Trần Thương nói không nhanh không chậm
Nhưng lời nói rơi vào lỗ tai mọi người xung quanh, lại tràn đầy khiếp sợ.
Dù gì thì……
Thông qua biện luận chứng bệnh như thế, giống như tất cả triệu chứng của người phụ nữ đều có thể được giải thích một cách trọn vẹn.
Quá trâu bò
Thật sự quá giởi
Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm Trần Thương, tràn đầy chấn động.
Hơn ba mươi học sinh, ngoại trừ Tần Duyệt ra thì người nào người nấy đầy mặt sùng bái nhìn chằm chằm Trần Thương.
Người bệnh thứ nhất, vốn dĩ mọi người đã định gây khó khăn cho Trần Thương.
Không ngờ Trần Thương ngược lại làm cho họ chấn động.
Một ca bệnh khó, thế nhưng chỉ dựa vào bắt mạch và hỏi bệnh đơn giản đã giải thích toàn bộ triệu chứng của người bệnh một cách rõ ràng.
Loại năng lực chẩn bệnh này, thật là quá giỏi
Lý Khải đi theo phía sau, ý vị sâu xa nhìn một màn này, thật lâu không thể tiêu tan.
Hắn nói với người quay phim:
- Nhớ kỹ! Ghi lại toàn bộ hành trình, một cái chi tiết cũng không thể bỏ lỡ
Nói xong, lúng ta lúng túng tự nhỏ giọng nói:
- Vài thập niên sau, đoạn video này sẽ là tinh hoa, nếu sau này giáo sư Trần làm phim phóng sự hồi ức, đây đều là những tư liệu quý giá
Nhiếp ảnh gia nghe thấy những lời này thì bỗng nhiên cảm giác áp lực rất lớn
Anh chỉ là một nhân viên tép riu trong Khoa Tuyên truyền của bệnh viện, chỉ là… may mắn trùng hợp được giao nhiệm vụ quay phim, đây là phải quay phim phóng sự cho vị nhân vật lớn nào à?
Trong thời gian ngắn, nhiếp ảnh gia thúc giục tiềm lực bùng nổ, khiến cho mọi thứ năng lượng như tiểu vũ trụ, Hormone, Dopamine, Adrenalin, Chakra, … bộc phát ra, quyết định phải hoàn thành tốt nhiệm vụ
Mà lúc này, Tần Duyệt nơi nào còn có tâm trạng hoài nghi đưa sai ca bệnh.
Tài năng của chồng cô đã vượt xa người khác
Tần Duyệt cảm giác trí tưởng tượng của mình quá nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể nghĩ đến nhân vật nam chính trong phim thần tượng, nhưng … Họ so với chồng nhà mình thật là kém xa
Tần Duyệt đỏ mặt lắc đầu, trong lòng âm thầm tự nói với chính mình:
- Tần Duyệt! Bình tĩnh, bình tĩnh! Mày không thể làm ‘liếm chó’
Các bạn học bên người nhỏ giọng nói:
- Tần Duyệt, giáo sư Trần thật là lợi hại, quá đẹp trai!
Tần Duyệt tức khắc lại lần nữa si mê:
- Gâu gâu
Xong rồi, xong rồi, mình khẳng định là ‘liếm chó’ của Trần Thương
Tôn Quảng Vũ vội vàng nói với bác sĩ điều trị chính đứng ở sau lưng:
- Mau, mau nhớ kỹ lời dặn của giáo sư Trần
Lúc này, vị bác sĩ kia mới từ trong thất thần phản ứng lại:
- Này… Giáo sư Trần, ngài có thể lặp lại lần nữa không? Vừa nãy tôi chưa kịp nhớ hết.
Trần Thương gật đầu:
- Không cần nhớ, lát nữa tôi xem phim X-quang, lại nói cho anh kết quả chẩn bệnh, chúng ta cùng thảo luận ca bệnh, anh không cần sốt ruột.
Lúc này, người bệnh nữ bỗng nhiên nói:
- Cái này… Trưởng khoa Tôn, tôi có thể mời giáo sư Trần làm phẫu thuật cho tôi được không?
Một câu khiến cho Tôn Quảng Vũ cười khổ một tiếng.
Vốn dĩ định gây khó khăn cho Trần Thương, không ngờ bị người ta phá giải.
Học sinh xung quanh tràn đầy hài hước nhìn Tôn Quảng Vũ.
Đây chính là… Trước mặt mọi người bị vả mặt.
Quá khó khăn
Quá mất mặt
Mà Tần Duyệt tất nhiên phát hiện các giáo viên lừa dối bản thân, vô cùng hả giận nhìn các giáo viên, hừ, ai bảo các người lừa tôi, xứng đáng
Chồng à, tiếp tục vả mặt
Cái loại vả mặt ‘bốp bốp’ vang dội này
Trần Thương cười, nói với người bệnh:
- Thật ra, các vị không cần lo lắng, năng lực phẫu thuật của trưởng khoa Tôn vẫn rất tốt, các vị không cần hoài nghi.
- Trưởng khoa Tôn ở trong hay ngoài nước đều là chuyên gia hàng đầu thực hiện loại phẫu thuật này! Các vị cứ yên tâm đi
Người bệnh nơi nào yên tâm được…
Anh tới làm màu, sau đó anh bảo người thua phẫu thuật cho tôi, còn nói ông ấy rất lợi hại, tôi không lo lắng mới là lạ đấy.
