hội đen.

Nhưng ở trong mắt các nàng, người đàn ông này, không xứng làm đàn ông

Đối với đứa trẻ, hắn không phải là một người cha có trách nhiệm.

Đối với người vợ, hắn không xứng làm một cái người chồng.

Người đàn ông như vậy, cho dù là hắn lại thế nào, cũng không phải là một người đàn ông ‘đầu đội trời, chân đạp đất’.

Thậm chí, còn không bằng kẻ ăn mày mà lúc trước Trần Thương gặp được.

Trước mắt người phụ nữ này thật là mảnh mai, thậm chí hơi yếu đuối, nhưng vì đứa trẻ, nàng nguyện ý ký tên, chẳng sợ bởi vì sợ hãi mà tay nàng run tới mức không cầm không được bút để viết, nhưng …

Vĩ đại khác với mạnh mẽ.

Sau khi rửa ruột, hai đứa bé trai cũng chưa tỉnh lại, cũng may đứa trẻ đang trong giai đoạn kích thích kia hình như còn chưa hoàn toàn hấp thu còn, tình huống có một ít chuyển biến tốt đẹp.

Vội vàng kiểm tra đường huyết, bệnh nhi hơi tuột huyết áp, Trần Thương vội vã bổ sung glucose.

Đồng thời bắt đầu điều trị triệu chứng: an thần chống co giật, giảm áp suất não, … giảm bớt tổn thương não.

Mà bé trai còn đang hôn mê kia thì đưa đi phòng lọc máu, bắt đầu tiến hành phương pháp lọc máu.

Cũng chính là rút máu của bệnh nhi đưa vào một máy đặc biệt để loại bỏ các thành phần có hại trong máu ra, sau đó truyền lại vào trong cơ thể, để trực tiếp nhanh chóng tách bớt cồn đã được hấp thu trong máu.

Tất cả mọi người đang khẩn trương bất an chờ đợi.

Người đàn ông kia hình như là đã gây ầm ĩ xong rồi, cũng có thể là đã uống say, ngồi trên mặt đất dựa lưng vào vách tường; tiếng ngáy dần vang lên.

Có vẻ như không quá quan tâm tới tình trạng của đứa trẻ.

Loại tình huống này thế mà cũng có thể ngủ được?

Mà người phụ nữ thì ở bên ngoài phòng cấp cứu đi tới đi lui, hai mắt đỏ bừng, nhưng mà ánh mắt dị thường kiên định, nàng đang chờ đợi… Cũng đang cầu nguyện

Lúc hơn 3 giờ sáng.

Đứa trẻ có bệnh trạng nhẹ hơn lúc này đã có chuyển biến tốt.

Mà đứa trẻ bị hôn mê kia cũng đã làm lọc máu xong, lại vẫn như cũ không hơi nào chuyển biến tốt đẹp.

Sáng sớm, lúc giao ban, người đàn ông đã tỉnh.

Mà người phụ nữ vẫn như cũ nôn nóng bất an chờ đợi.

Tình trạng của bé trai không tốt lắm, trưởng khoa Nhi, trưởng khoa Huyết học, trưởng khoa Thần kinh Nội còn có Dư Dũng Cương đều tụ tập ở trong phòng Cấp cứu.

Trần Thương cũng không rời đi.

Mọi người đều cố gắng nỗ lực tự hỏi phương án, nghĩ cách giải quyết tình trạng khó khăn trước mắt của đứa trẻ.

Trải qua mấy vị trưởng khoa cộng đồng nỗ lực, tới giữa trưa, bé trai bị bệnh nhẹ hơn đã tỉnh.

Người phụ nữ cũng được gọi vào trong phòng cấp cứu, nhìn thấy dáng vẻ giờ này khắc này của đứa trẻ, người phụ nữ trực tiếp khóc.

Nàng chạy như bay qua, ôm lấy đứa trẻ vào trong ngực.

Nhưng …

Lúc này bé trai ánh mắt dại ra, tinh thần uể oải, mặc dù là biết mẹ tới, nhưng vẫn mơ hồ không nói nên lời, đứng lên cũng đứng không vững.

Thấy một màn này…

Sắc mặt của người phụ nữ lập tức biến đổi

- Bác sĩ… Con… Con của tôi đây là làm sao vậy?

Trưởng khoa Thần kinh Nội không nhịn được thở dài:

- Tình huống của đứa trẻ hẳn là thuộc về may mắn trong bất hạnh, rốt cuộc đứa trẻ trúng độc cồn tương đối nghiêm trọng, dẫn tới tổn thương não, gây ra động kinh.

- Tình huống hiện tại chính là, loại trúng độc cồn này dẫn tới tổn thương không thể thay đổi, dẫn tới trí thông minh, năng lực vận động, năng lực ngôn ngữ trực tiếp lùi lại tương đương trình độ của trẻ 1 tuổi

Nói tới đây, trưởng khoa Thần kinh Nội im lặng.

Bình Luận (0)
Comment