Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1774 - Chương 1772: Thành Công, Hi Vọng

Khi bac si mo hack full
Chương 1772: Thành Công, Hi Vọng
 

Giờ phút này, tất cả mọi người ở hiện trường, đều kinh ngạc hô lên

- Khỏi rồi

- Thật sự khỏi rồi

- Thành công rồi

Mọi người đều hưng phấn lên.

Giáo sư Trần thật sự đã thành công rồi.

Parkinson

Chúng ta thực sự có thể làm được.

Rất nhiều người ở hiện trường, đều là lần đầu tiên nhìn thấy phẫu thuật Parkinson.

Tất cả mọi người đều kích động lên.

Tiết Chính Nhậm, Dương Minh và mấy vị viện sĩ khác lúc này đều nhíu mày lại, trong đầu không ngừng quẩn các thao tác của Trần Thương.

Độ khó rất nhiều

Những thao tác quan trọng được Trần Thương thực hiện, thì rất khó nắm chắc.

Sau khi kim não tiến vào, lựa chọn thao tác như thế nào?

Đây đều là kỹ xảo

Hơn nữa... Thứ quấy nhiễu bọn họ còn có một chuyện rất quan trọng, đó chính là... làm sao để tính toán tọa độ

…………..

Chu Hạc là bác sĩ gây mê, là người tận mắt nhìn thấy Trần Thương làm hai ca phẫu thuật Parkinson

Anh ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, trong ánh mắt lập tức lóe ra một tia sáng

Quả nhiên đã rút ngắn

Không sai, thời gian ca phẫu thuật này của Trần Thương từ đầu đến cuối chỉ tốn 40 phút

Mà lần trước ròng rã dùng hết 1 tiếng đồng hồ

20 phút chênh lệch này chính là ở việc lựa chọn thao tác.

Giờ phút này, Chu Hạc ngẩng đầu lên nhìn trạng thái của Trần Thương

Trạng thái rất tốt! Rất thoải mái

Anh ta nhớ rõ lần trước sau khi kết thúc phẫu thuật, Trần Thương rất mệt mỏi, trên quần áo đều là mồ hôi.

Hơn nữa, cậu ấy cũng không căng thẳng như lần trước, cũng không lo lắng cho bệnh nhân như thế

Giờ phút này, Chu Hạc đã hiểu rõ.

Trần Thương tốn thời gian hơn một tháng, là để đi nâng cao xác suất thành công, giảm xuống sai sót của phẫu thuật, nâng cao độ chính xác, và giảm xuống độ khó của phẫu thuật

Thế nhưng... Mới chỉ vừa vặn có một tháng

Cậu ấy làm sao mà làm được chứ?

Trong một tháng này rốt cuộc cậu ấy đã làm những gì?

Một ca phẫu thuật, muốn làm được rút gọn, hạ xuống độ khó, nâng cao hiệu suất, thứ cần thiết chắc chắn không phải là dựa vào tháng để tính toán

Chuyện này thậm chí cần sự cố gắng của một hai thế hệ mới có thể làm được.

Mà Parkinson còn là một loại bệnh tật trước mắt chưa có người có thể phẫu thuật chữa trị.

Trần Thượng lại trong một tháng này, đã hoàn thành

Nghĩ đến đây, trong lòng Chu Hạc dâng lên sự hâm mộ rất nhiều với anh.

Đây quả thực là một vị bác sĩ... có thiên phú bẩm sinh.

Chu Hạc nhớ rõ khi Trần Thương mới đến Bệnh viện trung tâm cấp cứu là làm loại phẫu thuật can thiệp giản dị lại không đơn giản kia.

Bây giờ, thời gian chưa đến một năm, từ động mạch vành bắc cầu của khoa Ngoại Tim, đến xây dựng lại đường tiêu hóa của khoa Ngoại Tổng hợp, rồi lại đến đánh bại Parkinson của khoa Ngoại thần kinh.

Đoạn đường này, tràn đầy đặc sắc và huy hoàng.

Chuyện này thậm chí khiến cho Chu Hạc có chút hoài nghi, chẳng lẽ... Ngoại khoa lại đơn giản như vậy?

Dĩ nhiên không phải là như vậy

Ngoại khoa tuyệt đối không đơn giản

Đặc biệt là sau khi khoa Ngoại được thêm vào Số học...

Vào giờ phút này, tất cả mọi người xung quanh đều nhìn đến ngẩn người, lần đầu tiên bắt đầu hoài nghi nhân sinh

Không lẽ bác sĩ Ngoại khoa vẫn phải nắm vững kiến thức Số học hay sao?

Đúng vậy, Ngô Huy thật sự đã mời người dạy kèm.

Học tập chuyên môn các môn vật lý học.

Hiệu quả vô cùng rõ rệt

Sự thành công của ca phẫu thuật đầu tiên, dường như đã lập tức cổ vũ cho mỗi một người ở đây.

Mị lực của phẫu thuật Ngoại khoa nằm ở hiệu quả rõ ràng tức thì của nó

Viêm ruột thừa cắt xong là khỏe mạnh, sỏi mật lấy xong liền khỏi.

