Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1751 - Chương 1749: Lão Quý Về Hưu Đúng Không

Khi bac si mo hack full
Chương 1749: Lão Quý Về Hưu Đúng Không
 

- Không thể tin được

- Đây là thật

- Giáo sư Trần... Cậu ấy bật hack sao? Bệnh Parkinson, cậu ấy cũng có thể dùng kỹ thuật phẫu thuật khoa ngoại trị liệu sao

- Tôi.. Tôi, trời ơi! Thật! Trần giáo sư cái này cũng quá mạnh đi?

Tất cả mọi người bên trong phòng trực tiếp nhìn thấy những hình ảnh này, đều có cảm giác tê cả da đầu

Parkinson đều có thể dùng phương thức phẫu thuật trị liệu sao?

Trước mắt có thể xem là phương pháp trị liệu Parkinson tận gốc có hiệu quả nhất

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều hưng phấn và kích động.

Bởi vì Trần Thương đã làm được một điều kỳ tích, một cuộc phẫu thuật khó xử lý như vậy mà có thể hoàn thành thành công

Anh ấy đánh hạ một loại bệnh tật gặp rất nhiều khó khăn?

Tất cả mọi người là bác sĩ, trong lòng bọn họ đều biết rõ

Đừng nói là Parkinson như vậy, một trăm năm vấn đề khác còn khó khăn hơn chỉ là một chút bệnh vặt, nếu như cậu ấy có thể đánh hạ Parkinson, tất cả chỉ là chuyện nhỏ

Vì lẽ đó, bây giờ, Trần Thương đánh hạ Parkinson, thật sự là đã làm rung động lòng người

Đây không phải một thuật thức mới, đây là một tương lai

Vào giờ phút này, mọi người chỉ có một ý nghĩ

Đến cùng Trần Thương đã làm thế nào để đánh hại Parkinson? Hay chỉ là...Một ca phẫu thuật tình cờ thôi?

Không thể không nói

Xử lý rất tốt.

Có rất nhiều người bàn luận về vấn đề này, vì thế trong chớp mắt, chuyện này đã thu hut rất nhiều bác sĩ khoa Ngoại thần kinh bàn luận với nhau

Dù sao, đây cũng là một cuộc phẫu thuật Parkinson đánh dấu cột mốc lịch sử, làm sao không gây sự chú ý đến mọi người được?

- Đây là một cuộc phẫu thuật dùng kỹ thuật định hướng các mặt, thế nhưng... Nó vô cùng phức tạp đã vượt qua giới hạn của trình độ kĩ thuật phẫu thuật các mắt định hướng. Bất luận là độ chính xác hay năng lực điều khiển phẫu thuật đều quá cao

Thế nhưng, video này chưa được trình chiếu bao lâu thì đã kết thúc.

Rất nhiều bác sĩ khoa Ngoại thần kinh còn chưa kịp quan sát thì video đã kết thút, Chu Hoành Quang lại một lần nữa cúi đầu chào đám người này, nói:

- Phẫu thuật cấy ghép lá gan cơ thể sống cung cấp gan cho người thân đã kết thúc, cuộc phẫu thuật này cũng là do tôi học hỏi được từ chỗ giáo sư Trần

- Cảm ơn mọi người đã chú ý quan sát, hẹn gặp lại

Lúc này, trong phòng mổ, Trần Thương chủ động vỗ tay cho Chu Hoành Quang.

Mọi người thấy thế, cũng dồn dập bắt đầu hưởng ứng.

Đối với việc chủ nhiệm Chu đã bình phục sức khỏe, mọi người cũng rất vui mừng.

Anh cười nói:

- Chúc mừng chủ nhiệm Chu. Hiện tại, bệnh tật không có ảnh hưởng đến ông, ngược lại còn làm cho thao tác của ông nhanh hơn trước rất nhiều

Chu Hoành Quang gật đầu, đây cũng là đều mà ông ta không nghĩ tới.

Có đôi khi, một người đã trải qua một số chuyện, tính cách mới bắt đầu thay đổi, trưởng thành hơn, thậm chí có thể nói là thuế biến

Mà Chu Hoành Quang lúc này chính là như vậy.

Đó chính là khoảng thời gian mà ông ta cảm thấy bị rơi xuống vực sâu, giống như mình đã mất phương hướng trong tương lai.

Hiện tại, tinh thần của ông ta đã ổn, tay cũng ổn định

Sau khi, buổi trực tiếp kết thúc, danh tiếng của ông ta cũng không ngừng bay xa.

Đương nhiên, Quý Kiến Nghiệp cũng đang xem trực tiếp! Ông ta tập trung quan sát từ khi bắt đầu đến kết thúc, không bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào.

Sau khi xem xong, Quý Kiến Nghiệp không nói một lời nào, ngồi trên ghế, uống một bình nước trà.

Tức giận sao?

Tức giận

Nhưng có nhiều thứ, chính mình cũng phải chấp nhận sự thật.

Quý Kiến Nghiệp chỉ có chút tiếc nuối, nhìn kỹ cuộc đời của chính mình, không phải là chưa từng nhìn thấy anh hùng quật khởi trở lại con đường sự nghiệp?

