Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1356 - Chương 1356: Vai Nam Phụ Tốt Nhất

Khi bac si mo hack full
Chương 1356: Vai Nam Phụ Tốt Nhất
 

Lý Khải cũng không phải là người tốt tính gì.

Lý Khải vốn cũng thật vui vẻ, bởi vì công việc huấn luyện rất thành công.

Các loại ca bệnh kỳ lạ, lại thêm Trần Thương bắt mạch chuẩn xác cùng với biểu hiện, điều này làm cho công việc huấn luyện hiệu quả rõ rệt

Nhưng không ai có thể nghĩ tới hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy.

Không chỉ là bởi vì mất mặt trước mặt Trần Thương.

Mà cái này còn dính đến một cái vấn đề nguyên tắc

Vào lúc này, trợ lý đi đến:

- Viện trưởng... giáo sư Trần đang chờ ở bên ngoài.

Lý Khải ừ một tiếng, nhìn Phạm Chu Toàn:

- Chủ nhiệm Phạm, sau chuyện hôm nay, anh trở về việt một bản kiểm điểm chi tiết đi.

Nói xong, Lý Khải đứng dậy đi tìm Trần Thương.

Mà lúc này, trong nhóm đã sớm sôi trào

- Ngoại khoa lồng ngực! Kêu gọi ngoại khoa lồng ngực

- Người của ngoại khoa lồng ngực đâu?

- Tại sao không có ai trả lời vậy?

Không sai

Lúc này ngoại khoa lồng ngực đã chân chính luân hãm.

Sau khi Lý Khải rời đi, gương mặt Phạm Chu Toàn lập tức đen lại, anh nhìn đám người này, bất đắc dĩ bắt đầu vỗ tay

- Giỏi lắm

- Tôi cho các anh kiêu ngạo

Trong khoa xảy ra chuyện này thật là mất mặt, nào dám nói ngoài?

Đến mức tin nhắn trong nhóm?

Họ dám trả lời à?

Lúc này chính là chuyện rủi ro.

Ngoại khoa lồng ngực Phạm Chu Toàn vừa bị viện trưởng phê bình, sau đó lại nổi nóng ngay với mọi người.

Lập tức, trong nhóm nửa ngày không chiếm được tin tức đến từ ngoại khoa lồng ngực, lập tức nổ tung.

- Con mẹ nó, người của ngoại khoa lồng ngực đâu rồi? Có chuyện gì xảy ra vậy?

- Chẳng lẽ... Toàn quân bị diệt?

- Có khả năng

Ngoại khoa tim Vương Thông cơ bản đã chuẩn bị xong, chuyện cho người giả vờ bệnh thì Vương Thông không dám làm

Dù sao Trần Thương là biết Vương Thông

Kỹ thuật bắc cầu động mạch vành còn là giáo sư Trần giao cho anh.

Bởi vậy, sau khi Trần Thương tới, tất cả thành viên của khoa đều bắt đầu vỗ tay hoan nghênh.

- Chào giáo sư

- Vất vả cho giáo sư Trần

Thấy được màn này, Lý Khải lập tức bó tay, chẳng lẽ mình không phải là viện trưởng à?

Rất đáng tiếc, Vương Thông đối với Lý Khải thật là rất khách khí.

Ngược lại đối với Trần Thương lại rất tôn trọng, chạy trước chạy sau, hết sức ân cần.

Các người bệnh thấy chủ nhiệm cũng trung thực như thế, trong lòng không ngừng suy đoán, đây chắc chắn là một nhân vật lớn không tầm thường, lập tức từng người lại càng thêm trung thực.

Vương Thông đương nhiên sẽ không làm khó giáo sư của mình.

Chọn lựa người bệnh đều là bình thường, đơn giản, điển hình.

Căn bản không đủ tính khiêu chiến.

Thế nhưng, Trần Thương lại giảng rất kỹ càng, thậm chí nói rất nhiều kỹ xảo thông qua bắt mạch đến nghiên cứu trái tim.

Học sinh cùng với bác sĩ trong khoa từng người trực tiếp vây quanh Trần Thương, trong mắt họ chỉ có Trần Thương, không hề để ý tới viện trưởng coi như không thấy.

Đối với chuyện này

Trong lòng Lý Khải rất ghen ghét.

Khi Trần Thương rời đi, tất cả người bệnh lập tức đứng lên tiễn biệt.

Tư thế này, làm cho Lý Khải hơi hoài nghi mình có phải mình đến nhầm chỗ hay không.

Mà người quay phim thì cực kỳ kích động

Quay video, chụp hình vô cùng đúng chỗ

Tất cả vai phụ đều bị hạ xuống, diễn dịch khí tức của “nhân vật lớn” Trần Thương rất sâu sắc, quay rất đã.

Đặc biệt là viện trưởng Lý, người này có thể diễn một vai phụ rất tốt

Huấn luyện bắt mạch lần này rất thành công

Không có nhiều khoa để lựa chọn cũng như không có ngoại khoa vú và hậu môn trực tràng khiến nhiều sinh viên thất vọng.

Dẫu sao đây cũng khoa mà họ mong chờ nhất.