Tương tự, Parkinson cho đến nay vẫn luôn được xem là một loại bệnh nội khoa, đây được cho rằng là một loại phát bệnh nhiều cùa Nội khoa thần kinh

Hôm nay, Trần Thương lại dùng phương pháp của Ngoại khoa, lập tức giải quyết rõ ràng vấn đề

Tất cả mọi người ở hiện trường trong chớp mắt được cổ vũ

Nếu như nói có cái gì càng khiến cho người khác trở nên có ý chí chiến đấu sôi sục?

Vật thì chắc chắn là tẩy não và bánh vẽ

Còn có cái gì so với sự thật được bày ở trước mặt càng có sức rung động hơn?

Khi bọn họ tận mắt nhìn thấy hai tay run rẩy của bệnh nhân từng bước bình phục, dường như đã nhìn thấy được kỳ tích đang giáng lâm

Mà giờ phút này bệnh nhân cũng trong nháy mắt hôn mê rồi

Ông ta khó mà có thể tưởng tượng được, hai tay của mình sẽ thật sự khỏi

Nói thật thì, nếu như đã đến, thì chắc chắn là có ôm lấy hy vọng

Thế nhưng khi các loại ngôn luận kia xuất hiện, những người tình nguyện này cũng có chút lo lắng.

Dù sao cũng là động dao trên đầu, ngay cả Tào Tháo kiêu hùng cũng có thể cúi đầu trước Hoa Đà, càng đừng nói đến những người bình thường như họ

Thế nhưng, khi bệnh nhân tận mắt nhìn thấy hay tay của mình hết run, loại cảm giác tin tưởng mà không bị phụ lòng kia đã được sinh ra từ tận đáy lòng

Đây chính là cảm giác hạnh phúc

Bản thân khỏi rồi

Thật sự khỏi rồi

Giờ phút này, trong lòng của ông lão kích động thật lâu mới có thể bình phục lại

Ông ta nhớ lại những ngày nay nhìn thấy những bình luận kia của người nước ngoài, những lời nói bóng nói gió kia, đáy lòng của lão gia tử kiêu ngạo

Không có ai có thể càng hiểu bệnh nhân hơn là bệnh nhân

Cho dù có là bác sĩ cũng không

Hạnh phúc lớn nhất của bệnh nhân, chính là hy vọng có thể được bác sĩ của tổ quốc mình chữa trị cho.

Con đường cầu y có bao nhiêu khó khăn?

Ai mà không hy vọng có thể gặp được một vị bác sĩ tốt

Mà bây giờ, bác sĩ của tổ quốc chúng ta đã làm được chuyện mà bác sĩ toàn thế giới cũng không thể làm được

Chuyện này chẳng lẽ không đáng để kiêu ngạo hay sao?

Phẫu thuật kết thúc

Trên mặt lão gia tử tràn đầy nước mắt, kích động đến rơi nước mắt.

Bọn họ sống mấy chục năm tận mắt thấy tổ quốc thay đổi từng ngày

Giờ khắc này, ông ta chứng kiến y học tổ quốc quật khởi.

Nhớ ngày đó, ngay cả thuốc kháng sinh, tổ quốc đều phải dùng của nước ngoài.

Lão gia tử quyết định, chờ hôm nay, sau khi ông ta ra viện, ông ta sẽ đi một chuyến đến quảng trường Thiên An Môn, mang tin tức này nói cho chủ tịch nghe

Nhìn lão gia tử nước mắt rơi đầy mặt

Bây giờ, Trần Thương và Ngô Huy thản nhiên rất nhiều.

Anh hiểu được, mình không có tổn thương đến thần kinh thị giác, nhưng đám người Tiết Chính Nhận mở to hai mắt nhìn

Rơi lệ

Thật rơi lệ

Chẳng lẽ phẫu thuật Parkinson thật có quan hệ đến dây thần kinh sao?

- Lão gia tử, vì sao trong ánh mắt của ông lại rưng rưng nước

Một bên Tiết Chính Nhận tò mò hỏi

Ông lão hít sâu một hơi:

- Bởi vì, tôi vô cùng yêu tổ quốc

Nói xong, được y tá đưa đi

Chỉ để lại Tiết Chính Nhận với vẻ mặt mờ mịt

Chẳng lẽ... Làm tốt một cuộc phẫu thuật, không chỉ học tốt toán học, ông ta cần mẹ nó phải học tốt ngữ văn!?

Giờ khắc này, tất cả mọi người nhìn Trần Thương, trong mắt viết đầy:

- Tôi cảm thấy rất khó khăn

Cuộc phẫu thuật thứ nhất kết thúc, khi ông lão được đẩy ra, gặp phải người bệnh được phẫu thuật đợi thứ hai chờ bên ngoài.

Hai người là người cùng phòng bệnh

Khi được đẩy qua, ông lão chủ động đưa tay ra, kích động nói đến:

- Tôi đã khỏe! Tôi thực sự đã hết run

Người bệnh chờ đợi thấy hai tay ông ta một chút cũng không run, lập tức sửng sốt một chút

Điều này là thật

Sau khi ông lão gia trở lại khu nội trú, căn bản không yên tĩnh được

Nên lúc này đám người chờ được phẫu thuật càng thêm hưng phấn.

Bình Luận (0)
Comment