Mặc dù lúc này, Trần Thương dùng curette kích thích mép tự do của lều não (nếp gấp của màn cứng) để tránh tổn thương dây thần kinh trochlear phía trước lều trong quá trình điều trị bằng kẹp đông máu lưỡng cực.
Vừa cắt đến gần khu tam giác, anh dứt khoát dùng một lực nhẹ lên bàn tay trái, ngón cái và ngón trỏ di chuyển, máy nội soi hiển thị hình ảnh rõ nét.
Mà lúc này, ngón trỏ và ngón áp út của Trần Thương lại lần nữa dùng sức để cầm máu cho mạch máu tiểu não bằng phương pháp đốt điện lưỡng cực.
Tay phải cầm curette, dễ dàng mở ra màng nhện, để lộ ra 4 thùy, và đã được tách thành công khỏi tĩnh mạch chủ não.
Một màn này đã trực tiếp làm tất cả mọi người rung động, thật sự là bị rung động.
Bọn họ không nghĩ tới Trần Thương một tay kẹp hai dụng cụ, vậy mà có thể thực hiện mỗi một thao tác một cách tỉ mĩ và chính xác như thế
Rung động
Chấn kinh
Kinh khủng
Tất cả mọi người chứng kiến màn này đều cảm thấy bị kinh ngạc, không thể tin vào mắt của mình.
Kỹ sư chính Walter đều trợn mắt hốc mồm nhìn một màn này, không biết nên nói cái gì
Cái gì cần phải bồi dưỡng người cầm đèn nội soi, cái gì là cải tiến dụng cụ.
Cái này cần sao?
Không cần
Bởi vì giáo sư Trần Thương có thể dùng một tay kẹp hai thiết bị dụng cụ
Điều này có làm bạn phục hay không?
Brewster nhìn Walter, muốn nói chút gì đó, nhưng lại nói lại thôi.
Bên trong phòng trực tiếp quốc tế, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, khi nhìn một màn này, trong miệng tất cả mọi người đều phát ra một âm thanh
- Thượng Đế
- Chúa ơi
- Trời ạ
Đám người ở khu vực nước ngoài thực tế là không nghĩ tới, Trần Thương thật có thể làm được.
Mà lúc này, đám người Châu Á đang quan sát trực tiếp cuộc phẫu thuật liền vui mừng đi lên.
Hưng phấn quá! Quá hưng phấn.
Vì sao hưng phấn?
Trần Thương quả nhiên làm được.
Trần Thương có thể làm được, điều này cũng mang ý nghĩa bọn họ cũng có cơ hội làm được
Vì sao?
Bởi vì kỹ thuật này bọn họ đã sử dụng mấy ngàn năm, học tập rất thuận tiện
Lúc này, thấy một màn này, Bertie trừng to mắt nhìn Trần Thương, hô hấp dồn dập, thần sắc khẩn trương, anh ta cảm thấy lo lắng nhìn anh, muốn hỏi cái gì đó một chút.
Có thể là, nhìn Trần Thương có chút xấu hổ nếu như mình đích thân hỏi thăm anh ấy.
Vào lúc này, anh đã xử lý xong khu vực xung quanh, sau đó khối u ở khu vực tuyến tùng cuối cùng hiện ra.
Mà Trần Thương cũng thuận thế lấy dụng cụ ra ngoài, chuẩn bị thay đổi dụng cụ.
Ngô Huy với tư cách là người hỗ trợ, cũng hiểu được thao tác vừa rồi của Trần Thương chính là thao tác chính, thật sự là một thao tác rất kinh điển.
Mà biểu cảm của Tiết Chính Nhận, đám người Cơ Tuấn Danh và Bertie hoàn toàn không giống, ông ta cảm giác mình có cơ hội cũng có thể làm được
Bertie thừa dịp Trần Thương thay đổi dụng cụ, nhịn không được hỏi:
- Giáo sư Trần, xin lỗi, quấy rầy cậu một chút, tôi có chuyện muốn hỏi cậu, thao tác vừa rồi của cậu làm sao có thể làm được như thế?
- Hoặc nói, đây chẳng lẽ là một kỹ xảo đặc biệt trong phẫu thuật hay sao?
Trần Thương thấy thế, hơi cười cười:
- Đúng, đây cũng là một loại kỹ xảo phẫu thuật
Bertie nghe xong, lập tức ánh mắt sáng lên:
- Quá thần kỳ, từ trước tới nay tôi chưa từng gặp qua dạng thao tác như này, cái này gọi là cái gì?
Trần Thương trầm ngâm sau một lát, nói với Ngô Huy:
- Đưa dụng cụ tách rời cho tôi.
Ngô Huy gật đầu, cẩn thận đưa tới.
Vào lúc này, Trần Thương đã đưa ống nội soi thần kinh vào vùng đầu tiên giữa ngón cái bàn tay trái và lòng bàn tay, cùng lúc đó đặt dụng cụ tách rời được giữ ở ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa và các ngón khác của bàn tay trái, sau đó anh nói:
- Đương nhiên, anh ghi nhớ, phương pháp cầm dụng cụ tách rời có thể di chuyển được, vì vị trí cần tách rời cũng rất khác nhau, tùy thuộc vào thói quen của bác sĩ phẫu thuật.
