Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1464 - Chương 1464: Lão Sư Mạnh Khóc

Khi bac si mo hack full
Chương 1464: Lão Sư Mạnh Khóc
 

Thật vất vả Lão Mã mới tìm được cơ hội trêu ghẹo Trần Thương, làm sao có thể bỏ lỡ?

Thế nhưng... Lúc này, anh đột nhiên nói:

- Ngày mai, tôi sẽ gọi điện cho Hiệp hội chỉnh hình, sau đó viết một bài luận văn, sửa lại một chút, thì cái tôi làm chính là phẫu thuật chỉnh hình, không phải cắt bao quy đầu

Trong lòng của Lão Mã đánh lộp bộp một tiếng.

Đúng

Thằng nhóc này chính là bác sĩ chỉnh hình tốt nhất của năm ngoái.

Nếu anh ấy thật sự viết một bài, nói không chừng... Thật sự là có thể thành hiện thực.

Lão Mã không còn gì để nói

Ông đối đầu với kiểu học bá này, trong lòng ông cảm thấy rất oan uổng

Bị thương quá nặng

...

...

Buổi sáng thứ tư, sau khi ca phẫu thuật kết thúc

Bên trong phòng cấp cứu truyền tới một tràng vỗ tay vui mừng

Đã xong

Qua hơn hai tháng cố gắng, gần 100 người bệnh làm phẫu thuật tách động mạch chủ tất cả đều đã phẫu thuật xong

Một người tử vong, 3 người bệnh biến chứng

Thành tích như vậy để mọi người kích động không thôi

Trên mặt mọi người đều hiện nét vui mừng.

Ca phẫu thuật ngày hôm nay có thêm Trần Thương, cùng toàn bộ 13 thành viên hạch tâm của tổ thí nghiệm lâm sàng hội chứng Marfan (*) toàn bộ lộ diện

(*): Hội chứng Marfan là rối loạn di truyền hiếm của mô liên kết có ảnh hưởng đến xương, tim mạch, và mắt. Trong hội chứng Marfan, một đột biến di truyền gây khiếm khuyết trong việc sản sinh fibrillin, một protein tìm được trong mô liên kết. Hội chứng Marfan di truyền tính trội theo nhiễm sắc thể thường. Tùy vào mức độ biểu hiện của bệnh mà người bị ảnh hưởng có thể tử vong sớm hoặc có thể sống hầu như hoàn toàn bình thường.

Đây là ca phẫu thuật cuối cùng

Ca phẫu thuật này kết thúc, cũng mang ý nghĩa đã đến hồi cuối

Hơn hai tháng này, mọi người gặp rất nhiều vấn đề nan giải, cũng cố gắng vượt qua nhiều trắc trở, thế nhưng thu hoạch lớn nhất chính là sự xúc động

Mỗi khi họ thấy người bệnh tỉnh lại, nụ cười đầu tiên là dành cho mình, cảm giác này giống như nụ cười ấm áp mùa xuân, đủ để hòa tan lòng người

Lúc đó, ai cũng sẽ cảm thấy tất cả đều đáng giá

Thứ giá trị nhất chính là mạng sống.

Mà quá trình cứu vớt mạng sống, không chỉ là cứu vớt người bệnh, mà còn là quá trình các bác sĩ hoàn thiện bản thân mình. Mọi người nhìn Trần Thương, tiếng vỗ tay vang lên

- Cám ơn anh! Giáo sư Trần

- Cám ơn anh! Giáo sư Trần

...

Những người bệnh được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt, mười mấy người cùng nhau cúi đầu cảm ơn Trần Thương.

Cho dù từ trước đến nay, lúc anh ở trên bàn phẫu thuật không nể mặt mũi răn dạy họ, nhưng tình cảm của họ đối với anh chưa bao giờ bị ảnh hưởng.

Ngược lại họ cảm thấy, đây mới là dáng vẻ đáng có của giáo sư Trần

Vì Trần Thương quá hiền

Tính tình anh ấy bình thường không kiêu căng, nếu như ở trên bàn phẫu thuật cũng không kiêu căng, đó cũng không phải chuyện tốt.

Mạnh Hi nhìn Trần Thương, tên nhóc khi xưa tìm mình đưa tin dường như đã dần dần trở nên thuần thục, ổn trọng, lễ độ

Khí thế và khí chất dần dần ngưng tụ ở trên người thanh niên này

Trên mặt của Lý Bảo Sơn hiện nụ cười, ông tận mắt chứng kiến Trần Thương từng bước trưởng thành, đạt được thành công, nghĩ đến thiếu nhiên ngây thơ bốn năm trước, bây giờ đã đứng trên đỉnh cao, ông rất vui mừng.

Thành công này, không chỉ là sự thành công của Trần Thương, mà còn là điều mà Lý Bảo Sơn cứu rỗi bản thân mình

Khi đó phẫu thuật thất bại, Lý Bảo Sơn bắt đầu trốn tránh, bắt đầu mê man, mà bây giờ... Ông lại có được sự tự tin rồi.

