Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1816 - Chương 1814: Tại Sao Cậu Ấy Lại Cảm Ơn Tôi?

Khi bac si mo hack full
Chương 1814: Tại Sao Cậu Ấy Lại Cảm Ơn Tôi?
 

Sau khi, Trần Thương nghe thấy lời này, liền bật cười.

Anh phát hiện hệ thống phụ trợ cũng sẽ phân tích cái này?

Đinh! Nhắc nhở, loại đầu tiên dựa theo tỷ lệ tham gia nghiên cứu khá thấp, không thấy trong tài liệu tham khảo!

Đinh! Nhắc nhở, loại thứ hai dựa theo tỷ suất sinh lợi rất thấp, độ tin cậy về tiến độ nghiên cứu của đối phương cũng không cao!

Đề xuất: Hãy hỏi đối phương về tiến độ hiện tại của nghiên cứu bệnh Parkinson, chúng tôi sẽ tự động bắt đầu chỉ đạo phân tích.

Sau khi, Trần Thương nghe thấy lời này, vui hẳn lên.

Cái người gần như đoạt giải Nobel này là đến để đào hố mình à

Muốn ‘tay không bắt sói’ để giành lấy phương pháp phẫu thuật điều trị bệnh Parkinson của mình. Trên đời này làm sao có chuyện tốt như vậy

Tedanis nhìn thấy nụ cười của Trần Thương, lại tha thiết nói:

- Giáo sư Trần, tôi rất mong đợi sự hợp tác của chúng ta! Tôi cũng mong được thấy Giáo sư Trần 30 tuổi trở thành người đoạt giải Nobel trẻ nhất.

Trần Thương không thể nhịn cười được nữa.

Tên Tedanis này thật sự nghĩ rằng mình thích giải Nobel lắm hả?

Thật ra không phải vậy

So với Nobel, bây giờ Trần Thương càng thích Giải thần kinh ngoại khoa Vương Trung Thành hơn vì hệ thống có phần thưởng.

Vị giáo sư Taidanis này rất có trình độ, không ngừng vẽ những chiếc bánh cho mình, nói thật là phần lớn thanh niên thực sự không kìm được sự cám dỗ này.

Trần Thương cười nói:

- Giáo sư Tedanis, tôi rất tò mò rằng liệu tiến độ nghiên cứu của ngài có thực sự đáng giá đổi cho ca phẫu thuật Parkinson của tôi không?

Tedanis mỉm cười tự tin

- Đương nhiên.

Trần Thương gật đầu:

- Được, vậy mạo muội hỏi một chút, tiến độ nghiên cứu của ông đến đâu rồi?

Tedanis cười một cách lãnh đạm:

- Chúng tôi phát hiện ra rằng Parkinson có thể không phải là một căn bệnh thoái hóa.

Trần Thương nghe được âm thanh, hệ thống bắt đầu tính toán điên cuồng

Rất lâu sau, hệ thống đưa ra một số lộ trình nghiên cứu.

Trần Thương sau khi nhìn thấy liền nở nụ cười, ông ta đúng là con cáo già, quá xảo quyệt, chỉ muốn lợi dụng mình

Trần Thương đột nhiên cười nói:

- Rất xin lỗi, giáo sư Tedanis, tôi nghĩ... Ông cho tôi kỹ thuật này, tôi cũng không nhất định có đáp án, cho nên không cần đổi lại...

Sắc mặt Tedanis thay đổi:

- Chúng ta có thể chọn cách hợp tác thứ nhất

Trần Thương lắc đầu:

- Thôi bỏ đi, tôi không hứng thú với giải Nobel lắm, hơn nữa tôi hướng về giải thưởng bác sĩ Vương Trung Thành hơn

Nói xong, Trần Thương đứng dậy rời đi, Dương Lan và Tề Khải theo sát phía sau, để lại một đám người sững sờ.

Tedanis há hốc mồm.

Ông ta không thể hiểu nổi, Trần Thương vậy mà sẽ từ chối sao?

Cậu ấy có thể cưỡng lại sự cám dỗ này?

Đó là giải Nobel đó

Nghĩ đến điều này, Tedanis hơi tức giận, đứng dậy, ưỡn ngực cao đầu rời đi.

Trước khi đi, ông ta nhìn Trần Thương từ xa nói:

- Giáo sư Trần, tôi đợi cậu hối hận

Trần Thương cười nói:

- Cảm ơn giáo sư Tedanis

Tedanis sửng sốt, cảm ơn mình?

Tại sao?

Mặt ông ta hoang mang, Trần Thương lái xe rời đi, bỏ mặc Tedanis một bên nhìn trợ lý:

- Tại sao cậu ấy lại cảm ơn tôi?

Trợ lý lắc đầu:

- Nhất định cảm ơn anh vì đã cho cậu ấy một cơ hội tốt như vậy

Tedanis sửng sốt, Trần Thương thật sự rất ngốc?

……

Dương Lan ngồi trong xe tức giận nói:

- Tedanis hoàn toàn không coi cậu là người cùng trình độ

- Cái anh ta muốn là đạt được những gì anh ta muốn! Nói trắng ra, đó là tay không bắt sói

- Những nhà nghiên cứu khoa học này đều là những con cáo già lươn lẹo

Tề Khải tán thành gật đầu:

- Đúng vậy, chính là muốn vinh hạnh tới lừa người, làm sao có chuyện tốt như vậy?

