Sau khi Ngô Huy đẩy cửa đi vào, thuận tay đóng cửa lại:
- Giáo sư Trần, cậu tìm tôi?
Trần Thương gật đầu, cười cười:
- Ngồi đi, có bận không? Tôi nói với anh một vài chuyện.
Ngô Huy cười cười:
- Không bận, gần đây mọi người đều rất cố gắng, chuyện bên tôi cũng không phải là rất nhiều.
Trần Thương nghe xong, gật đầu cười:
- Ừm, phải học được như thế, bằng không sau này sao giúp tôi quản lý phòng khoa.
Ngô Huy cười cười, đột nhiên kéo căng mặt, anh ta đột nhiên mở to mắt nhìn Trần Thương, cẩn thận suy nghĩ lại ý của những câu nói vừa rồi.
Anh ta chậm chạp không phản ứng lại... Giúp đỡ tôi quản lý phòng khoa...
Đây... đây là cam kết sao?
Hay là...
Ngô Huy càng nghĩ càng cảm thấy hưng phấn, càng nghĩ thì càng kích động.
- Giáo sư Trần... Tôi... Tôi nhất định sẽ làm thật tốt
Trần Thương cười cười:
- Ừm, hôm nay qua đây là tôi muốn hỏi anh một chuyện.
Ngô Huy liền vội vàng cười nói:
- Chỉ cần giáo sư Trần không đuổi tôi đi, tất cả đều dễ thương lượng.
Trần Thương cười cười, vẫy tay một cái:
- Tôi còn không nỡ để anh đi
- Chuyện tôi muốn hỏi là, anh có muốn cuối năm đi theo tôi, đến Khoa cấp cứu của Bệnh viện Nhân dân Tỉnh Đông Dương Đệ nhị, làm bác sĩ chủ nhiệm của Ngoại khoa thần kinh.
- Đương nhiên, có lẽ sẽ không có thân phận như ở Trung tâm Cấp cứu Thủ đô, thế nhưng... Về phương diện đãi ngộ, tôi sẽ...
Trần Thương còn chưa nói hết câu, Ngô Huy liền kích động đứng dậy:
- Tôi muốn, tôi đương nhiên là muốn rồi
- Có thể đi theo giáo sư Trần, tôi làm sao có thể không muốn được cơ chứ
- Cảm ơn giáo sư Trần
Trần Thương đè Ngô Huy xuống ghế:
- Ừm, anh hãy ngồi xuống trước đã, không cần kích động.
- Đợi đến cuối năm, tôi sẽ đưa anh đi theo, đoàn đội thì anh hãy tự thành lập.
- Thế nhưng, bây giờ có một chuyện, cần anh cùng tôi làm.
Ngô Huy gật đầu:
- Cậu cứ nói
Trần Thương lấy ra một tờ giấy, ở phía trên viết vài chữ, sau đó đưa cho Ngô Huy.
Ngô Huy thấy thế, lập tức sửng sốt một lát, anh ta cầm lên xem, không nhịn được đọc lên:
- Hướng dẫn kỹ thuật định hướng vi điện cực
Sau khi nhìn thấy rõ những chứ này, Ngô Huy lập tức sửng sốt
Anh ta biết rõ phẫu thuật vi điện cực, bây giờ sử dụng cũng nhiều
Ưu điểm lớn nhất của Ngô Huy chính là kiến thức rộng rãi, anh ta đột nhiên nói:
- Giáo sư Trần, đây là ghi chép sử dụng kỹ thuật vi điện cực và kỹ thuật định hướng các mặt kết hợp sao?
Sau khi Trần Thương nghe xong, lập tức sửng sốt.
Anh không ngờ đến Ngô Huy lại biết rõ thứ này
Anh là sau khi tra duyệt rất nhiều tư liệu mới hiểu được dạng kỹ thuật này.
Không ngờ đến anh ta lại biết
Quả thực khiến cho Trần Thương có chút ngạc nhiên và mừng rỡ.
- Đúng vậy
Ngô Huy tiếp tục nói:
- Cậu là muốn... Thông qua kỹ thuật giám sát điện sinh lý vi điện cực, để làm phẫu thuật bệnh Parkinson sao?
Trần Thương nheo mắt, Thật sự là nhặt được bảo bối rồi, Ngay cả cái này cũng biết.
Anh liền gật đầu:
- Đúng vậy
- Sử dụng kỹ thuật giám sát điện sinh lí vi điện cực để làm phẫu thuật bệnh Parkinson.
Sau khi Ngô Huy nghe thấy, ánh mắt của anh ta sáng lên, kỹ thuật này nhìn sơ qua thì có rất nhiều luận văn, cũng có một số nghiên cứu.
Thế nhưng... Độ khó quá cao
Hơn nữa, bản thân kỹ thuật kiểm tra đo lường sinh lý vi điện cực này đã là một kỹ thuật rộng rãi, muốn làm tốt Parkinson, nào có đơn giản như thế
Thế nhưng... Đây có lẽ là phương hướng nghiên cứu duy nhất hiện nay có hiệu quả đối với bệnh Parkinson.
