Tiếp đó, còn có một người phiên dịch tiếng Anh
Mà lúc này, phía dưới mọi người bàn tán ầm ĩ.
Dương ca trực tiếp từ phòng bên trong, lại lần nữa nổ tung...
- Cái chuyện gì đang xảy ra, thật sự là tại buổi tiệc hôm nay có rất nhiều nhân vật tầm cỡ hội tụ tại đây
- Đây là ai?
- Đúng, trên lầu mau nói, người kia là ai?
- Mọi người biết rõ hôm nay là lễ kết hôn, người chủ trì buổi lễ chính là lão Hồ, người giàu nhất Tấn Dương đúng không?
Mà bây giờ các ngươi thấy được, đứng trên sân khấu, là người giàu nhất Đông Dương! Ông trùm bất động sản: Trịnh Quốc Đàm
Lời này vừa nói, lập tức tất cả khách mời trực tiếp đều sửng sốt
Khổng lão đại làm người chứng hôn
Trịnh gia, người giàu nhất tỉnh làm người chủ trì
Cái này...
Ai
Chênh lệch?
Cái gì người chủ trì chính là Lý Tướng nổi danh trong và ngoài nước, có thể sánh được ông chủ Trịnh sao?
- Người bên cạnh nữ chính là ai vậy? Anh nói xem
- Người này chính là vợ của Trịnh tổng, đường đường chính chính là nữ thần trong giới quyền thế
Mọi người ngồi ở phía dưới nhìn hai vợ chồng ông trùm tài sản trăm tỷ bước lên lễ sân khấu làm người chủ trì, bùi ngùi không thôi.
Nếu so sánh nhà giàu nhất Tấn Dương với nhà giàu nhất tỉnh Đông Dương thì chênh lệch không nhỏ.
Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Hiện tại, tôi tuyên bố, nghi lễ tân hôn chính thức bắt đầu
Kèm theo một đoàn đội âm hưởng làm kích động lòng người, vào lúc này, mọi người mới nhìn đến, bên kia có một cánh tay chỉ huy chỉ đạo một dàn nhạc giao dưởng ngay ngắn trật tự vang lên hùng hồn
Kèm theo khúc quân ca tiến hành hôn lễ, mọi người chú ý tới một vị dương cầm quen thuộc chính là Hình Vũ
Đây là một nhà dương cầm đứng trên sân khấu quốc tế cầm giải thưởng to nhất Trung Quốc
Vào lúc này, anh ta lại đang tấu vang một bản văn chương trong hôn lễ Trần Thương
- Tôi khinh... Hình Vũ...
- Đây không phải Hình Vũ nói sẽ không bao giờ biểu diễn tư nhân sao?
Hình Vũ đã từng đồng ý với Trần Thương, sẽ tự mình đàn tấu một bài trong hôn lễ của anh
Vì thế, Hình Vũ đã mời tới một dàn nhạc giao hưởng ưu tú
Thiết kế một khúc nhạc riêng cho Trần Thương
Ngay lúc giai điệu này đã làm động lòng biết bao nhiu vị khách quý.
Hồng Hạnh chi đầu cành xuân ý nháo, ngọc cột trên cầu người ấy tới
Chỉ thấy cô dâu Tần Duyệt mặc trên mình áo cưới được thiết kế mang vẻ đẹp tinh khiết, đầu đội hoa tươi vô cùng xinh đẹp, chú rễ Trần Thương mặc một âu phục màu trắng, chậm rãi bước lên lễ đài
Khung cảnh lúc này giống như một hôn lễ trong truyện cổ tích
Tay nắm tay, trên mặt mỉm cười.
Dưới sân khấu có hàng ngàn tiếng vỗ tay nhiệt liệt của quý khách
Hai người đến trên sân khấu, quay người hơi cúi đầu nhẹ chào các vị khách quý như một lời cảm ơn
Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Tiếp theo, xin mời người chứng hôn Khổng Tường Dân tiên sinh lên sân khấu, gửi tới chứng hôn từ.
Vào lúc này, Khổng Tường Dân lên bục.
Với tư cách là một người nổi danh nhất tỉnh Đông Dương, khả năng không có người thứ hai.
Hôm nay, Khổng Tường Dân mặc một bộ âu phục vô cùng sang trọng, mang theo một đóa hoa bước lên đài.
Ông ta cười nói:
- Hôm nay, tôi tên Khổng Tường Dân, là người chứng hôn, rất vinh hạnh trở thành người chứng hôn cho đôi bạn trẻ này! Trần Thương là con trai nuôi của tôi, nói đến, hôm nay tôi đến đây tham dự hôn lễ này với tư cách là người nhà.
...