- Thực sự là tính toán tốt

Khi Trần Thương nghe thấy hai người mắng Tedanis, anh đột nhiên mỉm cười:

- Thật ra...

- Giáo sư Tedanis cũng không tệ

Tề Khải cùng Dương Lan nghe vậy đều ngẩn ra, nhìn Trần Thương bằng gương mặt: Hai người không hiểu cậu ấy đang nói gì???

...........

Hoàn toàn chính xác

Tề Khải và Dương Lan đang đi trên đường, trước mắt hai người tràn ngập dấu hỏi chấm.

Họ không hiểu tại sao Trần Thương lại cho rằng lão hồ ly kia là người tốt.

Ông ta nhìn thế nào thì cũng không giống người tốt.

Sau khi trở lại, anh nhìn hai người họ nói:

- Đi, về phòng thí nghiệm trước, tôi có chuyện muốn nói

Tề Khải và Dương Lan nghe thấy, lập tức gật đầu, mặc dù không biết là có chuyện gì, thế nhưng...Họ vẫn đi theo.

Hiện giờ Trần Thương đã được hệ thống đưa ra cho một số phương án, và đều cần được thử nghiệm.

Tuy nhiên, năng lực hiện tại của anh cũng chỉ đang ở mức có hạn, cho nên cần hai người này cùng làm việc.

Cũng may hai người này đều là những tiền bối có kinh nghiệm phong phú, vì vậy tất cả các thí nghiệm đều được thực hiện rất nhanh chóng.

Ngay đêm mà Tedanis rời đi, Trần Thương dựa theo sự nhắc nhở của hệ thống và bắt đầu tiến hành tách chiết.

Anh phát hiện ra, thể Lewy là sản phẩm trung gian, nên có thể hiện diện trong các chất đánh dấu chất lỏng cơ thể

Thế nhưng, theo phương pháp kiểm tra đặc biệt, anh phát hiện ra, nó lại không hoàn toàn giống nhau.

Nói như vậy… Trần Thương đột nhiên nói với Dương Lan và Tề Khải:

- Hình như… Thể Lewy không phải chỉ có một loại vật chất.

- Nó có thể chứa nhiều loại vật chất, chúng ta cần phải tìm ra được điểm chung trong dịch não tủy, nước bọt, nước tiểu.

Ngay khi lời này vừa nói, hai người cảm thấy có tính khả thi, lập tức điên cuồng tiếp tục nghiên cứu khai thác.

Hiện giờ, Trần Thương ngày càng cảm thấy thời gian năm ngày thực tế là rất ngắn

Nhưng, vào ngày thứ tư, thành phần của thể Lewy đã được giải mã thành công: Bao gồm các vi sợi thần kinh, tubulin, ubiquitin tạo thành bạch cầu ưa axit, ngoài ra còn có một vật chất đặc thù.

Việc phát hiện ra vật chất đặc biệt này, khiến Trần Thương đặc biệt phấn khích.

Bởi vì anh đã phát hiện ra rằng đây là một loại protein hòa tan xuất hiện trong hệ thần kinh trung ương tiền synap và nhân bạch cầu, và nó có liên quan mật thiết đến cơ chế phát bệnh và các rối loạn chức năng liên quan của bệnh Parkinson.

Phát hiện tuyệt vời này đã khiến tất cả mọi người trong văn phòng mừng rỡ như điên.

Đây gần như một cột mốc được đánh dấu để chuẩn bị đi đến thắng lợi.

Sau khi phát hiện ra vật chất đặc thù này, anh tiếp tục dựa theo hỗ trợ của hệ thống bắt đầu tiến hành thử nghiệm.

Lần lượt các protein đặc biệt có khả năng đánh dấu sinh học khác đã được phát hiện ra

Điều quan trọng nhất, đây là một ký hiệu thông tin đặc biệt được truyền giữa các chất dẫn truyền thần kinh.

Mọi người phát hiện ra rằng đây hóa ra lại là α-synuclein

Việc phát hiện ra α-synuclein đã đưa thí nghiệm lên một giai đoạn mới.

Bởi vì, qua kiểm tra dấu vết dịch cơ thể, người ta đã tìm thấy chất này trong dịch não tủy, nước bọt, nước tiểu

Tuy nhiên, Trần Thương và người ở viện nghiên cứu lại phát hiện ra khi tiến hành nghiên cứu. Sự giảm tiết nước bọt ở chuột Parkinson dường như có liên quan đến sự tổn thương của α-synuclein và sự hoạt hóa của các dây thần kinh tự chủ của tuyến nước bọt

Sau đó, anh lập tức nghiên cứu những bệnh nhân Parkinson có một triệu chứng duy nhất, thì phát hiện ra rằng α-synuclein đột nhiên được tìm thấy này không chỉ đơn giản là mối quan hệ tương quan.

Trong nhất thời, nghiên cứu α-synuclein dường như lại gặp phải nút thắt.

Cùng ngày đó, Trần Thương phát hiện ra chuột không thể cung cấp nghiên cứu cho các thí nghiệm của họ, vì vậy phải liên hệ với Ngô Huy để trực tiếp lấy máu của người bệnh.

Bình Luận (0)
Comment