Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1469 - Chương 1469: Bệnh Tật Kì Quái

Khi bac si mo hack full
Chương 1469: Bệnh Tật Kì Quái
 

Chuyện quan trọng trước mắt cần làm là phải loại bỏ quần áo trên người bệnh nhân, mà nội y bó chặt chính là một nhân tố không ổn.

Sau đó, anh đặt đầu người bệnh nghiêng qua, dễ dàng cho các dịch bài tiết trong miệng tự động chảy ra, kịp thời dọn dẹp sạch sẽ.

Vào lúc này, nếu như người bệnh hít thở không thông, phiền phức sẽ lớn lắm

A Liễu thấy động tác Trần Thương cởi nội y nhanh nhẹn, lập tức sửng sốt một chút:

- Giáo sư Trần thật lợi hại! Kỹ thuật rất thành thạo

Trần Thương im lặng, A Liễu này nói mò cái gì đấy

Không thể không nói, cái trò đùa này khiến tâm trạng của Trần Thương đang khẩn trương được thả lỏng một chút.

Lúc này, người bệnh có chút nôn nóng bứt rứt, nằm ở trên giường không ngừng động đậy.

A Liễu đứng bên cạnh vừa vặn cố định lại, tiếp theo cô ta lại xoay người một cái, chất lỏng treo ở trên tay, suýt chút nữa đã bị cô ta lôi xuống

Trần Thương thấy thế, cũng không thể để A Liễu mãi khống chế cô ta được, dứt khoát tiêm cho một liều thuốc an thần.

Lúc này, huyết áp người bệnh vẫn cao như vậy

Trần Thương nói với một y tá khác:

- 25% Magie sulphat 10ml, tiêm sâu vào bắp

Bản lĩnh cấp cứu của Trần Thương rất tốt, nhưng... Dù sao cũng không chuyên nghiệp bằng bác sĩ bên Khoa Ngoại thần kinh.

Không bao lâu, y tá tiến đến nói với Trần Thương:

- Giáo sư Trần, người nhà bệnh nhân đã tới

Trần Thương gật đầu, đi ra ngoài.

Trong tay không quên cầm trong tay một tờ thông báo bệnh tình nguy kịch của bệnh nhân.

Sau khi đi ra, Trần Thương nhìn thấy một nam thanh niên khác, nhìn cũng coi như là dáng vẻ đàng hoàng, làm sao lại không coi chừng vợ của mình vậy?

Trần Thương bất đắc dĩ, chỉ cảm thấy trên đầu của anh ta một cái sừng.

- Bác sĩ, vợ của tôi... Cô ta thế nào?

Anh rõ ràng vẫn còn có chút lo lắng, trên thân có chút cảm giác phong trần mệt mỏi, giọng nói có chút vội.

Trần Thương không biết làm sao, quyết định trước tiên che giấu một chút chuyện vợ anh ta vượt giới hạn.

Dù sao nếu người này cũng lo người nhà biết chuyện, rồi sau đó không đồng ý ký tên, có thể sẽ rất phiền.

Loại tình huống này không phải là chưa từng xảy ra

Đương nhiên, mặc dù người nhà không đồng ý, bình thường bệnh viện cũng sẽ cấp cứu, nhưng vẫn có nhiều tình huống sẽ gặp rất nhiều phiền phức.

Người chồng ngược lại cũng có lí lẽ, nghe Trần Thương giải thích xong, sau đó quả quyết ký tên:

- Bác sĩ

Ngay lúc này, cảnh sát vừa mang tên thanh niên kia trở về.

Nam thanh tiến đến, sau đó nhìn thấy người chồng, sắc mặt của anh ta mất tự nhiên.

Mà người chồng như đã biết rõ mọi chuyện, đứng dậy muốn tung ra một cú đấm.

Nam thanh niên kia lập tức biến sắc:

- Tôi... Cảnh sát, cảnh sát, anh ta đánh người

Mọi người nhìn người chồng cũng biết được người này đang rất tức giận.

- Con mẹ nó ngươi...

Cảnh sát đối với mấy chuyện này, thật chỉ có thể mở một con mắt nhắm con mắt, giả vờ ngăn không được người chồng, nhưng cũng không làm cho chuyện diễn ra nghiêm trọng:

- Anh trai, anh hãy bình tĩnh một chút

Nam thanh niên này không phục:

- Con mẹ nó thế nào? Vợ của anh là tôi đưa đến bệnh viện, tôi là hăng hái làm việc tốt

Trần Thương đều trợn tròn mắt

Con mẹ nó, hăng hái làm việc tốt?

Tôi đề nghị đánh chết anh ta

Khóe miệng của ảnh sát cũng co quắp một trận

Tên này còn không biết xấu hổ la làng lên?

...

Sau khi, Nguyên Phối NamNam đánh ra mấy quyền, cả người đứng ở chỗ kia há mồm thở dốc hổn hển, cũng không đánh nữa

Còn người thanh niên bị đánh kia, lại ngẩng đầu rất kiêu căng.

