Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1411 - Chương 1411: Xem Thường Cậu Ta

Khi bac si mo hack full
Chương 1411: Xem Thường Cậu Ta
 

Campbell gập máy tính bảng lại.

Hít sâu một hơi, ông biết rõ, hội chợ năm nay, tài liệu giá đỡ vòi voi của Trần Thương chắc chắn sẽ dẫn đầu.

Bởi vì

Thứ mà Trần Thương bán căn bản không phải tài liệu giá đỡ vòi voi.

Anh ta đang bán chính mình

Không sai

Kể từ khi Trần Thương nói chuyện với Mạnh Uyển Dung, anh đã quyết định chủ ý.

So với bán độc quyền, chẳng bằng bán mình để có lời.

Giống như Mạnh Uyển Dung đã nói, tôi rất đắt

Nếu như các bác sĩ bên dưới vừa thích vừa tức, dở khóc dở cười thì lúc này, hai mắt của những doanh nhân và các ông chủ xí nghiệp kia đã sáng rực lên

Họ hình như đều đã hiểu một chút

Trần Thương muốn bán, không phải một sản phẩm, mà là một căn bệnh

Và có thể giá đỡ vòi voi chỉ là màn mở đầu.

Trần Thương có thể giải quyết, tuyệt đối không chỉ có version 1 nhà họ Trần, còn có version hai, ba, bốn

Các doanh nhân thích nhất là cái gì?

Kiếm tiền?

Không

Là sinh thái

Cũng là độc quyền

Trong thời đại chống độc quyền hàng hóa hiện nay, hàng hóa không thể độc quyền, vậy... công nghệ có thể độc quyền không?

Những gì Trần Thương có thể cung cấp là một tương lai cho việc chinh phục bóc tách động mạch chủ.

Cái vòng này lớn bao nhiêu?

Lớn đến tất cả mọi người ở đây đều hơi run rẩy

Cho dù là Trịnh Quốc Đàm, khi ông nhìn thấy Trần Thương tự tin xuống đài, ông cũng cảm thấy chuyện may mắn nhất đời này của mình, có thể chính là quen biết Trần Thương, và kết bạn với anh

Khi Trần Thương đang muốn xuống đài, vừa vặn nhìn thấy Mạnh Uyển Dung nhìn mình chằm chằm.

Trần Thương cười cười, dùng ánh mắt ra hiệu với cô: Tôi rất đắt

Mạnh Uyển Dung mỉm cười, nhưng lúc này cô lại không thể nói cô rất có tiền.

Thế nhưng

Mạnh Uyển Dung lại càng muốn hợp tác với Trần Thương.

Cứ như khi cô bắt đầu nói như vậy, có thể cùng làm

Mà lúc này, Trịnh Quốc Đàm cũng không thèm nghĩ gì.

Ông cảm thấy chuyện đầu tiên mình phải làm sau khi trở về, chính là phải tìm kiếm đối tượng hợp tác đáng tin cậy.

Đương nhiên, không phải tất cả mọi người đều nghe hiểu những gì Trần Thương nói.

Thậm chí rất nhiều người sẽ cảm thấy Trần Thương nói hươu nói vượn, nói gì cũng không hiểu.

Thế nhưng

Giới thiệu của Trần Thương nhìn như hơi lộn xộn, làm cho rất nhiều người nhìn như lọt vào trong sương mù, nhưng lại làm cho hai nhóm người thấy rõ.

Một nhóm là nhân sĩ chuyên nghiệp.

Một nhóm là tổng giám đốc của xí nghiệp

Thật ra, Trần Thương đang nói cho họ nghe.

Nhân sĩ chuyên nghiệp là dùng để bỏ phiếu, mà những tổng giám đốc này là dùng để hợp tác.

Đúng như Trần Thương đã nghĩ ngày hôm nay

Anh quyết định, không bán độc quyền.

Anh muốn bán mình

Độc quyền thì được bao nhiêu tiền?

Mà anh thì lại rất đắt

Vu Y thấy Trần Thương đi xuống, vội vàng chạy tới.

Mặt mũi tràn đầy lo lắng nhìn Trần Thương:

- Giáo sư Trần... Anh... Anh làm như vậy cũng quá làm loạn rồi

Tưởng Tĩnh Vũ cũng dở khóc dở cười nói:

- Giáo sư Trần, anh thế này, aizz...

Hai người họ cũng không hiểu những điều Trần Thương nói

Thế nhưng, họ biết rõ những điều Trần Thương nói khẳng định không phải đang đề cao tài liệu giá đỡ vòi voi.

Điều này có thể khẳng định

Thậm chí còn coi thường tài liệu này...

Trần Thương thấy vậy thì cười nói:

- Không vội, xem kết quả ngày mai như thế nào đã.

Vu Y nhìn dáng vẻ đó của Trần Thương thì không nhịn được tức giận đi đến bên cạnh Trần Thương, nhỏ giọng rỉ tai nói:

- Giáo sư Trần, trợ lý đã gửi video này về nước rồi! Tôi đoán có lẽ bây giờ chủ nhiệm Tiêu và bộ trưởng Tào đã thấy

Trần Thương điềm nhiên như không có việc gì ồ một tiếng:

- Thế cũng rất tốt

Vu Y trừng to mắt, tức giận.

