Vì lẽ đó, hôm nay tất cả mọi người đang nghị luận đề tài này.
Đợi đến buổi trưa, vẫn chưa công bố kết quả chính thức. Lúc này, người nào cũng cảm thấy khó chịu, lo lắng.
Trần Thương đang làm cái gì chứ
Buổi trưa, Trần Thương đi ăn cơm ở căn tin. Mã Nguyệt Huy bưng lại một phần ăn đặc biệt, rất đắt đi tới
- Tới tới tới, ngồi chung với nhau đi
Trần Thương tò mò nhìn lão Mã:
- A..., bỏ hết cả tiền vốn rồi sao? Hôm nay có bị làm sao không mà khách khí đến như vậy chứ?
Lão Mã vui rạo rực nói đến:
- Hôm nay, tâm trạng của tôi rất tốt
Trần Thương sững sờ:
- Thế nào?
Lão Mã hài lòng nói:
- Hôm nay, tôi được ban thưởng
Trần Thương lập tức sửng sốt một chút, tò mò, lão Mã có thể nhận được phần thưởng gì chứ?
- Đội thiếu niên tiên phong ưu tú? Hay giải Người mới ưu tú ?
Mã Nguyệt Huy cũng ăn một miếng, trong lòng rất hài lòng cũng không chấp nhất gì với Trần Thương
Cứ như vậy, anh ngược lại là tò mò:
- Giải thưởng gì chứ? Giải thưởng y học Ngô Giai Bình? Hay giải thưởng khoa học kỹ thuật tiến bộ quốc gia?
Lão Mã nghe xong, lập tức mặt đỏ lên:
- Cái gì là cái gì! Tôi nhận được cái này cơ
Đang lúc nói chuyện, lão Mã móc ra một quyển sách màu đỏ.
Trần Thương thấy giấy chứng nhận thành tích, cực kỳ giống với chứng chỉ học bổng thời đại học của chính mình.
Anh nhịn không được dựng thẳng lên ngón cái:
- Đây là một quyển sách mà thôi, bên ngoài chỉ có bán với giá 15 tệ mà thôi
Không sai
Đây cũng là quyển sách trường đại học đặt hàng số lượng lớn.
Mã Nguyệt Huy nhịn không được cười nhạo một tiếng:
- Cậu thật quá đáng, cái này có thể dùng tiền mà so sánh sao? Có thể giữ thể diện cho tôi được không?
Đang lúc nói chuyện, lão Mã lấy giấy chứng nhận thành tích lại:
- Nhìn thấy không? Nhân đây trao tặng giáo sư chỉ đạo thạc sĩ sinh Mã Nguyệt Huy, là đại sư thạc sĩ sinh năm 2019-2020
Trần Thương trợn mắt trừng một cái:
- Cái này?
Lão Mã gật đầu:
- Đúng vậy! Đây chính là giấy khen của bộ phận nghiên cứu sinh y học Bắc Đại
Trần Thương nhìn phần cơm trưa xa hoa, quyết định không chấp nhặt gì với lão Mã, dù sao thì ăn một miếng cũng không sao.
Nhìn thấy dáng vẻ hài lòng lão Mã, Trần Thương cũng bắt đầu lời a dua nịnh nọt
Đây là lần đầu tiên lão Mã có cảm giác như thế, đương nhiên là cảm thấy thoải mái dễ chịu rồi
Mông ngựa ngựa này! Có thể làm cho người ta lập tức nghiện! Cũng giống như lão Mã lúc này, đã cảm thấy lâng lâng vì những lời nói của Trần Thương.
Lão Mã nhìn Trần Thương:
- Thương nhi, có đôi khi niềm vui của một bác sĩ không chỉ là làm phẫu thuật
- Quan trọng là dạy được thế hệ sau
- Cậu hãy nhìn hai bài nghiên cứu sinh của tôi đây, một cái so với một cái đều rất ưu tú
Ngay lúc này, một bên đang bắt đầu bàn tán ầm ĩ.
- Đã công bố danh sách Viện sĩ, mau mau nhìn
- Ở đâu? Mau mau, kết nối cho tôi với
Ngay lúc ăn cơm, mọi người náo nhiệt lên hẳn.
Trần Thương cũng tranh thủ thời gian mở ra điện thoại, kiểm tra. Cứ như thế thì hơn nữa ngày, trang page vẫn không thể mở ra được
Trần Thương vội vàng nói:
- Tranh thủ chút thời gian để kiểm tra nhìn coi năm nay ai được bầu chọn là viện sĩ
Lão Mã lập tức sửng sốt một chút:
- Ai được làm viện sĩ cũng liên quan gì đến cậu! Ngược lại là không có cậu trong danh sách
Trần Thương nghe xong lời này, không có phản bác.
Dù sao, nhiệm vụ bồi dưỡng Viện sĩ không phải ai cũng có thể tiếp nhận được nhiệm vụ đó.
Ba tên viện sĩ
Hai cái tên bên trên đều đạt tiêu chuẩn
Toàn bộ ba người đều được bầu chọn là viện sĩ, chính mình có được ban thưởng cái gì không đây? Nghĩ tới chuyện này, Trần Thương cảm thấy có chút kích động.
