Lần này, Trần Thương và đám người của sáu khoa cấp cứu Bệnh viện Trung tâm Cấp cứu đã xuất hiện ở trong tầm mắt đơn vị y tế.
Mà nhóm người Trần Thương cũng đã dựng lên một tấm gương có tác dụng.
Sau khi phiên tòa kết thúc, quan tòa nhìn về phía Trần Thương, rời đi.
Trước khi đi đã tặng cho Trần Thương một ngón tay cái dựng lên
Không cần nói cũng biết.
Mặc dù ông không tiện nói một vài câu gì đó, nhưng ý biểu đạt cũng đã đủ rõ ràng.
Ông cũng có chút thương hại đối với người đã mất, có con cái như vậy, có lẽ chính là bi thương lớn nhất cuộc đời của ông lão.
Tương tự, đối với những người nhà này, trong lòng của ông thực sự chẳng thèm ngó đến.
Mặc dù làm quan tòa phải công bằng chính nghĩa, nhưng những năm gần đây, ông thực sự không biết đã nhìn thấy biết bao nhiêu 'người xấu', 'người ác' giành được chiến thắng.
Không còn cách nào, aiz... có đôi lúc, câu chuyện thực sự không có đơn giản như thế.
Quyền lợi của quan tòa cũng không lớn như trong tưởng tượng
Nhưng hôm nay, nhìn thấy bệnh viện dũng cảm ưỡn ngực giằng co, mặc dù vẫn phải bồi thường hai vạn tệ, thế nhưng chuyện này đã khiến cho người khác không thể tìm ra bất kỳ tật xấu nào
Thậm chí đối với sự phát triển sau này mà nói, có ý nghĩa rất to lớn
Pháp luật cần từng bước từng bước chậm rãi hoàn thiện.
Kết quả tuyên án lúc này đây, khiến ông cảm thấy vô cùng thoải mái
Kết thúc phiên tòa
Rất nhiều bác sĩ ở hiện trường xúc động lên
Chuyện này giống như một lần thắng lợi, mọi người cổ vũ vô cùng lớn.
Lý Việt cảm kích nhìn qua Trần Thương:
- Giáo sư Trần, cảm ơn cậu
Nhóm người dồn dập gật đầu, hoàn toàn chính xác, có sự thuận lợi như lúc này đây, nhất định không thiếu sự trợ giúp của Trần Thương.
Đây chính là tầm quan trọng của Trần Thương.
Lần này trên tòa án, Trần Thương làm chuyên gia trợ giúp, người làm chứng tham gia hội nghị, có ý nghĩ rất đặc biệt
Phải biết rằng thân phận và địa vị của Trần Thương là gì
Lời nói của anh so với bất kỳ căn cứ luận văn nào cũng đều có trọng lượng hơn
- Đúng đó! Hôm nay nếu như không phải là giáo sư Trần, nhất định sẽ không thuận lợi như vậy
- Đoán chừng lần này chính là lần đầu tiên trong lịch sử nước ta có một người như Trần Thương tham gia phiên tòa! Hơn nữa, còn không phải là tham gia hội nghị với tư cách là giám định cơ cấu phe thứ ba, mà là với tư cách người chuyên gia hỗ trợ làm chứng
- Giáo sư Trần thật uy vũ
- Đúng vậy, cho cậu một like
Bọn họ đối với Trần Thương từ trước đến nay, đều thận trọng từ lời nói đến việc làm, không thể nói lung tung, cũng không thể làm chứng bừa bãi.
Thậm chí chuyện có thể tham gia hoặc không thể tham gia, đa số mọi người đều sẽ không tham gia, vì có nguy hiểm
Vì thế, có lẽ anh là một trong số ít chưa từng ở trong nước đứng về bên bệnh viện để mà nói chuyện.
Mà chính bởi vì như thế, anh đã chiếm được tình cảm của rất nhiều bệnh viện và bác sĩ.
Bởi vì vị bác sĩ này rất nhiệt huyết
Mà thực ra, dạng người bằng xương bằng thịt này càng khiến cho người ta yêu thích hơn.
....
Lão Mã cũng rất vui vẻ, phấn khích ôm lấy khuôn mặt của Trần Thương, không nhịn được giật giật:
- Thương nhi, cậu có biết tôi thích nhất ở cậu là điểm nào không?
Đang lúc Trần Thương có chút ngây người, lão Mã đã bị lão Dư một cước đá văng ra
- Đi thôi, trở về rồi nói, ở đây là tòa án, không cần phải học theo tên ngốc này
Lão Mã rất oan ức
Ngay cả quyền lợi vui vẻ của ông cũng bị lão Dư tịch thu sao?
- Dư Dũng Cương, cẩn thận tôi kiện ông tội hành hung bác sĩ đó, bây giờ tội hành hung bác sĩ sẽ bị kết án đó
Lão Dư làm như không thấy:
- Bác sĩ đánh bác sĩ sẽ không bị kết án
Rồi nói với Trần Thương:
- Đi thôi, trở về trước.