Để gây khó khăn cho việc huấn luyện này đối với Giáo sư Trần, có thể nói là mọi người đã dùng mọi cách.

Trang Tân đảm nhận người bệnh thật giả lẫn lộn cơ hồ đã trở thành chuyện trẻ con.

Một số khoa thậm chí còn kéo người bệnh từ các khoa khác đến để Trần Thương kiểm tra.

Tất nhiên

Giáo sư Trần đương nhiên là bất khả chiến bại.

Vượt qua các chướng ngại vật, thu hút vô số người hâm mộ.

Sau khóa đào tạo, Lý Khải thật sự hài lòng.

Không chỉ hiệu quả của việc đào tạo rất tốt, điều quan trọng nhất là nhiều vấn đề nhỏ đã được tìm ra.

Những vấn đề này tưởng chừng như nhỏ nhặt nhưng cũng đủ ảnh hưởng, thậm chí có thể thay đổi cuộc đời của một người.

Kết thúc một ngày bận rộn.

Đưa Tần Duyệt đến tham gia bữa tối do Lý Khải tổ chức.

Khoảng tám giờ, hai người về trước.

Sau khi lái xe về nhà, cả hai cảm thấy trời còn sớm, tiết trời mùa hè dần trở nên oi bức.

Ngồi ở nhà mà không bật điều hòa thì thật là nóng không thở nổi.

Dưới lầu có một cái công viên, buổi tối có nhiều người tới đi bộ.

Trần Thương kéo Tần Duyệt xuống đó đi dạo.

Một ngày nhàn nhã như vậy cũng khiến Trần Thương thoải mái hơn một chút.

Hôm sau là chủ nhật, Trần Thương vẫn phải đi làm.

Là trung tâm cấp cứu đầu mối then chốt của thủ đô, dù là chủ nhiệm cũng phải trực đêmđây là điểm khác biệt đáng kể so với các bệnh viện khác.

Nói chung, khi một bác sĩ lên đến cấp chủ nhiệm, về cơ bản không cần phải trực, mặc dù vẫn cần phải làm ca hai.

Nhưng trung tâm cấp cứu thì khác.

Bởi vì hoàn cảnh của người bệnh cấp cứu khác với người bệnh nhập viện, một khi đã cấp cứu, nhiều trường hợp bác sĩ bình thường không thể kiểm soát được tình hình.

Trần Thương và lão Mã thật có duyên.

Chủ nhật lại trực ban với lão Mã.

Gần đây Trần Thương không ghét lão Mã nữa, không phải vì anh ta mang bữa sáng đến cho mình, không phải vì gần đây lão Mã thỉnh thoảng mời anh đi ăn tối, mà là vì lão Mã...

Thôi, không thể biên nổi nữa.

Trần Thương đang ăn một chiếc bánh kếp đầy trứng với thịt xông khói, lạp xưởng, gà phi lê và trứng. Bữa sáng siêu cấp vô địch này là thứ không thể thiếu được trong cuộc sống hàng ngày của lão Mã.

Trần Thương không nhịn được hỏi:

- Tổ trưởng Mã, gần đây có chuyện gì à? Xa xỉ như vậy? Kích động à?

Mã Nguyệt Huy nhấp một ngụm sữa Telunsu:

- Này, ai nói không được? Gần đây tâm trạng không tốt, có thể là do vừa bán một căn Tứ Hợp Viện, tâm trạng đã tốt hơn nhiều.

Trần Thương sửng sốt, liếc nhìn lão Mã, đột nhiên cảm thấy miếng bánh sang trọng trong miệng không thơm…

Mẹ nó, Tứ Hợp Viện

Nói bán là bán

Câu nói này khiến tâm trạng Trần Thương buồn bực cả buổi sáng.

Nếu không phải buổi trưa lão Mã bảo tài xế riêng mang bữa cơm đặc biệt của đầu bếp riêng tới, có lẽ Trần Thương sẽ có thể đã buồn bực cả một ngày.

Thức ăn thực sự có thể an ủi một trái tim bị thương.

Buổi trưa, lão Mã và Trần Thương nằm trong phòng trực chợp mắt một chút.

Tuy nhiên, y tá trực trạm Dương Khiết lại vội vã chạy đến.

- Tổ trưởng Mã, giáo sư Trần, có một vụ va chạm giao thông trên đường Đông Lâm, và một người đàn ông đã va vào lan can bên đường. Anh ta nói rằng anh ta chảy rất nhiều máu và cần được cứu.

Nghe thấy lời của Dương Khiết, Lão Mã, Trần Thương đột nhiên trở mình.

Vội vàng chạy ra ngoài.

Xe cấp cứu đã sẵn sàng.

Dương Khiết mang theo túi cứu thương, lên xe với Trần Thương và Lão Mã.

Sau khi lên xe, Trần Thương đột nhiên hỏi:

- Ai gọi 120?

Dương Khiết sửng sốt một chút:

- Bản thân bệnh nhân

Trần Thương và Mã Nguyệt Huy đều sững sờ.

- Xem ra vẫn không sao, không hôn mê...

Bình Luận (0)
Comment