Mà bên phía Trần Thương phần lớn đều là bạn học.
Sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, Trần Thương học cấp 3 ở Tấn Dương.
Bản thân Trần Thương là người có bản tính tốt, nhân duyên không tệ, lần này kết hôn có không ít bạn hồi cấp 3 đến tham dự.
Tất cả mọi người đều cùng trong thành phố, dồn dập tụ tập tới khách sạn chờ đợi Trần Thương.
Thấy một màn này, mọi người cũng nhịn không được nói:
- Mẹ nó! Thương nhi, cậu thế này cũng quá thảm rồi? Đi theo sau mông xe sang trọng nhà người ta
- Đúng vậy, cậu cách xa một chút tốt bao nhiêu, làm nền cho người ta sao?
- Hôm nay, đội xe đón dâu sang trọng đón dâu và đoàn phù rể người nổi tiếng nhất định sẽ trở thành hot search đoàn, Thương nhi, cậu phải làm nền rồi
Tất cả mọi người đều là bạn học, vui đùa nói, anh cũng không để ý, cười nói:
- Cái này cũng không nhất định nha, tôi đi theo người ta tới, nói không chừng gia đình người khác cho rằng phía trước là đội xe của chúng ta đó
- Các anh em, đi, đón dâu
Lập tức, mọi người cười nói:
- Đi! Đón dâu
Đang lúc nói chuyện, một đoàn người đi vào trong.
Đám Lão Mã ở tầng cao của khách sạn, vừa vặn nhìn thấy một màn này ở bên ngoài.
Sau khi nhìn thấy, công tử hoàn khố ở thủ đô lập tức nhịn không được gửi tin nhắn cho cho Trần Thương:
- Thương nhi, đội xe đến đông đủ rồi, có muốn trợ giúp hay không?
Sau khi nói xong, lão Mã nói với người bên cạnh.
- Mẹ nó! Thương nhi nhà mình chịu ủy khuất rồi
- Mấy người thấy không...
- Cái này không được, chúng ta phải lấy lại cục diện
Mọi người xung quanh nghe xong, lập tức nổi nóng:
- Cái gì? Giáo sư Trần chịu ủy khuất, không được không được, để tôi tới
- Cái gì mà để anh tới chứ! Aizz... Sớm biết vậy tôi đã lái độc chiêu của mình tới, những xe thể thao này không được, nếu không phải núi cao đường xa, tôi thật muốn đem Lamborghini Veneno ra
- Hiện tại, tôi liên hệ máy bay trực thăng nhà tôi đến được không?
Lão Mã nhịn không được thở dài, nhìn tin nhắn của Trần Thương:
- Anh đừng gây chuyện cho tôi đó
Trần Thương cũng không dám xa hoa như vậy.
Dù sao hôm nay người chứng hôn không phải ai khác, là chính là cha nuôi, Khổng Tường Dân.
Với tư cách là người đứng thứ hai ở tỉnh Đông Dương, thực sự khó mà để Khổng Tường Dân tới thôn Nam Sơn làm người chứng hôn cho anh.
Tuy nhiên, chính là bởi vì như thế, Trần Thương cũng không dám để quá mức xa hoa, tránh phiền toái không cần thiết.
Lão Mã bất đắc dĩ thở dài:
- Đi thôi, đi theo Thương nhi đón dâu đi
Đang lúc nói chuyện, mọi người đến trong phòng, bên trong bố trí rất là náo nhiệt.
Trong ngoài căn phòng đều là người, bạn học của Trần Thương quá nhiều.
Đám ngoan chủ thấy một màn này, cũng tiếp cận đi vào.
May mà lúc ấy thuê bao phòng rất lớn, hiện tại xem ra một chút cũng không khoa trương.
Tần Hiếu Uyên và Ký Như Vân ở trong phòng riêng, còn Tần Duyệt ở phòng ngủ.
Sau khi Trần Thương đến, chào hỏi Tần Hiếu Uyên và Ký Như Vân, cười hô:
- Tần Duyệt! Anh tới cưới em rồi, mau đi theo anh đi
Rất nhanh, trong phòng truyền đến tiếng la hét lớn.
- Được! Nhanh, các người buông tôi ra, tôi muốn gả
Nghe thấy lời này, lập tức khiến mọi người ha ha ha cười lớn, mà Tần Hiếu Uyên cũng nhịn không được che mặt.
Chỉ là, rất nhanh Tần Duyệt đã bị chế phục
Nhóm khuê mật ‘bắt cóc’ cô, nói:
- Không cho mở cửa
Trần Thương vội vàng nói:
- Nào lại đây, tiền lì xì mở đường
Vương Khiêm kinh nghiệm phong phú chạy tới:
- Nào các chị em, mở cửa, nhét bao tiền lì xì cho mọi người
Vào lúc này, trong phòng truyền tới một đợt âm thanh:
- Trên cửa có mã quét đó! Ủng hộ quét mã thanh toán Wechat, Alipay
Một câu nói khiến Vương Khiêm muốn choáng váng, lập tức mọi người cũng bối rối.