Mặc dù, lão Mã là người mắc ăn thì ăn, mắc nói thì nói, nhưng cũng là một người đáng tin trong làm việc.
Tốc độ 5G đích thật là rất nhanh, trang page lập tức được mở ra. Sau khi, trang wed mở ra, lão Mã cũng nhìn thấy trước tiên.
- Ơ! Quả nhiên là chủ nhiệm Từ Tử Minh trúng tuyển!Còn có chủ nhiệm đại nội chúng ta và phó viện trưởng Khương, năm nay bệnh viện chúng ta có hai người làm viện sĩ
- Hiện tại, lão Ngô rất vui vẻ, bởi vì bệnh viện chúng ta có hai vị trí Viện sĩ
Trần Thương vội vàng nhìn:
- Để cho tôi nhìn một cái coi, xem thử Chu Hoành Quang và Cung Đại Trân Hiệp Hòa bệnh viện 301 có trong danh sách hay không?
Lão Mã nhịn không được nói:
- Người ta có làm Viện sĩ cũng có liên quan gì đến cậu không mà xem?
Trần Thương cười cười:
- Hai người đó là học trò của tôi
Lão Mã liếc mắt, đưa điện thoại đưa cho Trần Thương:
- Thôi đi, Thương nhi, lúc nào cậu cũng có thể khoác lác, người ta như vậy mà là học trò của cậu
Trần Thương cầm qua điện thoại nhìn thử, năm nay người mới trúng tuyển cũng không nhiều, ngành nghề chữa bệnh không đến 20 người.
Mà Cung Đại Trân, Chu Hoành Quang, Từ Tử Minh ba người họ đều trúng tuyển
Trần Thương lập tức hưng phấn lên.
Nhiệm vụ hoàn thành
Hoàn thành tuyệt đối
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Thương có cảm giác mong đợi.
Nhiệm vụ lần này độ khó cũng không thấp, không biết sẽ được ban thưởng cái gì?
【 Đinh! Chúc mừng ngài, đã hoàn thành nhiệm vụ bồi dưỡng Viện sĩ viên mãn, Cung Đại Trân, Chu Hoành Quang, Từ Tử Minh ba người đều trúng tuyển viện sĩ, thu được phần thưởng phong phú!】
【 Đinh! Chúc mừng ngài, thu được: Túi phúc màu vàng x 1; Chiều sâu phân tích x 1; Sách kỹ năng màu vàng x 1; Vì nhiệm vụ hoàn thành viên mãn, thu được phần thưởng đặc biệt x 1! 】
Thấy ba tia sáng màu vàng hiện lên, Trần Thương lập tức hưng phấn lên
Lập tức được ban thưởng ba cấp hoàn mỹ, kiếm được lợi ích rất lớn. Mà còn được một phần ban thưởng đặc biệt
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Thương lập tức kích động lên
Lần này, anh có cảm giác tất cả đều đáng giá
Bên này, mọi người xung quanh đột nhiên nghị luận lên
- Trời ơi, mọi người nhìn xem, nhìn giới thiệu của chủ nhiệm Từ
- Gọi chủ nhiệm Từ gì chứ, gọi là Viện sĩ Từ
- Đúng, nhưng... Mọi người hãy nhìn tên người giới thiệu Viện sĩ Từ, và Chu Hoành Quang
Lão Mã bên này cũng đang rất tò mò nên đã ấn vào tên Từ Tử Minh, nhìn thấy cái tên Trần Thương lập tức bất ngờ, nhịn không được nói:
- Thương nhi, cái này là thật chứ?
- Hèn gì mình không được lên làm Viện sĩ, mà lại thích thú khi thấy người khác được như vậy, tất cả điều có lý do
Có thể là... Lời còn chưa dứt, lão Mã hé miệng lại nói không ra lời nói tới
Anh ta trừng to mắt nhìn Trần Thương:
- Trần...Trần Thương. Từ khi nào từ cậu trở thành lão sư chỉ đạo danh y học thuật quốc gia vậy?
Trần Thương cười nhạt một tiếng:
- Anh đừng vội, nhìn tiếp xem cái tên giới thiệu Chu Hoành Quang xem
Lão Mã sững sờ, mở tên người giới thiệu Chu Hoành Quang, thấy được giới thiệu vắn tắt:
- Chu Hoành Quang, nam, 53 tuổi, bác sĩ chủ nhiệm, bác đạo, là người thừa kế danh y học thuật của Trần Thương...
Lão Mã lập tức chết đứng, không tin vào mắt mình
Lúc đầu, anh ta còn thấy khuôn mặt Trần Thương đang tươi cười, đột nhiên thật khó chịu
Trong tay anh ta đang cầm giấy khen lão sư thạc sĩ sinh ưu tú cũng không là cái gì so với người ta.
Mà Trần Thương người ta lại là lão sư của viện sĩ
Mà còn... Còn là lão sư chỉ đạo học thuật
Cái này...
- Thương... Cậu thật là chó
...