Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1749 - Chương 1747: Cái Chức Viện Trưởng Của Mình Còn Có Giá Trị Hay Không

Khi bac si mo hack full
Chương 1747: Cái Chức Viện Trưởng Của Mình Còn Có Giá Trị Hay Không
 

Một người vừa mới tiến gần đến niềm hi vọng lâu nay của mình, đột nhiên niềm hi vọng lại bị dập tắt. Điều đó đã làm cho Chu Hoành Quang vô cùng sợ hãi như một cơn ác mộng. Bây giờ, cơn ác mộng đã đi qua, sáng sớm tỉnh lại, nhìn thấy được tia sáng đến tương lai.

Mà mọi việc đều do Trần Thương ban cho ông ta

Thật lâu, Chu Hoành Quang nói với vợ con của mình:

- Mọi người ghi nhớ, mối ân tình mà giáo sư Trần đã dành cho chúng ta

Sau khi nói xong, Chu Hoành Quang và các thành viên trong gia đình đều cúi đầu nói lời cảm ơn Trần Thương.

Hai ngày nay, ông ta nằm ở bệnh viện, tập san nội bộ được lan truyền ra ngoài rất nhanh rất nóng hổi

Hiện tại, sức ảnh hưởng của mình cũng càng ngày càng tăng.

Bất luận là thân thể có khỏe mạnh hay không, thanh danh mình như thế nào, đều không thể quên đi công lao ngày hôm nay Trần Thương đã giúp đỡ mình.

Vì lẽ đó, khom người cảm ơn một tiếng, không lỗ một chút nào

Chu Hoành Quang ra viện, nói với Trần Thương mà, cũng mang ý nghĩa rất lớn, đây là ca phẫu thuật Parkinson đầu tiên có thể thành công viên mãn đến như vậy.

Ngô Huy cũng bắt đầu bận rộn tập hợp các hạng chỉ tiêu.

Cùng lúc đó, anh ta cũng tăng tốc với tốc độ thẩm tra văn bản.

Mà Trần Thương bên này cũng không có nhàn rỗi.

Hiện tại, anh cũng đang tiến hành cải tiến kỹ thuật phẫu thuật.

Dù sao, một cuộc phẫu thuật mượn nhờ hình ảnh buồng não truyền thống + kỹ thuật định hướng các mặt có chút khó khăn, nguy hiểm đến tính mạng quá lớn

Bản thân anh cũng không có niềm tin thành công nhiều vào cuộc phẫu thuật Parkinson.

Làm thế nào mới có thể giảm nguy cơ nguy hiểm xuống mức thấp nhất có thể. Mở rộng không gian thao tác, giảm nhân tố khống chế... Các loại

Một cuộc phẫu thuật hoàn thiện thường thường cần những điều như thế.

Vào lúc này, Hồ Truyền Bang và Triệu Phúc Nhuận đã đi tới cửa.

Bên trong văn phòng, hai người nhăn nhó đứng ở đằng kia, cũng không lên tiếng, chỉ lúng túng cười

Trần Thương cũng không lên tiếng đang đọc sách. Lúc này, trôi qua rất lâu, hai người mới bắt đầu nói chuyện.

- Giáo sư Trần... Ha ha, chúc mừng cậu, đã hoàn thành phẫu thuật Parkinson rất thành công

Hồ Truyền Bang xúc động một tiếng:

- Tôi cũng nghe nói đây là lần đầu tiên khoa ngoại trị liệu phẫu thuật Parkinson có hiệu quả như thế

Triệu Phúc Nhuận gật đầu cười nói:

- Đúng vậy, Parkinson có thể xem là một vấn đề khó của thế giới, nếu thật sự có thể làm được, giáo sư Trần đã có thể làm nhận được giải thưởng y học Lars, giải Nobel y học. Tôi cũng mong đợi giáo sư Trần đây được nhận thưởng để chiêu đãi chúng tôi một chầu

Thân là lão liếm chó, bọn họ rất biết nhìn xa trong rộng

…………

Hai người này xuất hiện đối với Trần Thương cũng rất bình thường, không có gì xa lạ. Dù sao, hai người họ cũng là chủ nhiệm cấp cao của bệnh viện.

Hiện tại, Trần Thương đang thật sự thiếu người.

Muốn đăng ký đề tài nhưng không có kế hoạch nhiệm vụ, cơ sở lý thuyết và số liệu thiếu, không đủ ca phẫu thuật, cũng có ít nguồn lực ...

Nói tóm lại, hiện tại Trần Thương đang rất cần người. Đúng lúc, hai người này tới có thể thử hợp tác một lần.

Một hạng mục, một người không thể nào hoàn thành được. Đúng lúc này, lại có hai người tới, thái độ rất tốt, thành tâm như thế, anh cũng không thể nào kiêu ngạo từ chối họ.

Anh vội vàng chào hỏi hai người họ, sau đó mời họ ngồi xuống.

- Chủ nhiệm Hồ, chủ nhiệm Triệu, mời hai người ngồi

- Thật may mắn cho tôi, tôi đang có chuyện phiền phức cần sự giúp đỡ, đúng lúc hai người đến đây

Đang lúc nói chuyện, Trần Thương lập tức chia sẻ đề tài mà anh chuẩn bị thực hiện nói cho hai người đó biết.

