Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1894 - Chương 1892: Chuẩn Bị Phòng Phẫu Thuật, Đợi Cháu

Khi bac si mo hack full
Chương 1892: Chuẩn bị Phòng Phẫu Thuật, Đợi Cháu
 

Những chủ nhiệm của khoa chỉnh hình này đều đã nghe qua tên của Trần Thương, chuyện này nói rõ Trần Thương trong vòng chữa bệnh đã phá vòng rồi, trong vòng tròn chữa bệnh ở thủ đô cũng là có danh tiếng đỉnh đỉnh

- Hay là... Gọi điện thoại hỏi thử xem! Dù sao... Đây cũng xem như là phẫu thuật của Ngoại khoa thần kinh, nói không chừng giáo sư Trần có chỗ đã học lướt qua

Khúc Kim Quốc không nhịn được nói.

Diêm Chính Quân của bệnh viện 301 cũng 'ừ' một tiếng:

- Đúng đó, nhiều thêm một người, thì nhiều thêm một ý nghĩ, giáo sư Trần... không dựa theo lẽ thường mà suy đoán.

Mấy người cùng một suy nghĩ như thế, Dư Dũng Cương cũng không còn gì để nói.

Trực tiếp gọi cho Trần Thương, tối hôm qua Trần Thương mới vừa chúc tết mình, còn phát không ít lì xì trong nhóm khoa sáu cấp cứu của Trung tâm cấp cứu thủ đô.

Trong lúc điện thoại đang chờ, Dư Dũng Cương nói:

- Aiz... Mọi người cũng đừng ôm kỳ vọng quá lớn, dù sao Trần Thương người ta cũng không phải là toàn năng, huống chi chữa trị tủy sống bị tổn thương này còn là vấn đề nan giải của quốc tế...

Lời còn chưa nói hết, điện thoại đã thông.

- Chủ nhiệm Dư, chúc mừng năm mới

Dư Dũng Cương liền vội vàng gật đầu, không khách sáo, mà đi thẳng vào vấn đề:

- Trần Thương à, hôm nay sở nghiên cứu hóa học gặp phải hỏa hoạn, có một binh sĩ của đội phòng cháy chữa cháy...

- Hiện tại liệt nửa người cao vị có nguy hiểm rất lớn

- Tôi gửi ảnh chụp qua Wechat cho cậu, cậu hãy xem thử phim X-quang.

Sau khi Trần Thương nghe thấy, gật đầu nói:

- Được

Dư Dũng Cương vội vàng chụp ảnh gửi qua cho Trần Thương.

Sau đó toàn bôn bên trong phòng cấp cứu, liền rơi vào yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều đang chờ Trần Thương trả lời.

Một phút sau, 'đinh linh' một tiếng, âm thanh nhắc nhở của Wechat vốn dĩ không đáng chú ý rất rõ ràng.

Bởi vì, tất cả mọi người đều đang đợi âm thanh này

Câu nói của Trần Thương rất đơn giản:

- Chuẩn bị phòng phẫu thuật, đợi cháu

Lời của Trần Thương ít mà ý nhiều

Làm cho mọi người trong phòng cấp cứu nhất thời sững sờ ngay tại chỗ

Chuẩn bị phòng phẫu thuật? Đợi tôi?

Có ý gì?

Mọi người liếc nhau, từ trong ánh mắt nhìn thấy được sự nghi ngờ và kinh ngạc của lẫn nhau

Chẳng lẽ... Trần Thương có thể?

Trần Thương có thể làm được ca phẫu thuật này?

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều là vừa kinh ngạc vừa vui mừng

Chẳng lẽ Trần Thương có thể làm được ca phẫu thuật này?

Ngay cả Dư Dũng Cương cũng ngây người tại chỗ, có chút khó mà tin được.

Dù sao, đây cũng không phải là phẫu thuật bình thường, đây là vấn đề nan giải của quốc tế, dính đến sau khi tủy sống bị gãy rời phải làm thế nào để giải quyết việc tái tạo thần kinh và khôi phục chức năng

Chuyện này trên thế giới cũng là khó nhất, là một vấn đề nan giải có tính khiêu chiến thế giới.

- Chẳng lẽ... Giáo sư Trần cậu ấy... Cũng biết làm phẫu thuật của Ngoại khoa cột sống?

Khúc Kim Quốc của Ba viện thủ đô có điều suy nghĩ.

Dư Dũng Cương lúng túng khụ khụ một tiếng:

- Chuyện này... chắc là như thế

Dương Văn Vũ nghe thấy lời này, lập tức nói:

- Chủ nhiệm Dư, không phải Trần Thương đã ở nơi này của các ông ròng rã một năm trời hay sao? Cậu ấy có thể làm phẫu thuật của Ngoại khoa cột sống hay không mà ông cũng không biết sao?

Câu nói này khiến cho Dư Dũng Cương muốn chửi má nó

Ông có ở cùng với Trần Thương cả một đời thì cũng đều không biết ca phẫu thuật tiếp theo của cậu ấy là gì

Một năm, một năm dùng cái rắm ấy

- Chuyện này... thời gian quá ngắn rồi, Trần Thương vẫn... Vẫn còn chưa kịp làm phẫu thuật của khoa chỉnh hình này

Lời này vừa nói, mấy người lập tức sửng sốt

Có ý gì?

