Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1521 - Chương 1520: Thổ Hào Cũng Phân Cấp Bậc

Khi bac si mo hack full
Chương 1520: Thổ Hào Cũng Phân Cấp Bậc
 

Nên anh ta đứng dậy xuống máy bay, sau khi đi ra ngoài, vừa vặn gặp thầy Lưu Chí Chu của mình, hóa ra là đi cùng một chuyến máy bay?

- Thầy! Thầy cũng ngồi chuyến bay này à?

Lưu Toàn vừa cười vừa nói.

Lưu Chí Chu nhíu mày:

- Nha! Sao lại có mỗi mình cậu vậy? Bọn người giáo sư Trần đâu rồi?

Lưu Toàn cũng đồng thời hỏi:

- À? Thầy, sao cũng có mỗi một mình thầy vậy? Mấy người chủ nhiệm Vương đâu?

Hai người hỏi cùng một lúc, vấn đề đều giống như nhau

Trong lúc nhất thời, hai thầy trò không nhịn được sửng sốt.

Hai người nhìn nhau bảy tám giây, tiếp đó cùng thở thật dài.

- Aizz...

Sau đó Lưu Toàn chủ động xách va li cho thầy của mình, hai người cứ như vậy cùng nhau rời đi

- Sao tôi không thấy cậu ở trong khoang?

- À! Em đi khoang hạng nhất. Aizz... Khoang hạng nhất có chút không thoải mái.

Lưu Toàn nghĩ đến máy bay tư nhân mà thở dài.

- Cút

Khi Lưu Chí Chu cô đơn rời đi, hiểu được một câu, câu nói trò giỏi hơn thầy không phải là không có đạo lý.

Lưu Toàn bất đắc dĩ nhìn bóng lưng rời đi của thầy, thở dài thật sâu.

Thầy trách lầm con rồi...

...

...

Đồ ăn thức uống đều được cân nhắc đến thói quen ăn uống của Trần Thương, cố ý chuẩn bị thêm rất nhiều món ăn Trung Quốc.

Anh cảm thấy có chút xấu hổ, anh cảm thấy mình và lão Mã có thể cùng nhau ăn, chúng ta chỉ là người bình thường, không kén ăn.

Ngài cũng không cần cố kỵ đến cảm nhận của chúng tôi để rồi nhất định phải chuẩn bị thịt nhiều dầu, gà cung bảo gì đó.

Tôi chỉ muốn ăn gì đó đắt một chút

Ừm, món ăn đắt đương nhiên không ít.

Ông Curt tự rót rượu cho Trần Thương.

- Giáo sư Trần, chuyện hôm nay cảm ơn cậu

Vừa nói chuyện, hai người cụng ly một cái, nhìn nhãn hiệu rượu, Trần Thương cũng không nhận ra, anh cũng không hiểu biết nhiều về rượu đỏ.

Sau khi trò chuyện một chút, Curt và Trần Thương cũng nói chuyện phiếm.

- Giáo sư Trần thích uống rượu không?

Trần Thương cười cười:

- Cha tôi rất thích, vì lẽ đó bản thân tôi cũng uống chút, nhưng không uống nhiều, uống rượu đỏ lại càng ít, trước đây mẹ tôi tự ủ rượu nho, tôi cảm thấy không kém bao nhiêu so với Lafite năm 82 gì đó, đương nhiên, tôi cũng chưa từng uống qua Lafite năm 82.

Lão Curt sững sờ:

- Lafite? Lafite năm 82 ấy à...

Hình như Curt rơi vào trầm tư, quay người phân phó vài câu với quản gia, tiếp đó nâng ly rượu nói với Trần Thương:

- Cậu cảm thấy loại này như thế nào?

Trần Thương gật đầu:

- Hương vị rất tốt.

Lão Curt gật đầu cười một tiếng:

- Cái này là Screaming Eagle năm 92.

Trần Thương không hiểu về rượu, nhưng nghe xong 92 với 82, kém nhau mười năm, chắc cũng kém không ít nhỉ?

Dù sao, Trần Thương nghe qua nhiều nhất chính là Lafite năm 82, loại rượu đỏ này rất nổi tiếng trong nước.

Người mù tịt về rượu như Trần Thương hiếu kỳ hỏi:

- Chắc giá của rượu này không rẻ đúng không?

Curt cười cười:

- Gia đình tôi có cổ phần của công ty rượu này, nên không đắt.

Trần Thương cười cười, nâng ly rượu lên uống cạn:

- Hương vị coi như không tệ.

Mạnh Hi không nhịn được nói:

- Giá của một ngụm anh vừa uống, có thể mua mấy bình Lafite năm 82 đó

- Một chai Screaming Eagle năm 92 vào năm 2000 được đấu giá 50 vạn đô la, tương đương hơn 300 vạn nhân dân tệ, được nhà bình luận rượu nho có sức ảnh hưởng nhất trên thế giới Robert Pack đánh giá 99 điểm, có thể uống không ngon sao?

Trần Thương lập tức á khẩu không trả lời được, trong lòng lộp bộp một cái, đắt như vậy sao?

