Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1784 - Chương 1782: Bảo Chị Ấy Tới Thẳng Phòng Bệnh Đi

Khi bac si mo hack full
Chương 1782: Bảo Chị Ấy Tới Thẳng Phòng Bệnh Đi
 

Khoa da liễu và khoa bỏng của Đông Đại Nhất Viện là số một.

Lúc này, bên trong giống như lãnh đạo phía trên tới thị sát công việc, tất cả lãnh đạo của bệnh viện đều có mặt

Trần Thương không phải trẻ con miệng còn hôi sữa, anh gật đầu cười với mọi người:

- Các vị lãnh đạo, tôi đi thăm bệnh nhân trước.

Đám người vội vàng cười nói:

- Không có việc gì, giáo sư Trần cứ lo chính sự trước

- Đúng đúng đúng, chính sự quan trọng hơn

Dứt lời, đám người sôi nổi nhường ra một con đường cho Trần Thương.

Trần Thương liếc mắt ra hiệu với Tần Tường, hai người đi thẳng đến phòng bệnh chăm sóc đặc biệt.

Dọc theo đường đi, Trần Thương hỏi:

- Chủ nhiệm Tần, tình huống cụ thể như thế nào?

Tần Tường thở dài, xung quanh không có ai, anh ta dứt khoát ăn ngay nói thật:

- Ai, kỳ thật tôi không muốn tìm phiền toái cho cậu.

- Lúc ấy... Ai, tôi thấy cô bé kia cạo trọc đầu, kỳ thật tôi có chút xúc động, không nhịn được

- Tôi suy nghĩ, có lẽ... Giáo sư Trần có thể giúp cô ấy một chút

Trần Thương vẫy tay, cười nói:

- Không sao, anh chỉ là tốt bụng muốn giúp đỡ, nhưng...

- Chủ nhiệm Tần, lần này, tôi trở về, Cao Ốc Cấp Cứu chắc sửa xong rồi, tôi muốn mời anh đến hội chẩn ngoại viện thì anh cũng không thể thoái thác đấy

Ánh mắt của Tần Tường sáng lên.

Anh ta vốn dĩ lo lắng một năm không gặp sẽ khiến Trần Thương sẽ có ngăn cách với anh ta, không ngờ đối phương lại không hề khách khí

Điều này khiến Tần Tường rất hài lòng.

- Không có vấn đề, đến lúc đó chỉ cần giáo sư Trần gọi điện thoại, tôi bảo đảm có mặt

Trần Thương cười nói:

- Tôi không nói đùa đâu

Trần Thương càng không coi Tần Tường là người ngoài thì Tần Tường càng hưng phấn.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, đến quầy y tá, bác sĩ chủ quản cầm cặp hồ sơ bệnh án đứng ở một bên, Tần Tường thì báo cáo tình huống.

Trần Thương tùy tiện lật nhìn một lần rồi trả bệnh án cho bác sĩ chủ quản.

- Tình huống của người bệnh quá nguy hiểm, tôi đã liên lạc rất nhiều chủ nhiệm khoa bỏng đỉnh cấp trong cả nước, xác suất cấp cứu thành công không cao, hiện tại chỉ có thể duy trì trị liệu, nhìn người bệnh có thể chống đỡ nổi thời kỳ nhiễm trùng hay không

Mấy người vừa đi vừa nói cho đến khi đứng trước phòng bệnh.

Khi bước vào Trần Thương đã cố ý thay đổi y phục, rửa tay và đeo găng.

Dù sao tình huống hiện tại của người bệnh tương đối đặc thù, nên cẩn thận chú ý, không thể khinh thường.

Sau khi đẩy cửa tiến vào phòng, Trần Thương nhìn thấy người bệnh.

Bệnh nhân ở trong trạng thái bị sốc, tình huống vô cùng bất ổn

Con số trên giám sát ECG giống như một cái tín hiệu, liên tục biến thành các chỉ số phẫu thuật trong đầu Trần Thương

Bác sĩ chủ quản nhìn chủ nhiệm Tần đối đãi cung kính với Trần Thương, có chút khó hiểu.

Mặc dù anh ta cũng biết giáo sư Trần rất trâu bò

Nhưng... Dù sao mỗi người đều có thế mạnh riêng

Một người có lợi hại tới đâu đi nữa thì cũng không thể nào cái gì cũng hiểu, cái gì cũng tinh thông, đúng không?

Mà trong lúc Tần Tường giới thiệu bệnh tình, Trần Thương đeo găng tay dùng một lần bắt đầu kiểm tra các bộ phận bị bỏng trên cơ thể bệnh nhân

Đập vào mi mắt hắn đều là dã quái màu đỏ

Level 95, Boss vết bỏng cấp Vương giả, vết thương sâu, da bị tổn thương, gân mô... Chảy ra dịch quá nhiều, vết thương hở rất dễ dẫn đến nhiễm khuẩn, hãy xử lý càng sớm càng tốt!

Trần Thương nhìn thấy con dã quái dữ tợn kia hình như đang phát tiết sự ngang ngược càn rỡ của nó

Đúng như những gì hệ thống đã giới thiệu

Hiện tại, người bệnh chảy ra dịch quá nhiều, hơn nữa vết thương không ít, lại hở, tình trạng này rất khó để tránh nhiễm trùng

Loại tình huống như vậy, trên cơ bản sẽ có tỉ lệ tử vong rất cao ở kỳ nhiễm trùng

Nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi thở dài một hơi.

