Người bệnh đang trong cơn tăng huyết áp nhưng vào khoa hồi sức cấp cứu… trong tình trạng thiếu máu trong thời gian dài, nguy cơ vỡ động mạch chủ rất cao.
Thứ hai là suy tim phổi
Điều này có nghĩa là một khi dừng tuần hoàn ở nhiệt độ thấp được sử dụng, chắc chắn sẽ có sự cố.
Tuy nhiên, nếu sử dụng nhiệt độ bình thường tim không ngừng đập, phẫu thuật àm tắc nghẽn mạch máu và làm thay đổi huyết áp, nguy cơ vỡ động mạch chủ sẽ cao hơn.
Một lúc sau, mọi người bên dưới bắt đầu bàn tán.
Không có đủ chỉ chứng để phẫu thuật
Đánh giá rủi ro quá cao, tỷ lệ tử vong quá cao và thật lãng phí tiền bạc để làm điều đó
Đúng, loại phẫu thuật này đối với hầu hết mọi người là như thế.
Đã tốn tiền còn không thể sống.
Nhưng, còn có thể cứu một người bệnh như vậy?
Anh cứu?
Không những không cứu được mà còn là điều vô cùng bất lực đối với người bệnh và gia đình.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều bàn tán xôn xao.
Trần Thương nói:
- Tôi sẽ phẫu thuật vào ngày mai, chủ nhiệm Tiêu Triết Hải và tôi sẽ là bác sĩ mổ chính, mọi người hãy theo dõi tôi tiến hành.
Ngay khi anh nói điều này, mọi người xung quanh đều có những biểu hiện khác nhau.
Lý Bảo Sơn trực tiếp nói:
- Xác suất sống sót của người bệnh trong ca phẫu thuật này là ít hơn 10%, chúng ta chỉ nên đi quan sát là được, nhưng… Tôi vẫn không hy vọng cậu là người thực hiện phẫu thuật.
Đúng vậy, giáo sư Trần, anh nghĩ lại đi, không cần phải vì cho chúng tôi tham khảo một ca phẫu thuật như thế mà lại đi thực hiện ca phẫu thuật này, nếu không tốt... nó sẽ ảnh hưởng xấu đến cậu rất nhiều.
Từ Tử Minh gật đầu.
Đúng vậy, năm ngoái, tôi có phẫu thuật cho một người bệnh không đủ chỉ định, có sự cố, khi bắt đầu phẫu thuật, người nhà người bệnh hy vọng tôi làm, tôi cũng thấy người bệnh thật đáng thương nên đồng ý, kết quả là sau khi phẫu thuật không thành công, họ đã tới bệnh viện làm loạn một thời gian dài, dù sao... Nếu không đạt chỉ định phẫu thuật mà anh vẫn phẫu thuật thì dù có chữ ký của người nhà, sẽ vẫn tương đối phiền phức.
Hơn nữa, chức năng tim phổi của người bệnh không bình thường. Đây rõ ràng không phải là chỉ định phẫu thuật. Đây là chống chỉ định phẫu thuật mới đúng. Lần phẫu thuật này không thể thực hiện được
Hà Chí Khiêm lắc đầu nói.
Trần Thương nhìn mọi người và biết rằng tất cả đều đang có ý tốt.
Xét cho cùng, Trần Thương còn quá trẻ và đầy triển vọng, tương lai tươi sáng, vì vậy không cần phải bôi đen lý lịch của anh.
Anh cười nói:
- Ừm, chúng ta chỉ định giúp thôi, nhân tiện, bác sĩ phẫu thuật chính vẫn là chủ nhiệm Tiêu.
Thật ra... tôi nghĩ cái gọi là chống chỉ định và chỉ định phẫu thuật cần được cải thiện liên tục. Nhìn ca phẫu thuật này đi, tôi nghĩ rằng sau khi chúng ta trở lại, giai đoạn thứ hai của chúng ta sẽ được cải thiện hơn nhiều.
Nhìn thấy Trần Thướng đã đưa ra quyết định, mọi người không tiện nói thêm.
Ra ngoài một ngày, không cần chuẩn bị quá nhiều, sau khi dặn dò và sắp xếp một chút, mọi người bắt tay vào hành trình đến bệnh viện Thụy Kim.
Trần Thương ngồi trên máy bay, nhắm mắt lặng lẽ nghĩ cách thực hiện ca phẫu thuật.
Ca phẫu thuật này thực sự rất rủi ro
Nếu không thì Tiêu Triết Hải sẽ không mời mình đi đường xa như vậy.
Trong suy nghĩ của trần Thương, theo cấu trúc ảnh hưởng của người bệnh và các hiệu chỉnh lâm sàng khác nhau, bản đồ bốn chiều dần hình thành.
Anh cũng bắt đầu không ngừng mô phỏng phẫu thuật.
Nếu không có chiếc giá đỡ phẫu thuật vòi voi nhà họ Trần mà anh vừa phát triển ở Chu Cương, một mình Trần Thương thực hiện ca phẫu thuật sẽ không khả thi.