Sau khi rời bệnh viện tỉnh Nhân Dân, đến cấp Viện sĩ, ông ta chưa bao giờ được phẫu thuật, nói chi là thành chuyên gia cấp ghép lá gan đỉnh cấp, xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng cho đến khi có gia tài trăm tỷ, đây cũng không phải là nhân vật tầm thường.

Quý Kiến Nghiệp nhìn thấy rõ tất cả, sóng to gió lớn cũng đã tới, ông ta cũng không biết phải làm gì bây giờ.

Chẳng qua là... Đại gia nghiệp của Tập Đoàn Kiến Nghiệp rất lớn, nhưng vẫn cần Quý Kiến Nghiệp trở thành viện sĩ để che chở cho tập đoàn.

Vì vậy, ông ta không thể lui.

Nói một câu từ tận đáy lòng, đến cấp bậc này, ông ta muốn lui cũng không thể lui, phải biết, người sống trên đời này, nhiều khi cũng không phải sống vì mình

Quý Kiến Nghiệp cũng không đồng ý lui về phía sau..

Đương nhiên biết rõ, một miếng bánh lớn, càng có nhiều sự đố kỵ.

Có thể là, tình hình bây giờ đã rất rõ ràng, Quý Kiến Nghiệp chẳng những không có tức giận, lại nhẹ nhàng thở ra.

Đúng là tạo hóa trêu ngươi

Người càng già, càng tin vào số mệnh, nhìn mọi thứ sẽ rõ hơn người khác.

Bây giờ, mình không thể từ bỏ, cũng không thể dồn ép người khác từ bỏ được.

Liên tục do dự, sau đó Quý Kiến Nghiệp gọi điện thoại cho thư ký, hỏi về lịch trình công tác.

- Chuẩn bị một chút, sáng sớm ngày mai đi đến viện công trình, tôi muốn về hưu.

- Còn có... Chuẩn bị một phần lễ vật, đưa đến bệnh viện 301, kèm theo đó là một lời chúc, chúc chủ nhiệm Chu sớm ngày khỏe mạnh.

………

Vừa rạng sáng ngày thứ hai.

Khi Trần Thương kiểm tra phòng bệnh, sau đó nhận được cuộc điện thoại từ Chu Hoành Quang.

Trong điện thoại, giọng nói của ông ta giống như có chuyện tốt, ông ta rất ngạc nhiên mừng rỡ:

- Giáo sư Trần, cậu biết chuyện gì đã xảy ra không?

Trần Thương từ trong phòng bệnh bước ra ngoài, nhận cuộc gọi điện thoại ông ta, hỏi:

- Lão Quý về hưu đúng không?

Chu Hoành Quang lập tức sửng sốt một chút...

- Cậu cũng biết rồi sao?

Trần Thương đương nhiên biết rõ.

Chiều hôm qua, Quý Kiến Nghiệp đích thân đến bệnh viện một chuyến.

Ngô Đồng Phủ tự thân tới đón. Sau đó, Quý Kiến Nghiệp cầm một quyển sách trong tay, là tập san nội bộ Hiệp Hội Khoa Ngoại Tiêu Hóa Thế Giới « Cấy Ghép Lá Gan Và Xây Dựng Lại Kỹ Thuật Đường ».

Sau khi đến bệnh viện, Quý Kiến Nghiệp và Trần Thương đã gặp nhau nói chuyện cả một buổi trưa. Đến khoảng tám giờ, được viện sĩ đến gặp mặt, đối với Trần Thương cũng có chút xúc động

Đối với khoa ngoại Gan mật, Quý Kiến Nghiệp thật sự lợi hại hơn Trần Thương rất nhiều! Chiều sâu và độ dày về kiến thức lẫn thực hành của ông ta đều mạnh hơn anh! Thậm chí là khoảng cách giữa nội khoa và ngoại khoa.

Mỗi lần gặp nhau, hai người nói chuyện với nhau về tất cả phương diện trong y học như dược học, thuốc đông y, sinh lý sinh hóa, phân tích... Lần nào nói chuyện cũng vài tiếng đồng hồ

Lúc này đây, Trần Thương mới hiểu rõ, Quý Kiến Nghiệp đã dùng hơn 60 năm kinh nghiệm lâm sàng để tích lỹ gia tài quý giá này! Mình có cái gì mà có thể so với ông ta

Mặc dù không được gọi là phân tài cao thấp, nhưng quả thực là được ích lợi không nhỏ

Lúc đó, nói chuyện phiếm, Trần Thương rất vui vẻ, lhả năng này đã có thể là vượt khỏi tầm mắt

Điều đó làm cho Trần Thương nhận thức được một chút, y học, không chỉ là khoa ngoại, khoa nội, càng không chỉ là y học, đây là một môn khoa học sự sống, muốn trở thành một người bác sĩ trị liệu chân chính, nhất định phải cần thời gian để nghiên cứu sinh lý bệnh lý, dược lý, cơ chế hóa học và các nghiên cứu trị liệu... Thậm chí cần dùng tâm lý để tiến hành khai thông.

Chiều hôm qua, Trần Thương ý thức được, y học to lớn và bản thân mình thật sự nhỏ bé.

Bình Luận (0)
Comment