Nhóm người dồn dập gật đầu, để lại lão Mã đang đờ đẫn, sầu não uất ức.
Vui vẻ là của người khác, tôi cái gì cũng không có...
....
Từ tòa án đi ra, Trần Thương nhìn thấy bên ngoài toàn là phóng viên
Có điều, lão Mã thấy thế, liền nói với lão Dư:
- Tôi đi lấy xe
Nói xong liền ưỡn ngực, ngẩng cao đầu dẫn đầu đi xuống
Nghĩ đến bản thân cũng được xem như là bị cáo đầu tiên đi ra, tin chắc rằng những người này sẽ hỏi mình rất nhiều vấn đề
Nghĩ đến đây, lão Mã bừng bừng khí thế đi ra, có thể sánh với Tào Thực, nhảy bước thành thơ, chuẩn bị một bụng lời nói để chờ đợi phóng viên phỏng vấn.
Nhưng, đám người này sau khi nhìn thấy lão Mã đi xuống, dồn dập đứng tránh qua để tạo thành một con đường
Một con đường... một con đường
Nhìn thấy đám người này đột nhiên mở ra một con đường, lão Mã lập tức trợn tròn mắt.
Ông nói với phóng viên:
- Tôi là...
- Mọi người hãy tránh qua một chút, nhường đường cho tài xế nào
Lão Mã nghe xong, lập tức chôn chân tại chỗ, trầm mặc thật lâu không nói gì
Tài xế?
Ai là tài xế chứ
Mẹ nó, cậu mới là tài xế
Có điều, vì để thể hiện rõ, hôm nay lão Mã đã đặc biệt lái chiếc Maybach tới.
Mọi người cũng biết, loại xe như thế này, ăn mặc như thế nào thì cũng giống tài xế, càng không đề cập đến dáng người cao lớn thô kệch như lão Mã.
Vừa nhìn đã biết là tài xế, hơn nữa còn là loại tài xế kiêm chức vệ sĩ.
- Xin chào anh, giáo sư Trần, trước hết xin chúc mừng Bệnh viện Trung tâm cấp cứu đã thắng kiện, tôi muốn phỏng vấn anh một chút, anh thấy thế nào về loại mẫu thuẫn giữa bác sĩ và bệnh nhân này?
Trần Thương vốn dĩ không muốn có quá nhiều dây dưa với phóng viên, nhưng, cũng không phải tất cả các phóng viên đều là người xấu, rất nhiều người có đạo đức nghề nghiệp.
Bất kỳ ngành nghề nào cũng đều là như thế
Hơn nữa, so với né tránh, chi bẳng chính diện thản nhiên nói vài câu, anh nhìn qua phóng viên, dừng chân lại.
Một màn này khiến cho các phóng viên kích động.
Dù sao Trần Thương cũng rất ít khi xuất hiện trên truyền thông, cũng chưa từng nhận phỏng vấn.
Vốn dĩ độ nóng của vụ lần này đã rất cao, có thêm màn phỏng vấn của Trần Thương, đây nhất định sẽ được hoan nghênh
Trần Thương nhàn nhạt nói:
- Nguyên nhân dẫn đến mâu thuẫn giữa bác sĩ và bệnh nhân là chế độ y tế không hoàn thiện và không hợp lý.
- Nhưng đây không phải là vấn đề mà trước mắt chúng ta có thể giải quyết được, dây dẫn của mâu thuẫn giữa bác sĩ và bệnh nhân vẫn là ở chỗ khám và chữa bệnh, nó đã trở thành công cụ kiếm lời cho những kẻ có dụng tâm
- Cho dù là bác sĩ hay bệnh nhân, họ đều xem nhau là công cụ để kiếm lời, liên quan đến chuyện này, tôi phản đối.
- Sau này, có lẽ tôi sẽ không nhất định đứng về phía bên nào, nhưng tôi sẽ tham gia vào giám định của phía thứ ba, đối với những người gât rối trật tự y tế bình thường, kiên quyết nghiêm trị
- Ngay từ lúc đầu đã có người hỏi tôi, là đứng về phía bệnh viện, hay là đứng về phía chính nghĩa, bây giờ tôi sẽ đưa ra lập trường của mình, tôi đứng về phía uy quyền
Lời này vừa nói, vô cùng bá đạo
Tôi đứng về phía uy quyền
Ai có thể nghi ngờ chất vấn chứ?
Những thứ tôi đại diện không phải là chính nghĩa, mà là uy quyền của trí thức.
Đây là một loại cam kết, cũng là một loại trách nhiệm
- Tôi tin rằng, những chuyện này chỉ là tạm thời
Nói xong, Trần Thương quay người rời đi
Anh mỉm cười.