- Anh... Sao anh lại không hiểu chứ? Nếu như chuyện này bị chủ nhiệm nhìn thấy, không phải anh sẽ ăn thiệt thòi à?

Trần Thương nhìn Vu Y đang lo lắng, không nhịn được cười:

- Làm sao cô biết tôi sẽ không nhận được giải thưởng chứ?

Vu Y không nhịn được nói:

- Anh nghĩ tôi ngốc à? Vừa rồi một câu khen ngợi anh cũng không chịu nói, mà còn... Anh xem một chút ánh mắt của người bên dưới đi, từng người một đều nhìn anh là lạ

Trần Thương nhìn mọi người một cái.

Quả nhiên.

Rất nhiều người nhìn mình bằng ánh mắt tràn đầy tức giận.

Trần Thương bất đắc dĩ nở nụ cười

Tạm được.

Hiệu quả còn tạm được.

Khoảng thời gian này, Trần Thương cũng không có kế hoạch công bố các version phân loại và tiêu chuẩn mới.

Anh muốn giữ lại để nói ở AATS 2020.

Về phần họ tức giận?

Tức giận là chuyện tốt

Chuyện này có thể trợ giúp chủ đề lên men.

Phân loại mới không có sự thúc đẩy của The Lancet, muốn lên men, muốn hấp dẫn lực chú ý của người khác, muốn để những vị nhân sĩ chuyên nghiệp kia thảo luận thì phải cần những người này khơi dậy

Trần Thương nhìn Vu Y, không nhịn được nói:

- Yên tâm đi, lầ sau khi trở về, tôi bảo đảm cô sẽ lập một đại công

Vu Y lập tức liếc Trần Thương một cái:

- Thôi đi, cô của tôi còn nói đi theo để lập chút thành tích, không ngờ lại cọ thua trận

- Quên đi, xem ra ở bữa tiệc tối hôm qua, tôi đã không bàn bạc kĩ với cô

Trần Thương cười cười.

- Thật đáng tiếc cho anh Tưởng

Vu Y thở dài.

Tưởng Tĩnh Vũ cũng cười khổ lắc đầu:

- Quên đi, có thể quen biết một người tuyệt với như giáo sư Trần, tôi cảm thấy cũng đáng, nhưng khi trở về anh phải mời chúng tôi một bữa đấy

Dù sao thì hai người họ cũng không phải nhân sĩ chuyên nghiệp, vừa rồi Trần Thương nói cũng đúng là không quá rõ ràng

Trần Thương nhìn mọi người, không nhịn được bật cười:

- Được rồi, mọi người không có lòng tin với tôi như thế à?

- Nếu thật có vấn đề, chủ nhiệm Tiêu có thể không gọi điện thoại cho tôi à?

Hai người cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng có lý.

Chủ nhiệm không gọi điện thoại tới, vậy có lẽ sẽ không có vấn đề gì.

Vu Y không nhịn được nói:

- Chắc là chủ nhiệm tức giận quá mà đập cả điện thoại rồi nên mới không gọi điện thoại cho anh

Trần Thương không nhịn được bật cười.

Cũng lúc này.

Tiêu Nhuận Phương cũng chỉ hơi kinh ngạc một lát, bây giờ cũng mới phản ứng kịp

Tào Ngu không nhịn được xúc động một tiếng:

- Cái cậu Trần Thương này, thật là một người tuyệt vời

Tiêu Nhuận Phương yếu ớt thở dài.

Vừa rồi Trần Thương thật sự là suýt nữa dọa cho cô sợ hãi.

Dù sao vừa lên đài đã nói kỹ thuật giá đỡ vòi voi không có gì nổi bật, thậm chí còn đòi được cấp bằng sáng chế.

Chuyện này không dọa người mới là lạ chứ

Thế nhưng, phần phát biểu sau đó của Trần Thương lại thật sự làm cho Tiêu Nhuận Phương rõ ràng mọi chuyện.

- Viện trưởng Kỳ, anh thấy thế nào?

Tiêu Nhuận Phương quay qua hỏi một người đàn ông khoảng 60 tuổi, mặc áo sơ mi trắng và quần âu đang ngồi cùng hàng với họ.

Kỳ Liên Sơn tháo kính mắt xuống, lấy tay dụi con mắt, lúc này mới không nhanh không chậm nói:

- Tính ra, vẫn là lần đầu tiên tôi thấy Trần Thương, thật đáng gờm

- Thật ra, hôm nay Trần Thương không có cơ hội dẫn đầu, bất luận là thiết bị hỗ trợ tuần hoàn tim của Johnson & Johnson, hay là kỹ thuật cải tiến tuyến tụy nhân tạo của Medtronic, những công trình này đều là điểm sáng hôm nay

- Trần Thương có thể giành giải ba đã rất không tệ rồi

- Thế nhưng, ý tưởng này của cậu ta rất đột phát, thay đổi thói quen của bản thân, trực tiếp thay đổi bản thảo diễn thuyết, một bộ tổ hợp quyền này thật sự là xinh đẹp

Kỳ Liên Sơn nói tới đây thì đứng dậy đi hai bước.

Bình Luận (0)
Comment