Thời gian sau này, ông có thể thản nhiên đối mặt với những thất bại lúc trước, chuộc tội, xin lỗi, đưa ra đáp án

Dù sao những ngày tháng kia cũng không thể quay lại nữa rồi.

...

Trong mười hai người ở đây, không có ai là nhân tài đỉnh cao trong ngành.

Nếu không có Trần Thương, có lẽ cả đời này họ cũng chỉ là một bác sĩ cấp thấp bình thường, căn bản không có cách nào đạt đến đỉnh cao.

Mà lần này, Trần Thương cho bọn họ một cơ hội

Họ đã không làm được

Trong lĩnh vực bóc tách động mạch chủ, họ dám đứng ra, ngẩng đầu ưỡn ngực hướng về phía trước, nói một câu:

- Tôi có thể làm được

Làm người, phải tự tin

Mà lần này, Trần Thương cho bọn họ tự tin ấy

Sau khi, mọi người cúi người chào, cũng không ai đứng lên, bởi vì họ biết rõ, truyền đạo vô giá, mà Trần Thương vô tư càng là vô giá

Thậm chí trong lòng còn kiên định cho rằng, sau này, bất luận Trần Thương có việc gì cần nhờ, học sẽ không nghĩ ngợi mà đi cùng.

Trần Thương thấy dáng vẻ này của mọi người, đầu mũi hơi chua chua, liền cười nói:

- Được rồi, không cần phải thâm tình như thế, tôi mới 28 tuổi, các người cúi đầu như thế này... Sẽ làm tôi tổn thọ nha

- Nhanh lên một chút

Câu nói của Trần Thương chọc cười mọi người, họ đứng dậy nhìn anh, bất đắc dĩ cười ha hả.

Thật ra, trong lòng Trần Thương hiểu rất rõ, là mình giúp đỡ họ, nhưng cũng chính là họ giúp đỡ mình

Thời buổi này, một người căn bản sẽ không làm được bất cứ chuyện gì. Nếu không có họ, mình có thể có được thành tựu như bây giờ hay à?

Không cần phải nói

Lúc mới bắt đầu làm thí nghiệm lâm sàng hội chứng Marfan

Nếu không phải có hai người Hà Chí Khiêm và Từ Tử Minh mang theo hơn trăm nhân viên y tế bên hai phòng ban đến, nguyện ý tài trợ tiền, giúp đỡ mình mở rộng thí nghiệm lâm sàng, có thể có hôm nay à?

Thời gian thấm thoát trôi qua, chớp mắt đã qua hai ba tháng

Nhưng Trần Thương vẫn nhớ rõ, lúc ấy, trên mặt những bác sĩ y tá bình thường kia đều là tia kiên nghị, nói với anh: Chúng tôi ủng hộ anh

Lúc đó, anh vô cùng xúc động, đã bao lần trộm rơi nước mắt mấy lần, kí ức khi đó tràn vào trong đầu, trong lúc nhất thời anh không nhịn được, lập tức chua mũi, bất đắc dĩ quay đầu sang nơi khấc.

Mọi người xung quanh thấy cảnh này, lập tức cũng chua chua mũi, hai mắt mông lung đẫm lệ

Thế giới này chỉ có thích với tín nhiệm là không thể phụ lòng, thậm chí họ có thể trở thành hậu thuẫn kiến cố nhất của anh.

Mạnh Hi lập tức sửng sốt

Đôi mắt to xinh đẹp của cô nhìn chăm chăm về phía Trần Thương.

Quả thật, đầu óc của cô đã bị Trần Thương làm cho kinh ngạc.

Đinh! Độ thiện cảm của Lão sư Mạnh - 1!

Trần Thương không nhìn thẳng, làm một người đàn ông chân chính, Trần Thương cảm thấy mình nên có biểu hiện như thế, đặc biệt là sẽ không hăng hái với giáo sư.

Mạnh Hi nhìn Trần Thương chỉ muốn ăn tươi nuốt sống, muốn thu thập dáng vẻ bây giờ của anh, cô bất đắc dĩ nắm chặt hai nắm đấm, cắn chặt hai hàm răng trắng ngà kia, đôi mắt hung tợn nhìn anh.

- Trần Thương, cậu thật sự là quá vô sỉ

Trần Thương thấy thế, lập tức cười nói:

- Giáo sư Mạnh... Cô không biết rõ tin tức đặc biệt đang nóng trên mạng gần đây à?

Mạnh Hi sững sờ:

- Tin mới gì?

Trần Thương tùy ý cười một tiếng:

- Nữ giáo viên xâm hại học sinh nam đã bị bắt

Mạnh Hi nghe xong, đột nhiên đứng ở đằng kia không nói, mắt to chớp chớp... Nháy mắt bịt kín một tầng sương mù, bả vai của cô run run lên liên tục, đồng thời hô hấp chập trùng, trước ngực cũng hơi run rẩy, ngay sau đó, con mắt đỏ bừng, trừng to như hạt đậu, nước mắt lăn đều chảy xuống, con mắt mở to nhìn chằm chằm Trần Thương.

Bình Luận (0)
Comment