Trần Thương xoay người, nói chuyện với đám học sinh:
- Thật ra, vừa rồi mọi người cũng thấy được, đây là một cái quá trình chẩn bệnh, nhưng … Này chỉ là phân tích trong điều kiện khuyết thiếu xét nghiệm cận lâm sàng và tin tức có hạn.
- Bắt mạch, chỉ là một phương pháp chẩn bệnh, chúng ta cần phải kết hợp tiền sử, bệnh sử của người bệnh, cho dù là tiền sử kinh nguyệt, tiền sử hôn nhân sinh sản, hay bất cứ cái gì thì cũng phải nghiêm túc tổng hợp suy xét.
- Chẩn bệnh, mỗi một tin tức đều là manh mối
- Chúng ta cần học được thu thập đủ loại manh mối, bắt mạch chỉ là thủ đoạn, không thể quá thần thánh hóa, đồng dạng cũng ắt không thể thiếu, chúng ta yêu cầu tổng hợp mỗi một cái manh mối đạt được khi vọng văn vấn thiết, các tư liệu sinh lý sinh hóa… Sở hữu mọi thứ…
- Nhưng, lại cũng không thể quá tin tưởng vào kết quả hình ảnh, cũng phải tin tưởng cảm quan của chúng ta, vọng văn vấn thiết cũng rất quan trọng
Trần Thương nói xong, sau đó tiếp tục chẩn đoán các người bệnh tiếp theo
- Ừm! Gan lách to
- Cái này… Là u mỡ, nhưng vị trí tương đối đặc biệt, yêu cầu xem xét cẩn thận, tự hỏi! Thật ra, u mỡ là rất dễ bắt mạch, sau này mọi người có kinh nghiệm phong phú thì chỉ cần sờ nhẹ một chút là có thể cảm giác được sự khác nhau giữa u mỡ, bướu thịt, hạch sưng…
- Ca bệnh này hơi thú vị, thật không tồi, người bệnh…
Tốc độ chẩn bệnh của Trần Thương rất nhanh, cơ bản không tốn quá nhiều thời gian cho mỗi một người bệnh, là đã có thể cho ra kết luận chẩn bệnh rõ ràng.
Người bệnh cũng tự mình bắt mạch cảm giác một phen.
Bốn người bệnh đều là được sắp xếp vào phòng bệnh lớn, cho nên mọi người ai cũng có thể nghe thấy kết quả chẩn bệnh của người khác.
Sau khi người bệnh thứ tư kết thúc chẩn bệnh, hơi không cam lòng
- Giáo sư Trần… Anh lại bắt mạch tôi thêm chút nữa đi, nói không chừng tôi còn có vấn đề khác đâu, ngài khám lại thêm một chút
Cụ ông 60 tuổi này không bị phát hiện vấn đề đặc biệt nào, hơi không cam lòng
Khiến cho mọi người xung quanh cảm thấy dở khóc dở cười
Trần Thương không còn cách nào, chỉ có thể tiến hành kiểm tra tình hình toàn thân cho ông cụ.
Lúc này mới rời đi
Sau khi Trần Thương rời khỏi phòng bệnh, đám học sinh Hiệp Hòa liên tục gửi tin nhắn vào nhóm chat.
- Ngoại khoa tổng hợp luân hãm
- Ngoại khoa tổng hợp luân hãm, trưởng khoa Tôn bị vả mặt, phòng sau chuẩn bị
- Ngoại khoa ngực chuẩn bị
- Đề phòng cấp một
Tọa đàm bắt mạch của Trần Thương trở thành một trận ‘công thành chiến’.
Lúc này, mọi người trong Ngoại khoa ngực đều là tư thế ‘thấy chết không sờn’.
Mà sau khi Trần Thương rời khỏi, mấy người bệnh trong phòng bệnh của Ngoại khoa tổng hợp bắt đầu thảo luận.
- Ông cụ, ông cũng quá thú vị, không bệnh nặng cũng yêu cầu bác sĩ Trần kiểm tra cơ thể cho ông một lúc lâu
Thanh niên bị u mỡ nói giỡn với mọi người.
Ông cụ cũng cười ha hả nói:
- Các cháu biết đó là ai không?
Mọi người sôi nổi lắc đầu:
- Không biết, vị bác sĩ này nhìn rất trẻ, nghe cách nói thì hình như là một vị giáo sư, không ngờ thế hệ trẻ bây giờ cũng rất lợi hại, vị này mới bao nhiêu tuổi
Ông cụ híp mắt cười:
- Con dâu của tôi làm điều dưỡng ở Ngoại khoa tổng hợp, biết được giáo sư Trần tới bắt mạch, rất vất vả mới sắp xếp cho tôi vào danh sách người bệnh, chính là để giáo sư Trần kiểm tra toàn thân một lần cho ông già tôi đây
- Các cháu không biết phải không?
- Vị giáo sư Trần này chính là hội trưởng của Hiệp hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới! Là chuyên gia lĩnh vực Ngoại khoa tổng hợp tiêu hóa cấp thế giới đó, cho nên, cháu gái, cháu có thể được giáo sư Trần bắt mạch phát hiện ra vấn đề, thật đúng là may mắn của cháu đó
- Cơ hội này thật sự khó được
Nói xong, ông cụ híp mắt, dương dương tự đắc.
Bác của anh, vẫn là bác của anh
Miễn phí được giáo sư cấp thế giới tiến hành kiểm tra sức khỏe toàn thân.
Chậc chậc
Đãi ngộ này, người bình thường không được hưởng thụ