-Cùng lúc, anh cần giữ cho kính nội soi thần kinh không di chuyển, và di chuyển dụng cụ tách rời từ hướng này sang hướng khác.
Bertie nghe xong, cảm giác như lọt vào trong sương mù không tìm được đường ra
Anh ta căn bản nghe không hiểu, nên làm sao bây giờ?
Cái gì mà một cái không chuyển động thì cái kia lại chuyển động, cái này làm sao mà làm được?
Không phải chuyển động trong tay của bạn sẽ chuyển động cùng nhau sao?
Điều này sao có thể một cái động một cái không động
Bertie nhịn không được nói:
- Giáo sư Trần, điều này rất khó khăn, chúng tôi là người bình thường căn bản làm không được, cần phải có thời gian dài để luyện tập
Mà đúng lúc này, Tiết Chính Nhận nhịn không được nói:
- Rất khó sao?
Cơ Tuấn Danh cũng phụ họa một tiếng, nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, tôi cảm giác không khó lắm
Dương Minh đương nhiên gật đầu:
- Không sai, rất đơn giản, giống như mình cầm đũa thôi
Trần Thương nghe thấy lời nói Dương Minh, ánh mắt bỗng sáng lên:
- Đúng, chính xác là loại kỹ thuật này, có thể gọi là kỹ thuật đũa! Chỉ cần anh có thể thuần thục sử dụng đũa, đều rất dễ dàng nắm vững
Lúc này, sau khi mọi người nghe thấy câu nói này, trong nháy mắt, phòng trực tiếp giống như nổ tung
………….
Trần Thương gật đầu nói:
- Không sai, đây gọi là kỹ thuật đũa
Khóe miệng Trần Thương cũng hơi giương lên, trong lòng cũng có chút tự đắc
Nói thật, bản thân anh nghiên cứu ra dạng kỹ thuật này nê có chút cảm giác tự hào
Thế nhưng... Nếu như Ngô Đồng Phủ ở chỗ này, nghe thấy cái tên này tuyệt đối sẽ nhổ nước bọt nửa ngày
Cái gì gọi là kỹ thuật đũa
Không thể đặt cái tên khác mỹ miều hơn một chút sao?
Ngô Đồng Phủ nhớ đến thuật thức ‘Hai sợi dây thừng’ trước đây của Trần Thương, tuyệt đối sẽ cảm thấy cái tên Trần Thương không tí sức ảnh hưởng nào, nhưng:
- Kỹ thuật Đũa so với thuật thức Hai sợi dây thừng khẳng định là muốn tiến bộ hơn một chút, tối thiểu không có gọi là thuật thức hai cây gậy
Đám người quan sát phẫu thuật nghe thấy Trần Thương gọi là kỹ thuật Đũa, có thể nói là chúng sinh muôn màu
Đám người ở khu vực Trung Quốc đang xem trực tiếp cảm thấy rất hưng phấn.
- Tốt! Quá tốt rồi, cuối cùng có một loại thuật thức có chỗ tốt đối với người Trung Quốc chúng ta
- Đúng vậy, kỹ thuật đũa, không có kinh nghiệm sử dụng đũa mấy chục năm, thì không thể nắm vững tốt như thế
- Ha ha ha ha... Tôi có chút kích động, đây gọi là ưu thế tiên thiên sao? Người phương Tây dùng dao nhỏ và nĩa đã nhiều năm như vậy, lĩnh vực phẫu thuật khoa ngoại người ta hoàn toàn dùng dao nhỏ bằng tay thuận của họ, không nghĩ tới có một ngày kỹ thuật dùng đũa của chúng ta trở thành ưu thế như vây
- Đúng vậy, giáo sư Trần thực sự quá tài giỏi, ai cũng không phục, chỉ phục cậu ấy
Đám người khu vực Trung Quốc thật sự quá hưng phấn.
Dù sao, bọn họ chợt phát hiện, mình có cơ hội sử dụng loại thực thức đặc biệt này để phẫu thật, hơn nữa ưu thế còn mạnh hơn so với các quốc gia phương tây
Loại cảm giác này thật sự là làm cho người ta quá vui mừng.
Tiết Chính Nhận nhìn Bertie, nhịn không được nói:
- Giáo sư Bertie, rất đơn giản, anh nhìn, chính là hai cái dụng cụ như vậy, giống như cầm đũa... Quá lợi hại
Bertie sắp khóc:
- Xin lỗi, tôi không biết dùng đũa
Tiết Chính Nhận chợt hiểu ra
- Xin lỗi, cái này... Đây là thiên phú chủng tộc
- Ừm... Cùng giống như người Trung Quốc hay ngồi xổm
Không có cách nào, câu nói đã làm cho Bertie dở khóc dở cười.
Nhưng anh ta cũng không thể không thừa nhận, đây quả thật là một chuyện làm cho anh ta cảm thấy lúng túng.