Sau cùng, ông ta chúc phúc cho hai vợ chồng trẻ hòa thuận trăm năm, cùng nhau nắm tay tiến tới trong tương lai, xây dựng một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, cảm ơn mọi người
Mấy câu của Khổng Tường Dân thật sự đã làm mọi người nói sửng sốt
Trần Thương lại là con nuôi của vị đại lão này.
Dù là vô tình hay cố ý nói những lời này, ý sau lưng không cần nói cũng biết
Thật sự là đã làm cho nở mặt nở mài
Phải biết, làm lãnh đạo cũng sẽ không nói lung tung
Tất nhiên nói, sẽ phải phụ trách.
Rất nhanh, Khổng Tường Dân xuống sân khấu.
Hiện trường tiếng vỗ tay nhiệt liệt, kéo dài không thôi.
Hôn lễ tiếp tục tiến hành.
Hai con mắt của Tần Duyệt giống như biết thủy tinh với bảo thạch, mỹ lệ mà động lòng người.
Khi Trần Thương chợt phát hiện, người con gái mình yêu mặc áo cưới, lại xinh đẹp đến như vậy...
Trong lúc nhất thời, anh nhìn Tần Duyệt mặc chiếc váy cưới xinh đẹp, lại có chút áy náy
Đây là một người con gái rất tốt
Đẹp đẽ hơn biết bao nhiêu người
Chính mình có tài đức gì, mà lại có thể cưới cô ấy làm vợ.
Có thể là... Chính là như vậy một người mỹ lệ, khi chọn áo cưới, chính mình... Đều không có đi cùng cô ấy, đều là một mình cô ấy, hoặc mẹ của cô ấy đi lựa chọn cùng, không có chút lời nào là oán giận
Trần Thương đột nhiên ở giữa, có chút áy náy.
Nếu như con mắt biết nói chuyện, Trần Thương khả năng đã nói: Tôi sẽ dùng một nửa cuộc đời còn lại của tôi để lo lắng, yêu thương em. Nhất định tôi sẽ đối xử thật tốt với em
Bên trong ánh mắt Tần Duyệt có một sự sùng bái, tràn đầy hạnh phúc, tràn đầy chờ mong, cũng tràn đầy yêu thương.
Ở trong mắt cô.
Bên trong học thuật, Trần Thương là anh hùng, là thần tượng của mình, anh ấy hình như không có gì không làm được, để cho mình sùng bái.
Trong cuộc sống thường nhật, anh ấy rất hiểu lòng người khác, bao dung, vị tha cho tính tình của mình, yêu thương mình, cùng điên điên nhốn nháo với mình, giúp cô hiểu rõ, tình yêu thật rất đẹp
Trong công việc, Trần Thương quá bận rộn, bận đến không có thời gian chăm sóc bản thân, giống như là một đứa bé, cần cô để che chở, để yêu thương
Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Xem ra, hai vị tân lang, tân nương đã sớm đợi không kịp! Xin hai vị tân lang, tân nương trao đổi nhẫn kim cương cho nhau
Trần Thương lấy ra một chiếc nhẫn có viên kim cương màu hồng, tự tay mang vào ngón tay cho Tần Duyệt.
Ánh mắt mỹ lên, một công nghệ tinh xảo, dưới ánh mặt trời chiếu sáng rạng rỡ
Tất cả người phụ nữ phía dưới nhìn không thôi, trong lòng có chút ganh tị với cô dâu Tần Duyệt.
- Chú rể, anh có lời gì muốn nói với chồng mình không?
Trịnh Quốc Đàm nhìn Trần Thương, vừa cười vừa nói.
Anh cầm lấy micro, nhìn Tần Duyệt, còn chưa nói chuyện, nước mắt lập tức chất đầy vành mắt.
Anh mở to hai mắt, nhìn cô, cười nói câu.
- Là em đã cho anh dũng khí, trong khoảng thơi gian yêu nhau, chúng ta đã vì nhau mà thêm cố gắng.
- Thật
- Anh có rất nhiều lời muốn nói với em, anh đã suy nghĩ liên tục mấy ngày, hôm nay, anh muốn nói hết những lời giấu kín trong lòng mấy lâu nay, muốn nói hết cho em nghe.
- Chúng ta quen biết nhau được 1502 ngày! Nhưng ngày đầu tiên nhìn thấy em, anh biết, trái tim anh đã bắt đầu loạn nhịp, mỗi lần nhìn thấy em, mỗi lần anh đều muốn trải qua một lần đoạn cánh cung ST nâng lên... Anh rất may mắn, vô số lần sống sót sau tai nạn, để anh có thể đứng ở nơi này, nói với em một tiếng. Anh yêu em
Những lời của Trần Thương trong lúc này và ở nơi đây đã làm cho các vị bác sĩ khác nghe được, sau đó bọ họ lập tức không biết nên khóc hay nên cười
Tần Hiếu Uyên và Ký Như Vân, hai người họ ôm nhau, cùng nhau nở một nụ cười.