Mẹ của Ngưu Thiến nói đúng hay không?
Nói cũng đúng
Bà ta có một gia đình mới, đã có con với chồng sau, người trong thôn vẫn nhìn bà ta với ánh mắt khác thường, bà ta đã khổ sở thế nào?
Những năm gần đây, bà ta đã chịu đựng biết bao nhiêu?
Trước mắt, quốc gia này còn có một sơn thôn xa xôi, hẻo lánh như thế này, phổ cập kiến thức y học là không thể, vẫn tồn tại sự mê tín vẫn tin là có ma quỷ nhập vào người, mang tư tưởng xấu trong đầu, vẫn còn có người giả danh thần tiên xem bệnh không đúng, lừa bịp người khác.
Thậm chí, loại tình huống này ở những thành phố lớn cũng có
Loại tình huống này nói như thế nào đây?
Mặc dù Trần Thương không hiểu khoa mười ba Chúc Do, nhưng anh cũng ít nhiều gì đã nghe qua một chút.
( Khoa mười ba Chúc Do, lại xưng Chúc Do Khoa, là cổ đại y thuật một loại lưu phái, là chúc nói bệnh từ, không cần dùng châm cứu hoặc thuốc liền có thể chữa bệnh.... Chúc Do hai chữ, sớm nhất thấy ở sách thuốc « Tố Vấn », là người thời thượng cổ chữa bệnh, không cần tiêm, uống thuốc. Chỉ cần thay đổi tinh thần, thay đổi khí chất, mời người thi triển Chúc Do chi thuật, sau đó có thể giải quyết.)
Thế nhưng, trong miệng Ngưu Thiến tuyệt đối không phải loại này.
Y học sao?
Gánh nặng đường xa.
Muốn làm tốt, một đời người cần phải liên tục cố gắng.
Khả năng, Ngưu Thiến chẳng qua là một ví dụ, cả nước còn có rất nhiều Ngưu Thiến như thế tồn tại.
Ngưu Thiến cúp điện thoại, im lặng không lên tiếng, sắc mặt của cô ấy thay đổi
Cô ấy không biết mình đã làm sai điều gì, vì sao lại như thế? Bây giờ, mình còn cái gì?
Cô ấy cho rằng khi mẹ của mình biết được tin tức tốt lành này chắc chắn sẽ vui vẻ, không nghĩ tình huống sẽ phức tạp như lúc này.
Khả năng... Cũng giống mẹ cô ấy nói, bà ta cũng muốn sống thật tốt, căn bản là gia đình không thể nào bỏ ra một khoản tiền để chữa trị cho Ngưu Thiến.
Ai
Cuộc sống, thật khó khăn! Sống cũng thật là khó
Nhưng, Ngưu Thiến đã nhìn thấy Thủ Đô, một thế giới tốt đẹp, thật không nỡ rời xa cái thế giới tốt như này.
Ngưu Thiến muốn sống.
Lúc rạng sáng, cô ấy ngủ không được, đã cùng bác sĩ trực ban Ngô Huy tâm sự cùng nhau.
Theo như lời của chủ nhiệm Ngô nói, chi phí cuộc phẫu thuật lần này sấp sỉ 20 vạn.
Cô ấy trầm tư thật lâu, không thể nào ngủ được, trong lòng cứ trăn trở.
Đến lúc nửa đêm, cô ấy liền đi tìm y tá để mượn giấy bút.
Cô ấy đã dùng trình độ sơ cấp của mình, nghiêm túc viết một trang giấy
Ngày hôm sau.
Đến lúc, Trần Thương kiểm tra phòng, thấy Ngưu Thiến có chút tiều tụy.
Trần Thương cho là Ngưu Thiến lo lắng bệnh tình của mình và việc ký tên.
Những điều này anh từng trao đổi qua với đối phương.
Trần Thương cười cười an ủi:
- Không cần lo lắng việc ký tên, chúng ta liên hệ khoa y tế của bệnh viện, bọn họ sẽ đến đây giúp đỡ xử lý.
- Hơn nữa, chúng tôi sẽ dốc hết toàn lực để thực hiện cuộc phẫu thuật lần này, không bao lâu, cô chắc chắn sẽ thành một người khỏe mạnh bình thường
Ngưu Thiến rất kích động, rất chờ mong, cũng rất khẩn trương.
Cô ấy đỏ bừng cả khuôn mặt, có chút xấu hổ và chút tự ti.
Trần Thương kiểm tra phòng, sau đó đang muốn rời đi, cô ấy vội vàng gọi anh lại:
- Giáo sư Trần, anh chờ một chút...
Trần Thương sững sờ, xoay người lại:
- Thế nào?
- Cho anh cái này.
Ngưu Thiến cẩn thận từng li từng tí đưa một trang giấy được xếp gọn gàng đưa cho Trần Thương.
Anh sững sờ, tò mò, anh mở trang giấy ra.
- Phiếu nợ
- Ngưu Thiến thiếu nợ trung tâm Cấp cứu bệnh viện 20 vạn nhân dân tệ, dự định vào ngày 22 tháng 9 năm 2025 sẽ trả nợ...
Trần Thương lập tức sửng sốt
Cô bé này! Thực tế là Trần Thương không biết nên nói cái gì.
