Trần Thương đối mặt với đủ các loại ngôn luận và đánh giá trên thế giới, không có chút chấn động nào.
Mà lúc đối mặt với 100 người này, Trần Thương thừa nhận, anh đầu tiên là cúi đầu đối với những người này.
- Cảm ơn mọi người đã tin tưởng chúng tôi
Trước khi tổ đầu đề bắt đầu, Trần Thương tập chung 100 người này ở cùng một chỗ, để cho Ngô Huy đọc xong quá trình, nghiêm túc nói:
- Tôi tin rằng, vào giờ phút này, chúng ta đang đối mặt với các loại nghị luận, cũng gặp phải các loại đánh giá...
Lời nói của anh còn chưa dứt, những bệnh nhân phía dưới bắt đầu dồn dập vỗ tay, sau đó một vài âm thanh xuất hiện trong đám người:
- Giáo sư Trần, chúng tôi tin tưởng cậu
- Đúng, chúng tôi là tự nguyện đến
- Đúng vậy, cậu không đến, tôi không đến, thì làm sao có tương lai
Sự hài hước của mọi người khiến cho Trần Thương có chút buồn cười, áp lực cũng ít hơn một chút.
Bởi vì nếu đã là thí nghiệm lâm sàng, vậy thì không có cách nào bảo đảm xác suất thành công, có thành công, thì có thể có thất bại.
Trần Thương chỉ có thể dốc hết toàn lực mà làm, cười cười:
- Cám ơn mọi người, bây giờ tôi tuyên bố, nhóm thí nghiệm lâm sàng Parkinson đầu tiên chính thức bắt đầu
- Trong những ngày tiếp theo, để chúng ta dắt tay nhau, sáng tạo truyền kỳ, khiến cho tổ quốc của chúng ta là quốc gia đầu tiên đánh hạ Parkinson trên thế giới
Câu nói này, trong nháy mắt đã khiến cho mọi người hăng hái lên
- Cố lên! Cố lên
....
Lúc Trần Thương xoay người rời đi, lại vòng trở lại, anh nhìn vào mọi người, kiên định nói:
- Tôi sẽ nhớ kỹ gương mặt và tên của mỗi một người, sau khi kết thúc phẫu thuật, tôi sẽ lại tập hợp mọi người vào chung một chỗ.
- Tôi cam kết, đến lúc đó, một người cũng sẽ không thiếu! Một người cũng không thể thiếu
Nói xong, Trần Thương đứng lên rời đi.
Tiếng vỗ tay phía sau như nước thủy triều.
Tất cả mọi người đều rất kích động
Tất cả các nhân viên y tế bên cạnh cũng đều rất hưng phấn.
Dương Minh nhìn vào bóng lưng của Trần Thương, hít sâu một hơi, Trần Thương này, thực sự có mị lực nhân cách.
Không phải bởi vì ngầu, mà bởi vì trên người cậu ta có một loại năng lực khiến cho người khác tin phục
Gọi là: tự tin
Tiết Chính Nhận cũng tò mò nhìn qua Dương Minh, không nhịn được lẩm bẩm một tiếng:
- Sự tự tin này của giáo sư Trần từ đâu mà đến chứ? Thật là... ngay cả tôi cũng không nhịn được mà muốn tin tưởng cậu ấy
Dương Minh trầm mặc, vì anh ta không biết.
Xem ra Tiết Chính Nhậm cũng có cảm giác giống như thế.
Không chỉ có bọn họ, những chuyên gia khác ở hiện trường đều là như thế.
Sau khi bắt đầu thí nghiệm lâm sàng, bàn tán ở bên ngoài càng nhiều hơn.
Bản thân Parkinson đã là một vấn đề nan giải rất nóng.
Khoảng thời gian trước cũng bởi vì Trần Thương chữa trị cho Chu Hoành Quang đã trở thành điểm nóng của y tế.
Thực ra, đa số người vẫn là hy vọng anh có thể thành công, vì thành công của anh đối với nhân dân trên thế giới mà nói, đặc biệt là đối với những bệnh nhân chịu đủ quấy nhiễu và tra tấn của Parkinson mà nói, đây sẽ là một cơ hội để thay đổi vận mệnh, giống như là tin mừng giáng lâm xuống nhân gian
Có đôi khi, cũng giống nhu ung thư, bệnh AIDS... những loại bệnh muốn mạng này.
Chỉ cần có thể bị bất cứ ai đánh bại, cho dù là người này đến từ quốc gia nào, là dân tộc gì, mọi người đều không quan tâm
Thế nhưng, đối với một vài người mà nói, có đôi khi, cũng không phải là như thế
Bởi vì địa vị chữa bệnh cũng giống như là biểu hiện của địa vị quốc tế.
Có rất nhiều người, không hy vọng nhìn thấy sự vùng dậy của y học Trung Quốc.
Trong mắt của bọn họ, y học, kinh tế, khoa học kỹ thuật... thậm chí là nhân dân, đều chỉ là công cụ mà thôi.
Giống như một số người nói: Không có gì là không thể hy sinh.