Tần Tường nghe thấy anh thở dài, đứng bên cạnh có chút lo lắng.

Chẳng lẽ giáo sư Trần cũng không có cách nào sao?

Kỳ thật, dựa theo sự lý giải của anh ta về Trần Thương.

Nếu như Trần Thương không hiểu thì anh ấy sẽ không tới đây.

Nhưng anh ấy lại có mặt ở đây, khẳng định là có lòng tin.

Ngay lúc này, đột nhiên có một bác sĩ đi đến nói:

- Chủ nhiệm Tần, viện sĩ Cung tới

Hai mắt của Tần Tường lập tức sáng lên:

- Viện sĩ Cung? Viện sĩ Cung Đại Trân? Mau mau mời vào

Trần Thương nghe vậy cũng hơi sững sờ:

- Cung Đại Trân tới?

Không sai, hiện tại, anh đang lo lắng một hồi phẫu thuật thiếu người trợ giúp, không ngờ vừa vặn có người tới trợ giúp

Nghĩ tới đây, Trần Thương nói với Tần Tường:

- Bảo chị ấy tới thẳng phòng bệnh đi.

Nghe Trần Thương nói như vậy, y tá và bác sĩ lập tức sửng sốt

Giọng điệu của giáo sư Trần... Thật bá đạo

Người ta là giáo sư Cung Đại Trân, chủ nhiệm phòng ban Hiệp Hòa, được bình chọn là viện sĩ viện công trình Trung Quốc

Nhưng... Nghe giọng điệu của Trần Thương lại như đang kêu gọi thuộc hạ.

Tần Tường gật đầu:

- Đúng vậy, bảo viện sĩ Cung Đại Trân tới thẳng phòng bệnh, tôi đi mời.

Nói xong, Tần Tường có chút hưng phấn đi ra ngoài.

Mà Trần Thương thì cúi đầu, nghiêm túc quan sát tình huống của người bệnh.

…………

Sau khi Tần Tường đi ra ngoài, anh có chút ngạc nhiên và mừng rỡ khi thấy Cung Đại Trân.

Lúc này, nhóm viện trưởng, chủ nhiệm đang trò chuyện với cô ta.

So sánh với Trần Thương, Cung Đại Trân đã là chủ nhiệm nhiều năm, nắm giữ tốt các mối quan hệ.

Tần Tường cười đi tới, vươn tay chủ động bắt tay

- Viện sĩ Cung, thật xin lỗi không đón chị sớm hơn

Kết quả, sau khi Cung Đại Trân chào hỏi Tần Tường, câu đầu tiên là:

- Thầy Trần đâu rồi?

Tần Tường lập tức nghẹn lời

- Thầy Trần? Ai là thầy Trần?

Cung Đại Trân xấu hổ cười một tiếng:

- Trần Thương, giáo sư Trần

Nghe thấy Cung Đại Trân giải thích, đám người lập tức hôn mê

Vừa rồi viện sĩ Cung nói cái gì đó?

Gọi Trần Thương... Là giáo sư?

Mình... Không có nghe lầm chứ?

Mọi người cùng nhìn về phía Cung Đại Trân, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, chuyện này thật sự khó có thể tin

Nhưng chuyện khiến mọi người kinh ngạc hơn còn ở đằng sau

Ngay sau đó, Cung Đại Trân thản nhiên nói:

- Giáo sư Trần có ảnh hưởng rất lớn với tôi, thật ra thì lý niệm chỉnh hình của cậu ấy vẫn luôn ảnh hưởng tôi, giúp tôi được lợi rất nhiều. Nếu không phải nhờ cậu ấy, có lẽ tôi vẫn còn một bước dài để chạm tới danh hiệu viện sĩ

Cung Đại Trân hoàn toàn không nói dối

Cô ta từng có chút hợp tác với Trần Thương.

Thật ra nói là hợp tác, chẳng bằng nói là Trần Thương chỉ đạo cho Cung Đại Trân

Mặc dù Trần Thương chưa từng chủ động đề cập tới chuyện này, nhưng trong lòng Cung Đại Trân đã xem anh là thầy Trần

Nghĩ tới đây, Cung Đại Trân cười xấu hổ:

- Thật ra thì tôi vẫn chưa chính thức ký văn kiện bái sư, cái này là do tôi chủ động gọi.

Dứt lời, cô ta quay sang nói với Tần Tường:

- Chủ nhiệm Tần, làm phiền anh dẫn đường.

Tần Tường vội vàng gật đầu:

- Được! Được! Tốt... Viện sĩ Cung, mời tới bên này.

Tần Tường vừa đi vừa nói, trong lòng anh ta sông cuộn biển gầm

Trần Thương ơi là Trần Thương

Vừa mới tới thủ đô một năm thôi mà cậu đã có thành tựu như vậy rồi

Người khiến một viện sĩ cam tâm tình nguyện bái sư, đây là năng lực như thế nào?

Trong lúc nói chuyện, đoàn người đã bước vào phòng bệnh, Cung Đại Trân nhìn Trần Thương, cười nói:

- Thầy Trần.

Bình Luận (0)
Comment