Nguyên Phối Namthở dài:

- Quên đi, anh đi đi

Bị Nguyên Phối NamNam nói như vậy, người thanh niên này lại bắt đầu ngại ngùng.

- Thế này là... Đi... Đi sao?

Người thanh niên ấy trừng to mắt, ấp úng nửa ngày, cũng không nói được gì, vừa rồi rất mạnh miệng, hiện tại ngược lại cảm thấy cực xấu hổ.

Trần Thương và cảnh sát đều bị hành động của Nguyên Phối NamNam làm cho trợn tròn mắt, như vậy là kết thúc rồi?

Người thanh niên kia do dự rất lâu, mới nói:

- Tôi... Được đi rồi à?

Nhưng, miệng của anh ta thì hỏi nhưng chân lại không có quay bước rời đi, mà đi đến cái ghế bên cạnh ngồi xuống:

- Quên đi, tôi đi lỡ xảy ra án mạng, lại bảo tôi giết người gì đó

Người cảnh sát đứng bên cạnh nói:

- Nói vậy để tôi đưa anh đi.

Người thanh niên ấy lập tức nghẹn lời

Cảnh sát không được xen vào việc nhà người khác, nên mấy loại chuyện như vậy, cảnh sát không có quyền can thiệp.

Dù sao trong hôn nhân vượt quá giới hạn nhiều nhất là vấn đề đạo đức, không thể xem là phạm tội, cũng không thể tính là trái pháp luật.

Nếu như không phải người phụ nữ kia bây giờ chưa biết sống chết ra sao, cảnh sát cũng không có quyền bắt người

Dù sao... Chuyện này còn không bằng trường hợp người mua dâm xấu xa.

Nguyên Phối NamNam thở dài, kí tên cho Trần Thương:

- Bác sĩ, mau cứu cô ta đi.

Anh ta không nói, Trần Thương cũng sẽ cứu.

Thế nhưng anh có chút tò mò chính là, người đàn ông này không tức giận sao?

Bên này, Trần Thương đi về phía phòng cấp cứu, chuẩn bị tiếp tục bước tiếp theo của công việc.

Mà ở bên ngoài, Nguyên Phối NamNam đang trò chuyện với người tình của vợ mình.

- Chuyện kia... người anh em, tôi thật sự không biết cô ấy đã kết hôn

Người cảnh sát nhân dân này tuổi tác cũng không lớn, nhiều nhất khoảng trên 30 tuổi, nhìn tên người tình này, cũng bó tay rồi.

Anh ta còn dám trò chuyện

Mà sau khi Nguyên Phối NamNam nghe xong, thở dài:

- Thật ra, cô ta có bệnh

Câu nói này người chồng vừa nói xong, làm cho ba người lập tức sửng sốt

Trần Thương trực tiếp dừng bước, chuẩn bị để y tá cẩn thận một chút, nhân tiện cho kiểm tra xét nghiệm bệnh truyền nhiễm với bệnh giang mai HIV-Aids.

Sao mình lại quên được chuyện này chứ

Tên người nhân trực tiếp bị dọa đến mức đứng bật dậy, suýt chút nữa đã bị hù chết, anh ta trừng lớn mắt, tràn đầy sợ hãi

Mà vẻ mặt của cảnh sát càng thêm mờ mịt, thế này cũng quá kịch tính rồi?

Sắc mặt của tên người tình xám như tro, tuyệt vọng nhìn Nguyên Phối NamNam

- Thật hay giả?

- Bác sĩ! Tiêm cho tôi một liều đi, tôi biết, các người có thuốc phòng ngừa truyền nhiễm, đúng không?

- Bác sĩ! Anh phải mau cứu tôi, tôi... Tôi đây là lần đầu

Nguyên Phối Nam thấy thế, cười lạnh một tiếng:

- Đây không phải bệnh lung tung, thật ra tôi cũng không tức giận, dù sao... Chúng tôi cũng sắp ly hôn rồi.

- Tất nhiên nếu có thể làm ra loại chuyện này, nhất định đây không phải lần đầu tiên.

- Lần thứ nhất tôi rất tức giận, cũng rất tuyệt vọng, dù sao bị vợ cắm sừng, ai có thể vui vẻ?

- Sau khi cãi nhau, tôi đã muốn ly hôn với cô ta.

- Các người cũng biết, sau khi đi cục dân chính đưa đơn ly hôn, có nửa năm để bình tĩnh lại, để chúng ta suy nghĩ thật kĩ, kỳ thật lúc đó tôi nghĩ, nếu như cô ấy có thể thay đổi... Có lẽ còn có thể tiếp tục bên nhau

- Con của chúng tôi cũng đã 4 tuổi rồi, ai cũng không muốn ly hôn đúng không?

Nói đến đây, anh ta cười khổ một tiếng:

- Có lẽ mọi người sẽ cảm thấy tôi khá yếu đuối, không tính là đàn ông, chuyện này cũng có thể dễ dàng tha thứ.

- Đây dù sao cũng là người phụ nữ tôi theo đuổi rất lâu, tôi thích cô ta rất lâu rồi, chúng tôi có con cái, có gia đình.

Bình Luận (0)
Comment