Giá đỡ vòi voi cấp đại sư hoàn hảo hơn nhiều so với cái mà anh vừa nghiên cứu.
Cho Trần Thương bắt đầu có nhiều lựa chọn và cách nghĩ hơn.
Mạnh Hi thấy Trần Thương nhắm mắt nên không quấy rầy, trong mắt hiện lên vẻ sáng ngời.
Cô nhìn thấy một loại khí thế từ cơ thể của Trần Thương: dù có ngàn vạn người, tôi vẫn khí thế đi tới
…
…
Bên này, mấy người đàn ông đứng ở bên ngoài sân bay giơ thẻ bài chờ đợi ai đó.
- Trần Thương này cũng thật là phô trương
- Ai nói không phải đâu, viện trưởng Tiếu tự mình mời, kết quả lập tức tới 12 người, anh ta tưởng là đi du lịch à?
- Ai bảo người ta lợi hại chứ? Tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tính tình hơi ngạo mạn cũng là bình thường
Một người đàn ông lớn tuổi không nhịn được cười cợt một cái.
- Anh Dương, nhưng … Mang theo 12 người đi làm phẫu thuật cũng quá khoa trương rồi? Tôi đã từng thấy có người mang theo y ta hỗ trợ thủ thuật và y tá dụng cụ tới, nhưng nhiều nhất cũng chỉ mang theo bốn năm người thôi
- Người này mang theo 12 người là mang theo cả vợ con, bảo mẫu tài xế à?
Hai người trẻ tuổi cười nói, đối với việc Trần Thương mang theo nhiều người như vậy, trong lòng đều có một ít trêu chọc.
Hiện tại, danh tiếng của Trần Thương ở thủ đô là bắt đầu lan xa, nhưng ở Thượng Hải, Quảng Châu, những nơi có nhân tài đông đúc, khả năng điều trị bệnh rất phát triển, lực ảnh hưởng thật sự có hạn.
Cho nên, Tiếu Triết Hải yêu cầu ba người của khoa Phẫu thuật Tim mạch đi sân bay đón khách, trong lúc đi đường thì vô ý bàn tán chuyện này.
Mọi người đều cảm thấy Trần Thương quá phô trương
Hơn nữa, còn được viện trưởng Tiếu tự mình tới sân bay đón khách.
Chậc chậc chậc
Ông Dương không nhịn được cười nói:
- Được rồi, được rồi, nói không chừng người ta tới là có việc khác cần làm, đừng suy nghĩ miên man nữa, viện trưởng Tiếu cũng tự mình đi đón người, anh còn nói gì nữa?
- Chỉ là tôi cảm thấy, người càng lợi hại thì phải càng khiêm tốn, anh xem viện trưởng Tiếu đi? Người ta giản dị như thế
Vị bác sĩ trẻ tuổi nhìn Tiếu Triết Hải đang ngồi tại chỗ xem di động, không nhịn được nói.
Không lâu sau, tin tức máy bay hạ cánh vang lên ở trong đại sảnh.
Tiếu Triết Hải cũng cất di động, đi lên đón người.
Không bao lâu, một đoàn gồm mười mấy người đi ra bên ngoài phòng chờ.
Người đàn ông dẫn đầu đeo một cái kính râm, thân hình cao lớn, đẹp trai ngời ngợi, bên cạnh là Mạnh Hi xách theo một cái túi, Từ Ái Thanh cầm một cái ly nước.
Hơn mười người phía sau đều rất cường tráng uy vũ.
Toàn bộ đội hình thoạt nhìn vô cùng khí phách
Tiếu Triết Hải nhìn thấy cũng trợn mắt há hốc mồm.
Thằng nhóc này…
Thật là khí phách
Đội hình mười mấy người này đi ra quả nhiên không giống bình thường.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tiếu Triết Hải ghen tị, đợi khi nào người khác mời mình, mình cũng mang theo một đoàn đội đi
Đúng rồi
Tốt nhất là mặc đồng phục thống nhất
Vậy thì đẹp trai biết bao.
Thật ra, Trần Thương cũng rất bất đắc dĩ, kính râm mà hắn đeo là của Mạnh Hi, đơn thuần là bởi vì khi ở trên máy bay, nhìn mây ngoài cửa sổ cảm thấy hơi chói mắt, cho nên phải đeo kính râm.
- Giáo sư Trần! Hoan nghênh, hoan nghênh
Tiếu Triết Hải cười vẫy tay.
Trần Thương tháo kính râm xuống đưa cho Mạnh Hi, cười đi về phía Tiếu Triết Hải.
Sau khi mấy bác sĩ trẻ tuổi đi đón khách phát hiện đây là Trần Thương, lập tức sững sờ
Không ngờ Trần Thương có phong cách như vậy
Hơn nữa, hai cô gái bên cạnh, một người cầm ly nước, một người khác còn xinh đẹp hơn tiếp viên hàng không là trợ lý của Trần Thương à?