- Cái này... Mọi người không quen xài! Không được
- Làm sao không được, đây là chuyên môn của chúng tôi! Mau quét, quét đầy chúng tôi sẽ mở cửa
Một câu quét đầy, lập tức khiến mọi người nói đùa.
Chiêu này không được, ta bày kế khác
Cuối cùng Vương Khiêm nói:
- Ấy, các chị em, mọi người cho tôi cái gợi ý đi, ngày lành đẹp trời đừng để bỏ lỡ
- Vậy thì, khen đi, thổi phồng đến mức Duyệt Duyệt của chúng tôi hài lòng, chúng tôi sẽ mở cửa
Trần Thương nghe xong, lập tức sửng sốt
Mẹ nó...
Đây không phải môn học bắt buộc của mình sao?
Không nghĩ tới vào lúc này có thể có công dụng?
Nghĩ tới đây, Trần Thương dồn khí đan điền.
Mở miệng nói:
- Tần Duyệt, ôn nhu đáng yêu hào phóng, khéo hiểu lòng người...
Năm phút sau...
Mười phút sau...
Cuối cùng
Tất cả mọi người sửng sốt
Ai có thể ngờ tới Trần Thương lại có thể chuẩn bị đầy đủ như vậy
Cái gì gọi là xuất khẩu thành thơ
Cái gì gọi là nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly
Cuối cùng, anh cũng phát hiện ra khổ tu thường ngày của mình cuối cùng đã có đất dụng võ.
Mười phút không gián đoạn không lặp lại...
Ngay cả Ký Như Vân cũng trợn tròn mắt, bà đờ đẫn liếc nhìn lão Tần:
- Con gái của chúng ta ngoan như vậy sao?
Lão Tần ngẩn ra:
- Đây nhất định không phải là con gái của ta
Tần Duyệt không nhịn được cười thật lớn.
Các cậu thả mình ra, mình muốn gả cho anh ấy, haha… Mình quá ưu tú
Một đám khuê mật cũng trợn tròn mắt.
Trần Thương chết tiệt, vậy mà anh ấy đã làm xong bài tập rồi, vừa rồi chúng tôi còn chưa làm xong đề tài, anh còn phải khen bằng tiếng Anh nữa
Đột nhiên, đầu óc của mọi người co giật.
Tuy nhiên, chưa kịp lớn tiếng, Trần Thương đã nói tiếp.
Lại năm phút... giọng London khen ngợi một lần nữa làm mọi người muốn hôn mê.
Anh cười lạnh một tiếng, bản dùng thử, đánh giá của mấy người còn kém xa so với tổ tiên nhà tôi
Tần Duyệt không nhịn được:
- Buông mình ra, Trần Thương nhà mình thật quá ưu tú
Nhóm khuê mật không khỏi nói:
- Không được, không được, chúng tôi phản đối
Vương Khiêm không nhịn được nói:
- Các chị em, tôi mang soái ca đến cho mọi người đây, tạo điều kiện cho mấy cô nếm thử, nhanh lên mở cửa
Thật không?
Lão Mã nhanh chóng nháy mắt với đám ngoan chủ này.
Mọi người thấy còn có một chuyện tốt như vậy?
Mọi người nhanh chóng gật đầu:
- Thật đó
Giọng nói vừa buông xuống
Đột nhiên Tần Duyệt bị đưa ra ngoài
Soái ca ở đâu?
Chỉ thấy một đội quân xe tăng hung hãn lao ra
Tần Duyệt cũng bị mọi người nhấc ra ngoài
Lại đây, Tần Duyệt giao cho anh, còn soái ca thì giao cho chúng tôi
Đột nhiên, tất cả mọi người đều cười rộ lên, Vương Khiêm xuýt xoa nói:
- Mọi người nhấn F để vào xe tăng, cố gắng nha
Vẻ mặt của Tần Duyệt thay đổi:
- Đừng, em còn chưa đi giày, anh còn chưa tìm giày
Đúng lúc này, một cô bạn thân chạy tới.
Trần Thương, đưa giày cho anh, Tần Duyệt cũng tặng anh, tặng mấy anh đẹp trai cho chúng tôi đi
Trần Thương mang giày cho Tần Duyệt, ôm cô bước xuống dưới.
Nhóm phù rể ở phía sau đều sững sờ
Không đúng
Sai rồi?
Kịch bản sai rồi sao?
Đúng rồi, không phải những nhà khác đều nháo phù dâu sao? Tại sao chúng ta lại trở thành nháo phù rể?
Chị, tôi sai rồi! Cô làm nhẹ chút, ái chà chà, thân thể nhỏ bé của tôi, xin thương tiếc một chút
Hahaha...
Không khí sôi động tràn ngập hiện trường, ruy băng bay đầy trong phòng.