- Tôi cảm thấy rất tốt
Trần Thương cười cười:
- Cái đầu đề này, anh cùng với tôi làm đi
Sau khi Ngô Huy nghe thấy, lại lần nữa sửng sốt
Anh ta đột nhiên cảm thấy, sau khi bản thân và giáo sư Trần ở cùng với nhau ngày hôm nay, trái tim có chút dễ dàng xảy ra vấn đề
Một câu nói tùy tiện của giáo sư Trần, luôn khiến cho anh ta không thể chịu nổi
Quá khó rồi
Quá kích thích
Một câu nói liền có thể kéo đi tim của một người.
Vừa mới bắt đầu, nói sẽ để bản thân mình đi theo cậu ấy, đi làm chủ nhiệm
Đó là một chuyện hạnh phúc như thế nào chứ?
Bây giờ thì hay rồi
Trực tiếp cho bản thân một phương hướng nghiên cứu và đầu đề, để bản thân mình đi theo làm.
Cái này ít nhất chính là người tham dự thứ hai.
Đây đã xem như là người chủ trì của hạng mục.
Anh ta đã tận mắt thấy con đường vùng dậy của chủ nhiệm Hà Chí Khiêm và chủ nhiệm Từ Tử Minh
Thời gian đầu của Trung tâm nghiên cứu động mạch vành bắc cầu, cũng chỉ là một cái đầu đề
Còn bây giờ thì sao?
Trở thành bánh trái thơm ngon của lĩnh vực Ngoại khoa Tim trong nước, và vô số thành viên của Hiệp hội AATS từ nhiều quốc gia trên thế giới vì hâm mộ danh tính mà đến
Thành công của phẫu thuật hội chứng Marfan, giải quyết thành công đề tài bóc tách động mạch chủ, đã làm cho Ngoại khoa Tổng hợp và Ngoại khoa Tim trở thành căn cứu nghiên cứu bóc tách động mạch chủ trong nước
Dùng hội chứng Mafan trở thành người khắp thế giới ngưỡng mộ
Sau đó, giáo sư Trần bởi vì kết hôn và các chuyện khác nên đã nghỉ ngơi một thời gian.
Cuối cùng cũng sắp khởi động rồi sao?
Hơn nữa
Lần khởi động này, bản thân lại có may mắn có thể lọt vào mắt xanh của giáo sư Trần.
Nghĩ đến đây, Ngô Huy thực sự hưng phấn
Hơn nữa, anh ta cẩn thận suy nghĩ.
Parkinson là cái gì?
Đây là vấn đề khó của thời đại
Cùng với quốc gia, địa vực, khoa học kỹ thuật đều không có liên quan.
Đối với bất kỳ quốc gia nào mà nói, gặp phải loại bệnh tật này, đều là khó càng thêm khó
Muốn chữa trị thành công, cơ bản là không quá hiện thực.
Nhưng, đối với đại giáo sư Trần của chúng ta, cuối cùng cũng xuống tay với nó rồi hay sao?
Nghĩ đến đây, Ngô Huy không thể không phục
Giáo sư Trần chỉ là không ra tay mà thôi.
Một khi đã ra tay thì là kinh thiên động địa
Nghĩ đến lỡ như Parkinson có cơ hội được chữa khỏi.
Tương lai... Bản thân cũng có thể được ghi vào sách giáo khoa của Ngoại khoa Thần kinh.
- Giáo sư Trần Thương dẫn theo nhóm người Ngô Huy lần đầu đưa ra... Đồng thời hoàn thành... Thành công chữa trị cho bệnh nhân Parkinson, và có những đóng góp xuất sắc cho cuộc tấn công bệnh Parkinson...
Nghĩ đến đây, Ngô Huy đột nhiên cảm thấy có chút không thực tế
Anh ta có chút lo lắng hỏi:
- Chuyện này... chuyện này có thể không? Tôi có thể được chứ?
Trần Thương cười cười:
- Tôi nói cậu làm được, thì cậu làm được
Nói xong, bổ sung thêm một câu:
- Không được cũng phải được
………..
Nghe thấy sự tin tưởng của Trần Thương, Ngô Huy lập tức đỏ mặt
- Giáo sư Trần, cậu yên tâm, tôi sẽ toàn lực ứng phó
Trần Thương mỉm cười:
- Ừm, không cần gấp gáp, bây giờ là như thế này.
- Có một ca phẫu thuật, sắp tới tôi chuẩn bị tiến hành...
Ngô Huy tò mò hỏi:
- Là chủ nhiệm Chu của Bệnh viện 301 sao?
Trần Thương sững sờ:
- Anh biết rồi?
Ngô Huy thở dài:
- Ừm, biết rồi! Không chỉ có tôi, trong bệnh viện chúng ta, có rất nhiều người biết chuyện này.
- Hoặc nói... Chuyện này hiện tại rất nổi tiếng trong vòng y tế của chúng ta
- Nhân duyên của chủ nhiệm Chu rất tốt, mà còn đến từ 301, chức nhân viên viện sĩ lần này trên cơ bản là có rất nhiều người đã công nhận... Đột nhiên xảy ra chuyện như thế này, ai mà không cảm thấy đáng tiếc chứ?