Vẫn chưa kịp là có ý gì?

Diêm Chính Quân tò mò hỏi:

- Chủ nhiệm Dư, ý của ông là...

Dư Dũng Cương thở dài:

- Sau khi Trần Thương đến Trung tâm cấp cứu của chúng tôi, căn bản là chưa ở bên cạnh chúng tôi bao lâu

- Đầu tiên là đến Ngoại khoa Tim, làm phẫu thuật động mạch vành bắc cầu, sau đó là ra ngoài nhận giải thưởng, rồi quay về chưa được nghỉ ngơi bao lâu, liền bắt đầu làm Ngoại khoa Tiêu hoá, sau đó là các ông đã nhìn thấy rồi đó.... Thành lập cái Học hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới gì đó

- Sau đó là làm mạch máu lớn, làm hội chứng Marfan, rồi đến phẫu thuật bóc tách động mạch chủ kia, dẫn một đám người đi tham gia hội nghị hiệp hội AATS

- Sau đó các ông cũng nhìn thấy rồi đó, Parkinson, trước khi đi, bắt đầu tiến quân vào Ngoại khoa thần kinh, thuận tiện đánh hạ phẫu thuật Parkinson

Nói đến đây, Dư Dũng Cương cũng bừng tỉnh.

Mẹ nó

Đúng thế

Tên nhóc này đến một năm, vậy mà ở sáu khoa cấp cứu của mình còn không lâu bằng thời gian ở Ngoại khoa Tim?

Nghĩ đến đây, lão Dư lại có chút oan ức.

Đám người nhìn qua lão Dư, đều là thở dài thật sâu.

Đây mới gọi là đến bồi dưỡng sao

- Đây có lẽ là bồi dưỡng lợi hại nhất trên thế giới

- Đúng vậy đó! Học một, tinh thông một

- Đây có thể gọi là tinh thông sao? Đây gọi là đột phá

- Tôi đột nhiên cảm thấy, có lẽ giáo sư Trần thật sự biết làm ca phẫu thuật này

........

Bên này, Trần Thương vừa mới đặt xong nhà hàng, để điện thoại xuống nói với Tần Duyệt:

- Bên thủ đô có một ca phẫu thuật gãy xương tổn thương tủy sống nghiêm trọng, bây giờ anh phải đến đó một chuyến.

Tần Duyệt nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi:

- Anh đi thế nào? Hay để em đưa anh đi?

Trần Thương lắc đầu:

- Không cần đâu, đến không kịp, anh sẽ liên hệ với viện máy bay trực thăng của Đại Đông Nhất, tiết kiệm thời gian.

Tần Duyệt gật đầu:

- Vậy anh chú ý an toàn, chuyện trong nhà để em sắp xếp

- Cần chuẩn bị thứ gì không?

Trần Thương lắc đầu, ấm lòng sờ lên đầu của Tần Duyệt, cười nói:

- Cần em đợi thật tốt, cảm ơn vợ

Sau khi nói xong, Trần Thương đi ra phía bên ngoài, trước khi đi gọi điện thoại cho Ngô Huy và Vương Khiêm.

- Cùng tôi đến thủ đô một chuyến! Có một ca phẫu thuật tổn thương tủy sống.

Ngô Huy gật đầu, anh ta hiện tại đang độc thân, đang đón tết cùng với ba mẹ, sau khi nhận điện thoại, nhìn qua ba mẹ xin lỗi:

- Ba mẹ, giáo sư Trần... Có một ca phẫu thuật, cần đến thủ đô một chuyến...

Ba của Ngô Huy nghe xong, vội vàng nói:

- Mau đi đi, đừng để giáo sư Trần người ta sốt ruột, con có thể có hôm nay, may mắn là nhờ có giáo sư Trần người ta! Con phải cảm ơn

Ba của Ngô Huy cho rằng anh ta là đến để giúp đỡ.

Ngô Huy vội vàng nói:

- Ba, giáo sư Trần là muốn dẫn theo con để đến học tập.

Ba nghe xong, lập tức nói:

- Tên khốn tiểu tử này, vậy còn đứng đó làm gì, aiz... Con nói con xem, nửa đời này không dễ dàng gì mới gặp được quý nhân, còn không biết mà quý trọng

Vương Khiêm bên này vừa mới bị con đái ướt cả quần, liền nhanh chóng đứng dậy:

- Vợ à, có anh hùng đang đợi anh đến cấp cứu, em hãy trông con trước đi

Nói xong, tạm biệt ba mẹ, trực tiếp đứng dậy

Trần Thương bên này thì trực tiếp gọi điện thoại cho Tiền Lượng, anh và viện trưởng Chính còn chưa thân quen, chi bằng trực tiếp liên hệ với Tiền Lượng.

Tiền Lượng bên này cũng nhận được liên hệ từ Trung tâm cấp cứu thủ đô, vội vàng liên hệ với máy bay trực thăng.

Chuẩn bị xuất phát

Trần Thương ngồi trên máy bay, có điều suy nghĩ.

Thở một hơi dài, Tỉnh Nhị Viện cũng quá khó khăn rồi, ngay cả xin máy bay trực thăng cũng đều tương đối phiền phức, vẫn phải mượn lão đạo ca người ta.

Bình Luận (0)
Comment