Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1681 - Chương 1679: Có Lẽ Không Có Iq Siêu Cao, Cậu Bé Này Cũng Có Thể Phát Triển Rất Tốt

Khi bac si mo hack full
Chương 1679: Có Lẽ Không Có Iq Siêu Cao, Cậu Bé Này Cũng Có Thể Phát Triển Rất Tốt
 

- Chúng tôi đều là người bình thường, nói trắng ra... Chỉ là nhân vật nhỏ, Vĩ Trạch còn nhỏ, tương lai thật sự là còn rất rộng mở, tôi hi vọng cậu có thể giúp cho cậu bé một chút, để cho thằng bé có một cơ hội để sống.

- Bất luận tương lai của đứa bé này như thế nào, có là thiên tài hay không, những chuyện này cũng không quan trọng, tôi chỉ hi vọng thằng bé có thể khỏe mạnh mà sống

- Cảm ơn cậu rất nhiều

Miêu Vĩnh Trân cảm xúc rất thấp.

Nhưng bất luận nói như thế nào, con trai đều không còn, thì sao còn thiên tài cái gì nữa

………

Có đôi khi, hoạt động sinh hoạt hằng ngày có thể làm cho người khác trở nên tỉnh táo hơn, vì cuộc sống từ trước đến nay đều như muốn đánh mặt họ.

Hiện tại, Miêu Vĩnh Trân đã cảm nhận sâu sắc được một điểm như thế.

Khi Lưu Vĩ Trạch được kiểm tra mẫu tế bào khối u ở vùng tuyến tùng, cái gì là thiên tài, cái gì là tương lai, tất cả đều không đáng giá, không quan trọng vào thời điểm này

Làm như thế nào cứu mới cứu chữa Lưu Vĩ Trạch mới là vấn đề quan trọng, cấp bách nhất hiện tại?

Đây chính là một hiện thực, thực sự quá tàn tàn khốc.

Quá trình chẩn đoán lấy mẫu tế bào ở vùng tuyến tùng xét nghiệm kết thúc.

Sau đó, Miêu Vĩnh Trân và Lưu Tấn không có nhàn rỗi.

Bọn họ thông qua tất cả mối quan hệ quen biết để nghe ngóng tình hình, cũng tìm rất nhiều giáo sư chuyên gia, kết quả mọi người đều nói là:

- Hiện tại, xác suất thành công loại phẫu thuật này là rất thấp, mặc dù kết quả thành công, nhưng khả năng dẫn đến di chứng rất lớn, cái được không đủ bù cái mất.

- Thực tế xin lỗi, loại phẫu thuật này độ khó quá cao, tôi không thể nào làm được, mọi người... Tìm bác sĩ nước ngoài hỏi thứ xem sao.

- Nói thật mà nói, loại phẫu thuật này, không có cơ hội thành công đâu.

Tất cả chuyên gia đều có ý nghĩ giống như nhau.

Tất cả mọi người đều rất lo lắng, bọn họ lo lắng chỉ vì sợ Lưu Tấn chuyển bệnh nhân đến chỗ mình. Bởi vì loại phẫu thuật này căn bản không thể làm được, đưa tới cũng chỉ phiền phức thêm thôi

Mức độ nguy hiểm quá lớn

Khoảng thời gian này, vợ chồng hai người xem như hiểu rõ một sự thật, cũng biết Trần Thương là ai

Tất cả mọi người sau khi nghe thấy hiện tại Lưu Vĩ Trạch được Trần Thương phụ trách, chỉ có một đáp án:

- Nếu như hiện tại mọi người muốn chuyển viện có thể gọi là ngu, hiện tại ai có thể liên hệ đến giáo sư Trần! Đây chính là Phó tổ trưởng của Tổ chăm sóc y tế bệnh viện Trung Ương chúng ta, là bác sĩ của lãnh đạo

- Cái gọi là thiên tài của hai người, trước mặt giáo sư Trần nhà người ta là không đáng giá để nhắc tới, tuyệt đối không nên sĩ diện với anh ấy

- Đây chính là phước phần mà tạo hóa đã ban cho bệnh nhân, dù sao thì có thể gặp được giáo sư Trần cũng không dễ dàng gì, nếu như tôi là mọi người, chắc chắn sẽ tích cực phối hợp với giáo sư Trần để tiến hành phẫu thuật.

Biết được tin tức này hai vợ chồng Lưu Tấn tự nhiên vô cùng khiếp sợ.

Ngàn lời cầu khẩn, hi vọng Trần Thương có thể mau chóng cứu con trai mình, mà anh cũng rất quan tâm chuyện này.

Số lượng mẫu tế bào khối u ở vùng tuyến tùng cũng rất ít, mỗi một người bệnh đều có giá trị nghiên cứu.

Đồng thời, loại phẫu phẫu này một khi thành công, sẽ mang đến một giá trị không tầm thường cho lĩnh vực thần kinh.

Điều này có một ý nghĩa rất quan trọng đối với nhân loại trong lịch sử phẫu thuật tuyến tùng.

Mà còn, mẫu tế bào khối u tuyến tùng theo như Trần Thương biết là cũng rất hiếm thấy, cuộc phẫu thuật này, số ít lại có thể là Boss cấp Vương giả.