Y học, có đôi lúc có thể trở thành nhược điểm lớn nhất
Dù sao, còn có đồ vật gì có thể có giá trị so với mạng sống chứ?
....
....
Ba ngày sau, sau khi nhóm bệnh nhân thứ nhất hoàn thành kiểm tra trước phẫu thuật, phẫu thuật sắp bắt đầu
Ngày này, Trung tâm cấp cứu Thủ đô có rất nhiều phóng viên đến.
Đến từ mỗi quốc gia và mỗi khu vực trên thế giới.
Bọn họ tụ tập lại trước cửa bệnh viện, muốn thu được tin tức trực tiếp.
Ngô Đồng Phủ nhìn thấy nhiều người như vậy, cảm thấy như thế không phải là cách, thế là đưa tất cả mọi người đến phòng họp lớn.
- Mọi người không cần phải gấp, vừa rồi chúng tôi đã liên hệ với giáo sư Trần, hôm nay sau khi phẫu thuật xong, cậu ấy sẽ qua đây để nói chuyện với mọi người, thuận tiện sẽ nói về kết quả phẫu thuật của hôm nay
Sau khi nhận được tin tức này, mọi người nhất thời hăng hái lên, nhưng, vẫn có người không biết đủ:
- Viện trưởng Ngô, tại sao không thể mở phẫu thuật trực tiếp?
Sau khi Ngô Đồng Phủ nghe thấy âm thanh này, lập tức sửng sốt một chút, ông quay người nhìn vào người phóng viên này, cười hỏi:
- Xin hỏi, cậu đến từ quốc gia nào?
Phóng viên rất đắc ý, cười nói:
- Tôi đến từ nước Pháp
Ngô Đồng Phủ không nhịn được hỏi:
- Tôi muốn hỏi một chút, máy bay động cơ Safran và phòng nghiên cứu kỹ thuật Airbus A380 có thể mở trực tiếp không?
Vấn đề này vừa ra khỏi miệng, phóng viên lập tức trợn tròn mắt
Ngay cả những phóng viên ở hiện trường cũng bắt đầu dồn dập vỗ tay
Câu này hỏi rất hay
- Tiến bộ của y học, người được lợi là nhân dân
Phóng viên người Pháp vẫn còn đang giảo biện.
Ngô Đồng Phủ cười nói:
- Sự phát triển của khoa học kỹ thuật có biên giới sao?
Lần này, ông ta rất kiên cường
Chúng ta nỗ lực nhiều năm như thế, không phải vì để khúm núm lấy lòng các người.
- Vị phóng viên này, nếu như anh có ý kiến đối với câu trả lời của tôi, vậy thì mời anh rời khỏi, nếu như không có, thì hãy giữ yên tĩnh, ngôn luận của anh khiến tôi cảm thấy anh rất buồn cười
Những lời này của Ngô Đồng Phủ trực tiếp khiến cho trong lòng của các nhân viên công tác phía sau vô cùng kích động
Chúng tôi để các người đi vào, vì chúng tôi nhiệt tình hiếu khách.
Tương tự, chúng tôi có thể để các người vào, thì cũng có thể đuổi ra ngoài.
Phóng viên người Pháp lập tức đỏ mặt lên, cũng không nói nữa
Thế giới này, trước nay chưa có đạo đức tuyệt đối mà tin.
Bởi vì từ trước đến giờ Trái Đất không phải là một cái thôn.
Đây là nắm giữ mấy trăm quốc gia, mấy ngàn dân tộc, mấy ngàn năm truyền thừa, lưu truyền đến nay.
Lúc mỗi người được sinh ra, liền được trao cho các loại quan niệm về quốc gia, dân tộc, gia đình, xã hội..
Sự tồn tại của nhân loại là tính chất của xã hội, chứ không phải tính chất sinh vật học đơn thuần.
Mà ngay lúc này, phẫu thuật sắp bắt đầu
Bên trong phòng phẫu thuật, đám người Tiết Chính Nhậm, Dương Minh, Hồ Truyền Bang đều đang đứng ở phía bên phải của bệnh nhân.
Ngô Huy một mình đứng ở phía bên trái, còn Trần Thương thì đứng phía trước bệnh nhân.
Anh nhìn qua mọi người, sắc mặt anh nghiêm túc
Từ trước đến nay, khi Trần Thương đứng trên bàn phẫu thuật thì không phải là một người dễ nói chuyện, anh nghiêm túc nói:
- Tôi hy vọng mọi người quý trọng mỗi một cơ hội rèn luyện phẫu thuật, đây đều là những bệnh nhân bất chấp nguy hiểm mà cung cấp cho mọi người
- Mỗi một người có mặt ở đây, tôi không cần biết mọi người là bác sĩ nội trú, bác sĩ chủ trị hay là bác sĩ chủ nhiệm, dù cho các người có là bác sĩ nổi tiếng trong nước, là viện sĩ, chuyện đó cũng đều không quan trọng
- Cơ hội, ở chỗ tôi đều là bình đẳng, có học được hay không, có thể đi lên hay không, đều dựa vào bản thân mỗi người