Ngồi trên máy bay 8 tiếng, Trần Thương lặp đi lặp lại hỏi ý kiến hệ thống hơn 2000 lần, khiến cho hiện tại hệ thống chết máy.
Vì thế Trần Thương lại nghĩ tới bản thân vừa mới đạt được một quyển sách kỹ năng cấp bậc hoàn mỹ, tự hỏi có thể lái máy bay hay không?
Kỹ thuật điều khiển máy bay cấp hoàn mỹ
Lúc này, ngay cả sách kỹ năng cũng không thể nhịn được, nói cho Trần Thương biết anh chỉ có thể dùng kỹ năng phẫu thuật.
Trần Thương tỏ vẻ vô cùng bất đắc dĩ đối với kết quả này.
Trong đôi mắt u buồn toát ra vẻ ưu thương nhàn nhạt làm cho Vu Y hơi mê ly.
Người đàn ông ưu tú, cho dù đánh rắm cũng có mùi thơm đặc trưng, nếu may mắn còn có thể thêm chút bột ớt.
Ánh mắt suy tư này khẳng định là đang đắm chìm sâu trong tự hỏi về một loại bệnh tật nào đó đúng không?
Haiz
Người ưu tú như giáo sư Trần như vậy, người con gái như thế nào mới có thể xứng đôi với anh ấy đây?
Đúng lúc này, một tiếp viên hàng không của khoang hạng nhất đi tới.
Nói với Trần Thương có người tiếp đón ở sân bay, đi lối đi VIP.
Trần Thương lập tức sửng sốt một chút
Lối đi VIP?
Có người tiếp đón?
Nghĩ đến đây, Trần Thương nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, trong đầu xuất hiện hình ảnh nguyên thủ nước ngoài trong chuyến công du vẫy tay khi xuống máy bay.
Trần Thương bỗng nhiên bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Lúc mình xuống cầu thang nên bước chân trái trước hay bước chân phải trước?
Lúc vẫy tay... Là vẫy tay trái hay là tay phải?
Nhất thời Trần Thương sững sờ tại chỗ
Vu Y nhìn thoáng qua Trần Thương, không nhịn được hỏi:
- Giáo sư Trần, anh còn đang suy nghĩ vấn đề gì à? Chúng ta đi thôi?
Trần Thương xấu hổ đỏ mặt, vội vàng đứng dậy:
- Ừm, tôi đang tự hỏi về một vấn đề nhỏ trong kỹ thuật trái tim không ngừng đập.
Nói xong, dẫn đầu đi trước.
Lưu lại mọi người không ngừng cảm khái.
Tiếp viên hàng không khoang hạng nhất nhìn người đàn ông được công ty yêu cầu chiếu cố đặc biệt này, trong ánh mắt tràn đầy ám chỉ.
Nghe thấy Trần Thương nói, tiếp viên hàng không cảm khái một tiếng, nếu được ở bên người như vậy, sau này chỉ số thông minh của con cái kiểu gì cũng đủ để đỗ Harvard?
Nghĩ đến đây, tiếp viên hàng không tiếc hận thở dài, nếu không thể ‘có được’, vậy... Nhân cơ hội ăn bớt đi
Vì thế, tay của Trần Thương trong lúc lơ đãng bị vô số lần cố ý vô tình đụng vào
Cuối cùng ở dưới sự dẫn dắt của tiếp viên hàng không, mọi người xuống máy bay.
Xuống cầu thang không thấy có người... Lối đi cũng không có ai.
Điều này làm cho Trần Thương hơi mất mát.
Đi qua lối đi, Trần Thương rốt cuộc cũng thấy đám người tiếp đón.
Không phải ai khác, chính là trưởng khoa Tiếu Nhuận Phương cùng với bộ trưởng Tào, còn có nhân viên công tác đi theo, trong tay ôm hoa.
Trần Thương hơi cảm động, trưởng khoa Tiếu và bộ trưởng Tào tự mình tới tiếp đón, anh vẫn thấy tương đối cảm động.
Phải biết rằng lúc này đã 8-9 giờ.
Thấy Trần Thương xuống máy bay, Tiếu Nhuận Phương dẫn đầu bắt đầu vỗ tay.
Không có nghi thức hoan nghênh phù hoa, không có các bé trai bé gái đưa tặng hoa, cũng không xe cắm cờ đỏ mang theo loa.
- Hoan nghênh về nhà
Chỉ có một câu đơn giản.
Tào Ngu dẫn đầu tiến lên bắt tay Trần Thương, cười nói.
Trần Thương mỉm cười:
- May mắn không làm mọi người thất vọng
Tào Ngu nhìn Trần Thương, người thanh niên này thật là mang tới quá nhiều kinh hỉ cho anh.
Không màng thắng thua, không kiêu ngạo không siểm nịnh, hình như ánh mắt vĩnh viễn bình tĩnh như vậy.
Không chỉ có kỹ năng cao siêu, lại còn có thể tùy cơ ứng biến, nghịch tập xưng vương
Đây là một người có chỉ số thông minh IQ và chỉ số cảm xúc EQ đều cao.
Xã hội này rất phức tạp.
Điều quyết định vị trí trong xã hội của một người chính là năng lực thích ứng xã hội, trong đó bao gồm IQ và EQ.