Bất luận là xuất phát từ bất kỳ góc độ nào, Trần Thương cũng đồng ý tranh thủ chút thời gian thực hiện cuộc phẫu thuật này.

Sau khi Trần Thương giải thích mức độ nguy hiểm của cuộc phẫu thuật và các hạng mục liên quan cần chú ý dặn dò một phen, rồi đưa giấy đồng ý ra:

- Đại khái tình huống chính là như vậy.

- Tôi cũng không có cách nào cam đoan phẫu thuật chắc chắn thành công, nhưng tôi muốn nói là, tôi khẳng định sẽ dốc toàn lực để ứng phó.

Lưu Tấn gật đầu:

- Giáo sư Trần, cảm ơn! Thật sự là chúng tôi rất biết ơn cậu, không quản ngại phẫu thuật có thành công hay không, ân tình này chúng tôi đều sẽ nhớ kỹ

Trần Thương bận rộn tới bận rộn đi, lại liên hệ với các chuyên gia nước ngoài, còn liên hệ với công ty Google để được tặng dụng cụ...

Những điều này đối phương đều đã nhìn thấy.

Ban đầu Miêu Vĩnh Trân vẫn còn kiêu ngạo, dù là rất khó tiếp nhận, nhưng cũng nhất định phải đi chấp nhận.

Sau khi nói chuyện xong với người nhà, Trần Thương nói với Ngô Huy:

- Đi thôi, anh cùng tôi đi đến phòng Lưu Vĩ Trạch, chúng ta hãy cùng nhau trò chuyện một chút, đứa nhỏ này trưởng thành sớm, có mấy lời cậu bé sẽ hiểu.

Ngô Huy gật đầu, hai người cùng nhau đi ra, anh vừa đi vừa nói:

- Chủ nhiệm Ngô, cuộc phẫu thuật này, cậu hãy thực hiện với tôi.

Một câu đã làm cho Ngô Huy lập tức sửng sốt

- Cái này... Cái này... Giáo sư Trần, tôi đây có phải hình như không thích hợp hay không?

Ngô Huy rất kích động, bên trong ánh mắt liền chớp lên hi vọng.

Nói thật, anh ta thật sự đồng ý

Nhưng, anh ta lo lắng mình sẽ xảy ra vấn đề.

Dù sao một cuộc phẫu thuật lớn như thế, anh ta cũng nhìn thấy Trần Thương tiếp nhận ca bệnh rất áp lực, và sắp đối mặt trực tiếp với cuộc phẫu thuật này.

Đây cũng không phải là một cuộc phẫu thuật đơn giản.

Anh ta biết rõ, mặc dù bề ngoài giáo sư Trần cứ như mây trôi nước chảy, nhưng chẳng qua là anh ấy không thích chia sẻ áp lực với người khác, luôn luôn một mình gánh vác trách nhiệm lớn nhất.

Không phải tự nhiên tùy ý mà Trần Thương chọn Ngô Huy, anh cũng đã nghiêm túc suy nghĩ qua.

Hoàng Tân Hải kinh nghiệm không đủ, mà còn tính ổn định và biết rõ chi tiết không bằng Ngô Huy, nhìn Ngô Huy giống như người bình thường nhưng thật sự rất có bản lĩnh.

Thực hiện một cuộc phuẫu thuật nang màng nhện cũng coi như Trần Thương có cái nhìn trực quan hiểu rõ đối với anh ta.

Ngô Huy, người này hiểu rõ phẫu thuật như vậy, thực sự là năng lực rất vững.

Trần Thương cũng quyết định cho anh ta một cơ hội.

Dù sao, bồi dưỡng Tiết Chính Nhận có danh tiếng, thành Viện Sĩ cũng không có ý nghĩa.

Mặc dù Ngô Huy không có danh tiếng, nhưng người này lại có năng lực cần phải có thêm nhiều cơ hội để thăng tiến.

Trần Thương thấy Ngô Huy là người như vậy, nhịn không được cười tươi, nói:

- Được rồi, đại lão gia, cũng đừng nhăn nhó, làm thật tốt, sau này sẽ có thêm nhiều cơ hội nữa

Ngô Huy dùng sức gật đầu:

- Được, được, được

- Giáo sư Trần, cảm ơn anh, thật sự cảm ơn anh rất nhiều

Ngô Huy có cảm giác giống như mùa xuân đang tới bên mình.

Trần Thương cười cười không nói chuyện, sau khi đến phòng bệnh, thấy Lưu Vĩ Trạch đang đọc sách, còn là Nhị Thập Tứ Sử .

Đây quả thật là một mặt tốt của Lưu Vĩ Trạch, có lẽ không có IQ siêu cao, cậu bé này cũng có thể phát triển rất tốt.

Nghĩ tới đây, Trần Thương tiến lên phía trước, cười nói:

- Đọc sách sao?

Lưu Vĩ Trạch để quyển sách xuống, cười với Trần Thương, chào hỏi:

- Bác sĩ Trần.

Trần Thương gật đầu:

- Ừm, đọc đến chỗ nào rồi?

Khuôn mặt của Lưu Vĩ Trạch nghiêm túc, nói như thuộc lòng:

- Gặp phải chuyện lớn cần phải bình tĩnh, lễ nghi đều phải thực hiện từ điều nhỏ nhất...

Bình Luận (0)
Comment