Anh chưa từng uống Lafite, nhưng cũng đã nghe nói một chai Lafite ít nhất cũng năm sáu vạn, cái này... Cái này một ngụm thật có thể mua mấy bình

Đang lúc Trần Thương cảm thán về năng lực của đồng tiền, quản gia đã sai người đưa tới một thùng rượu vang đỏ loại 6 lít.

Lão Curt cười nói với Trần Thương:

- Đây đều là Lafite năm 82, nếu như giáo sư Trần thích, đem về uống đi. Tặng bạn bè cũng được, nghe nói loại rượu này ở Trung Quốc rất được hoan nghênh, nên tôi thường cất giữ một ít để chiêu đãi bạn bè.

Giờ khắc này, Trần Thương cười cười xấu hổ, nhìn thùng rượu Lafite năm 82, nhịn không được cảm khái nói:

- Tiên sinh Curt thực sự là... một người nhiều tiền, ừm... một người thân thiết

Cơm nước no nê, nghỉ ngơi một chút, Curt cười nói:

- Giáo sư Trần, mọi người gấp gáp rời đi, tôi cũng không có sắp xếp thời gian, tối nay sẽ đưa mọi người đi ngắm cảnh đêm ở New York, hóng gió một chút.

Sau khi nói xong, hai khung máy bay trực thăng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Lần đầu tiên, Trần Thương ý thức được, hóng mát và ngắm cảnh đêm của người có tiền là như vậy sao

Chưa kể, cảm giác nhìn xuống rất thích.

Khi máy bay trực thăng bay qua tượng nữ thần tự do, lần đầu tiên Trần Thương cảm nhận được hơi thở tự do đến từ tư bản Mỹ.

Ở chỗ này, có lẽ tư bản mới là tự do?

Ở chỗ này, có tiền mới thật có thể muốn làm gì thì làm

Khi máy bay trực thăng đáp xuống sân bay, Curt xin lỗi nói:

- Hôm nay, chậm trễ cả một ngày của giáo sư Trần rồi, thực sự có chút xin lỗi.

- Tôi để Reeves tự mình đưa mọi người về nước.

Reeves Curt gật đầu, móc từ trong túi ra một tấm thẻ ngân hàng Thụy Sĩ đã chuẩn bị sẵn:

- Giáo sư Trần, đây là 2000 vạn đô la, hôm nay đã trì hoãn thời gian của anh rồi.

- Tôi biết, người Trung Quốc các anh thích kết giao bạn bè, tiền này coi như chúng tôi bồi thường tổn thất đối với sự chậm trễ thời gian của anh, anh cũng vẫn là người bạn tốt nhất của gia tộc Curt chúng tôi

Cứ như vậy, Trần Thương mơ màng nhận lấy thẻ, lên máy bay tư nhân xa hoa.

Nhìn chiếc giường lớn xa hoa, Trần Thương ý thức được, sau khi tỉnh lại đã về tới Tổ quốc

Xem ra Lỗ Tấn tiên sinh có câu nói một chút cũng không sai: Tiền nhiều không thể mang theo bên người

Chuyến bay từ New York đến thủ đô Bắc Kinh kéo dài khoảng tám chín tiếng.

Từ máy bay tư nhân đến đầu bếp riêng, người pha chế riêng, lại đến tiếp viên hàng không tư nhân...

Trần Thương nhận ra được, thổ hào cũng phân theo đẳng cấp.

Đặc biệt là khi Reeves nói với Trần Thương, chủ bếp chính là đầu bếp Michelin Samsung, nhưng đã làm việc cho nhà ông Curt mười lăm năm.

Thậm chí, ở trong mắt những thổ hào này, máy bay tư nhân, du thuyền tư nhân, biệt thự sang trọng đã không còn là đối tượng để so sánh.

Thứ mà bọn họ so sánh là thực lực mềm.

Ví dụ như đầu bếp nhà tôi là ai, huấn luyện viên golf của tôi là Tiger Woods...

Nhưng, thực lực mềm cao cấp nhất đơn giản chính là khỏe mạnh

Cuối cùng, Reeves lại lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, chuẩn bị đưa cho Trần Thương, nói:

- Giáo sư Trần, tôi biết là có chút mạo muội, nhưng tôi hy vọng anh có thể giúp tôi một chuyện.

Reeves chân thành nói.

Trần Thương không nhịn được sửng sốt một lát, 2000 vạn đô la đã là quá nhiều, hiện tại còn thêm một tấm thẻ, Reeves muốn làm gì?

- Chuyện gì vậy?

Trần Thương không đồng ý cũng không từ chối, mà hỏi.

Reeves nói:

- Cha của tôi có bệnh tim, nếu như có thể, tôi hy vọng vào lúc quan trọng có thể được anh đến cứu chữa, đây là tiền đặt cọc, 1000 vạn

Trần Thương lập tức sửng sốt

Anh nhíu mày, nói:

- Tôi đồng ý, nhưng... tiền đặt cọc thì khỏi cần đi, chữa bệnh cho bạn bè thì không cần dùng tiền.

Bình Luận (0)
Comment