Hai người nghe xong, đôi mắt của bọn họ lập tức sáng lên

- Nói cái gì là phiền phức lại không phiền phức! Thật sự quá khách sáo với chúng tôi rồi

- Đúng đấy, giáo sư Trần, có cái gì thì cậu cứ nói thẳng ra

Trần Thương vừa cười vừa cầm giấy kế hoạch đưa tới cho hai người họ:

- Hiện tại, chúng tôi muốn bắt đầu nghiên cứu Parkinson.

- Hai vị nhìn, đây đều là những giai đoạn cần chuẩn bị trước khi thực hiện kế hoạch nghiên cứu.

- Tiểu tổ khoa Ngoại thần kinh cấp cứu của chúng tôi, thế lực thì ít, nhân viên thì có hạn, hơn nữa kỹ thuật chuyên môn cũng như kiến thức cũng khổng thể nào phong phú và đa dạng như hai vị chủ nhiệm đây

- Vì lẽ đó, tôi còn muốn mời hai vị chủ nhiệm tham gia vào nghiên cứu lần này của chúng tôi, không nghĩ tới...Ngày hôm nay, hai vị đích thân đến đây, thật sự may mắn cho tiểu tổ khoa Ngoại thần kinh

Lúc này, ánh mắt của Hồ Truyền Bang và Triệu Phúc Nhuận sáng lên, mũi thì phình to ra

Thế lực tiểu tổ cấp cứu khoa Ngoại thần kinh chúng ta đúng là không nổi tiếng, nhân viên có hạn, mà còn về phương diện, chuyên nghiệp kỹ thuật tri thức cũng không phong phú bằng hai vị chủ nhiệm

Không nghĩ tới Trần Thương nể mặt mũi hai người họ đến như vậy

- Được

- Được chứ, không thành vấn đề

- Giáo sư Trần, cậu cứ yên tâm giao cho chúng tôi. Mặc dù, chúng tôi cũng không có tài cán gì hơn người. Thế nhưng, tụi tui rất nghe lời, sai đâu đánh đó, những chuyện mà cậu giao cho chúng tôi, cậu cứ yên tâm

- Đúng vậy, giáo sư Trần. Mặc dù tài năng thiên phú, tụi tui kém hơn so với cậu rất nhiều, nhưng...

Hai người ở văn phòng nửa ngày.

Lúc này, Ngô Đồng Phủ cũng tới, nhưng lại luyến tiếc không nỡ rời đi

Trước khi đi còn chào tạm biệt rất thân thiết với Trần Thương

Khi Ngô Đồng Phủ đi tới, thấy hai người họ trong lòng phát hoảng... Có chút hoài nghi về vấn đề này

Đến cùng nơi này có phải trung tâm Cấp cứu bệnh viện hay không? Tôi có phải là viện trưởng hay không?

Nghĩ đến vấn đề này, sau đó Ngô Đồng Phủ đột nhiên sửng sốt một chút.

Ông ta nghĩ tới một chuyện.

Ở bên trong bệnh viện này, thế lực của Trần Thương càng lúc càng lớn.

Nào là cấp cứu ngoại Phổ, ngoại Tim, ngoại Gan mật, ngoại Tay, ngoại Thần kinh, đã toàn bộ ra rơi vào tay Trần Thương

Như vậy ông ta còn chịu nổi sao?

Một ngày nào đó, cái chức viện trưởng của mình còn có giá trị hay không? Tất cả mọi người đều sẽ nghe lời của cậu ấy, phục tùng cậu ấy chăng

Nghĩ tới đây, Ngô Đồng Phủ chẳng những không có khó chịu, ngược lại có chút mong đợi...

Mỗi ngày, ông ta đều tranh thủ thời gian tới đây

...

Chỉ còn một tuần nữa là đến cuộc bình chọn viện sĩ

Mà lúc này, nội bộ bệnh viện 301 triệu tập các bác sĩ phẫu thuật họp một lần, bởi vì đây là một cuộc phẫu thuật hiếm thấy, phẫu thuật cấy ghép lá gan cơ thể sống người thân

Mà lần này, bệnh viện 301 rất coi trọng cuộc phẫu thuật này, nên trực tiếp trên mạng

Mời đến một số cổng thông tin y tế như DXY, bắt đầu trực tiếp chương trình phát sóng.

Khi mọi người nhìn thấy bác sĩ mổ chính xuất hiện, tất cả bọn họ đều rất bất ngờ

Bởi vì bọn họ phát hiện bác sĩ mổ chính lại là: Chu Hoành Quang

Tin tức này trực tiếp làm cho tất cả mọi người chấn kinh

Dù sao, khoảng thời gian trước, Chu Hoành Quang đã mắc chứng bệnh Parkinson. Vậy mà, hiện tại lại có thể trực tiếp phẫu thuật, mà còn là Phẫu thuật cấy ghép lá gan cung cấp cơ thể sống cho người thân

Đây là một kỹ thuật phẫu thuật rất khó được công bố trong tận san « Phẫu Thuật Cấy Ghép Lá Gan Và Xây Dựng Lại Kỹ Thuật Đường Mật» trong nội bộ nội của Hiệp Hội Khoa Ngoại Tiêu Hóa Thế Giới

Bình Luận (0)
Comment