Thiếu nợ phí bệnh viện không phải chuyện hiếm thấy, không cần người bệnh viết phiếu nợ, vì bệnh viện cũng sẽ đòi nợ.
Không quản là có thể đòi được hay không, nhưng... Bình thường dưới tình huống quá sức.
Từ trước tới nay, Trần Thương chưa từng gặp qua một người bệnh nào như thế, tự mình viết phiếu nợ.
Thời gian trả nợ là năm năm
Sau khi Trần Thương trở lại phòng làm việc, lão Dư, lão Mã đều đã biết chuyện này.
Lão Mã thở dài nói:
- Số tiền kia, tôi sẽ trả thay cho cô ấy, tôi sẽ cất kỹ phiếu nợ này.
Lão Dư lập tức sững sờ.
20 vạn chứ không ít
Điều này đối với Mã Nguyệt Huy mà nói khả năng là không nhiều, thế nhưng... Lão Mã rất ít cho ai mượn tiền, hoặc ứng tiền cho ai khác.
Lão Mã nghiêm túc nói:
- Tôi đồng ý tin tưởng cô ấy! Dù là không trả tiền cho tôi cũng được
Lúc này, mọi người đột nhiên nghĩ đến lần đầu tiên cô ấy rời đi, đã sắp xếp chăn mềm gọn gàng, còn để lại vòng tay và tiền tiêu vặt.
Lần thứ hai rời đi, cô ấy xếp chăn mền gọn gàng, trải ga giường như mới, sau đó đi đến chỗ mọi người để dập đầu nói lời cảm tạ.
Đây là lần thứ ba
Cô ấy đã viết xong giấy nợ 20 vạn tệ hợp pháp.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người có chút xúc động.
Có lẽ... Cô ấy thật sự nghiêm túc, lão Dư nhìn Trần Thương một cái:
- Giáo sư Trần, cố lên
Trần Thương gật đầu.
Anh xoay qua nhìn thành viên tiểu tổ của mình một cái, lập tức nói câu:
- Cuộc phẫu thuật lần này, mọi người cùng nhau cố gắng
Đám người dồn dập gật đầu
Bây giờ, cuộc phẫu thuật này không có gì sánh được với hi vọng thắng lợi của bọn họ.
Cuối cùng, tất cả các khâu chuẩn bị cũng đã sẵn sàng.
Ngày phẫu thuật cuối cũng đã tới.
Cùng ngày phẫu thuật, Mã Nguyệt Huy đã mua một cái điện thoại Huaweu đưa cho Ngưu Thiến.
Lão Mã cười nói:
- Đây là điện thoại đi động, mỗi người đều có, tặng cho cô, tôi sẽ dạy cho cô cách sử dụng như thế nào
Khuôn mặt của Ngưu Thiến đỏ lên, hai tay để ở sau lưng, vội vàng từ chối
Lão Mã cũng không để ý, khả năng là vừa mắt, nhìn thấy Ngưu Thiến có chút đau lòng và thương tiếc cho cô ấy.
Có lẽ, đây chính là duyên phận
Ngưu Thiến lắc đầu:
- Giáo sư Mã, tôi thiếu nợ chú quá nhiều! Tôi... Tôi sợ
Lão Mã cười nói:
- Sợ cái gì? Tôi có tiền
Ngưu Thiến có chút uể oải nói đến:
- Tôi sợ tôi không thể nào trả nổi... Chờ khi tôi tốt hơn, chú cũng có thể đưa cho tôi được không? Đến lúc đó, tôi mới có thể trả nổi...
Lão Mã sửng sốt một chút, hắn cười cười:
- Được
…………
Sau khi chẩn đoán chính xác tình trạng hiện tại của U quái (teratoma), mọi người phải tranh thủ phẫu thuật cắt bỏ từ giai đoạn đầu
Cho dù là nó nằm bên trong buồng não thứ tư, cũng không ngoại lệ.
Thế nhưng bất kể nói thế nào, cuộc phẫu thuật này cũng rất nguy hiểm, tính khả quan không cao, ca bệnh hiếm thấy, trình độ phẫu thuật đều rất đáng giá để nhìn
Phẫu thuật còn chưa bắt đầu, tất cả mọi người có chút khẩn trương.
Khi thực hiện phẫu thuật không thể mang theo tình cảm mà thực hiện phẫu thuật, như vậy mới có thể ổn định tinh thần thực hiện.
Tất cả mọi người đều chờ mong phẫu thuật bắt đầu
Thật sự mà nói, cuộc phẫu thuật lần này, chính Trần Thương cũng có cảm giác, đây là một quái cấp Vương giả.
Bởi vì vị trí này quá mức đặc thù, mà khối u nằm cùng với thân não, tiểu não, mạch máu, thần kinh.
Quả nhiên, sau khi gây mê toàn thân đã có hiệu quả, Trần Thương trực tiếp rạch mổ đường thẳng trung tuyến, mở ra lỗ lớn xương chẩm cùng atlas vòm sau.
Sau khi màng cứng bị cắt mở ra, lập tức nhìn thấy khu vực bộ phận nằm ở buồng não thứ tư phình to
Sau khi thấy một màn này, mọi người ở hiện trường đang quan sát phẫu thuật đều khẽ nhíu mày
Độ khó nhìn chung là khá cao