Tào Ngu càng thêm thưởng thức Trần Thương.
Có lẽ có người nói Trần Thương cũng không làm ra kỹ thuật đột phá lợi hại nào.
Cũng không phát minh hay sáng tạo ra sản phẩm khoa học kỹ thuật có ý nghĩa vượt thời đại, vv...
Nhưng mà hai việc này không thể nói làm một.
Trần Thương phát hiện kỹ thuật cũng không thấp hơn so với những người cải tiến chút kỹ thuật kia.
Bởi vì nghiên cứu của Trần Thương là thực sự cứu vớt rất nhiều người bệnh.
Tào Ngu không nhịn được vỗ vai Trần Thương:
- Cố lên, tiếp tục làm
Lúc này, Tiếu Nhuận Phương cũng đi tới, nhìn Trần Thương cười nói:
- Vất vả.
Mọi người xung quanh nhìn hai vị bộ trưởng ưu ái Trần Thương như thế, trên mặt cũng lộ vẻ hâm mộ.
Xe đã chuẩn bị tốt, chờ sẵn ở bên ngoài.
Lúc này đã là 9 giờ tối.
Hai người hàn huyên một phen, Tiếu Nhuận Phương bỗng nhiên nói với Trần Thương:
- Sớm trở về nghỉ ngơi một chút đi, giữa trưa ngày mai tôi sẽ cử người đi đón cậu, dẫn cậu đi gặp một người.
Trần Thương lập tức sửng sốt, nhìn nụ cười của Tiếu Nhuận Phương có chứa thâm ý, Trần Thương cũng cảm thấy hơi tò mò.
Xe đưa đến cửa vào khu dân cư.
Trần Thương vừa đến dưới lầu, Tần Duyệt đã xuống lầu đón Trần Thương.
Nhìn thấy Trần Thương, Tần Duyệt hưng phấn chạy tới, ôm chặt
- Cuối cùng anh đã trở về
Trần Thương mỉm cười, nhìn Tần Duyệt treo ở trên người mình như koala, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác thỏa mãn.
Cho dù là khách sạn 8 sao tráng lệ huy hoàng cũng không ấm áp thoải mái bằng trong nhà.
Đặc biệt là nhìn gương mặt tươi cười của người thương, Trần Thương bỗng nhiên cảm thấy chỉ cần ở bên nhau, làm gì cũng có thể cảm thấy thỏa mãn.
Trở lại trong phòng, Trần Thương đã nghe thấy mùi thơm xông vào mũi.
Nhìn một bàn tràn đầy thức ăn nóng hổi, Trần Thương nghe thấy tiếng kêu ục ục từ trong bụng Tần Duyệt vang lên.
Không nhịn được đau lòng nhìn Tần Duyệt:
- Cô gái nhỏ ngốc này, chờ anh tới bây giờ sao.
Tần Duyệt mặt đỏ lắc đầu:
- Không có, em đang giảm béo.
- Giảm béo mà em còn nấu nhiều món như vậy à?
- Đúng vậy, em muốn cho anh nếm thử, thì làm tất cho anh ăn! Hì hì...
...
...
Ngày hôm sau, Trần Thương giống như trước nay, đi tới Trung tâm Cấp cứu.
Hội nghị tổ chức không gây ra quá nhiều động tĩnh, thậm chí đại đa số người không quá hiểu biết về cái hội nghị này.
Dù gì thì trang thiết bị y tế và hội nghị y học hình như là hai lĩnh vực không giống nhau.
Hơn 90% bác sĩ không hiểu rõ về sự phát triển của trang thiết bị y tế.
Chỉ sau khi đạt tới độ cao nhất định mới có thể tham gia vào trong đó.
Ít nhất phải tới cấp bậc trưởng khoa, trưởng phòng, có quyền tiến cử trang thiết bị mới thì mới có thể tìm hiểu về chúng.
Lại ví dụ như kỹ năng chức nghiệp của ngươi tinh thâm, đưa ra kiến nghị cho xưởng sản xuất thiết bị, trở thành cố vấn kỹ thuật cho công ty quốc tế.
Nếu không thì trở thành viện sĩ (thông thường để chỉ thành viên của Viện hàn lâm, Viện khoa học quốc gia), tiến hành phê duyệt chứng thực cho các loại thuốc, dược phẩm mới, trang thiết bị chữa bệnh mới.
Cho nên, công trình sinh vật và chữa bệnh lâm sàng nhìn như một nhà, nhưng thực ra lại là “khác ngành như cách núi”.
Nhưng mọi người đều biết Trần Thương đi ra ngoài tham gia một hội nghị quốc tế.
Tuy danh tiếng của hội nghị này cũng không phải quá lớn.
Dù gì thì Hội nghị Trang thiết bị chữa bệnh còn chưa đủ tiêu chuẩn được lên CCTV (đài truyền hình trung ương TQ, tương đương VTV ở VN).
Bởi vì bản thân loại hội nghị này cũng tồn tại một bộ phận có tính chất thương nghiệp, tham gia hội nghị này, đại đa số đều là công ty trang thiết bị y tế, tính chất của hội nghị cũng có chứa tính tuyên truyền thương nghiệp.
Cẩn thận ngẫm lại, sao đài truyền hình trung ương có thể phát loại tin tức này?