Mà trong khoảng thời gian này, Trần Thương thật sự không hề rảnh rang.
Một mặt, thông báo chuẩn bị tuyển dụng viện trưởng mới.
Mặt khác, tập đoàn Vạn Hoà cũng muốn bắt đầu tiến hành các thí nghiệm lâm sàng cho máy X-pri, Trần Thương phải bắt tay vào quy hoạch.
Một mặt nữa vừa mới thu hoạch được chính là, lúc này, Trần Thương rất muốn vào sở nghiên cứu, theo chân các tiền bối, học một chút kỹ thuật, về sau sẽ tự mình thực hiện. Nếu không đi, thì một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có.
Chỉ có lý thuyết, nếu không được tận mắt chứng kiến cũng không thể nắm được kỹ thuật đó.
Vậy nên gần đây, Trần Thương thật sự rất bận rộn. Việc gì cũng không thể không lo.
Chính vì vậy, khi Kim Ye-Eun gọi điện thoại tới báo cho Trần Thương rằng muốn sử dụng kỹ thuật X-Pri để tiến hành phẫu thuật cho Jong Suk, anh không từ chối ngay.
Bởi vì anh cũng chưa nắm rõ được tình trạng bệnh lý của Jong Suk ra sao.
Trần Thương không kiềm chế được mà hỏi:
- Tiến sĩ Kim Ye-Eun, ông gửi qua mail cho tôi một phần bệnh án của bệnh nhân, tôi xem xong sẽ trả lời ông.
Anh không kết luận vội vàng.
Dù sao với bệnh nhân mà tình trạng bệnh lý còn chưa nắm rõ, anh sẽ không tự tiện quyết định có sử dụng kỹ thuật X-Pri để điều trị hay không.
Tiến sĩ Kim Ye-Eun nghe vậy, hơi ngạc nhiên.
- Giáo sư Trần chắc có nghe thông tin, chỗ chúng tôi hiện tại có một bệnh nhi.
Đúng vậy, trong khoảng thời gian này, tình hình bệnh lý của Jong Suk đúng là gây xôn xao dư luận, hiệp hội nội bộ ATTS cũng thường xuyên thảo luận. Kim Ye-Eun cho rằng, kiểu người chuyên nghiên cứu lâm sàng như Trần giáo sư không thể nào không biết đến phương pháp chữa bệnh mới nhất này.
Dù sao, trong mắt Kim Ye-Eun, những người như bọn họ, tất cả đều sẽ thường xuyên xem tuần san y khoa tổng quan đánh giá đối chiếu hàng tuần.
- Xin lỗi ông, gần đây tôi quá bận, không để ý đến vấn đề đó.
Trần Thương nhàn nhạt đáp lại.
Kim Ye-Eun nghe xong, chẳng những không vui, lại cảm thấy thật cao hứng
Gần đây, trong hiệp hội nội bộ ATTS, Trần Thương rất ít khi phát biểu ý kiến, khiến cho mọi người hiểu nhầm giáo sư Trần cũng không có phương pháp gì tối ưu.
Hiện tại xem ra… Giáo sư Trần chẳng qua là không biết chuyện này mà thôi
Kim Ye-Eun vội vàng nói:
- Giáo sư Trần, tất cả tư liệu của bệnh nhân tôi đều có, tuy nhiên còn cần phải mất chút thời gian chỉnh lý lại, nếu không…Cậu vào nhóm của hiệp hội xem một chút đi. Mở tư liệu bên trong đều có đầy đủ cả.
Lúc này, Trần Thương mới nhớ ra, bản thân mình cũng là một hội viên của hiệp hội ATTS.
- Được rồi, tôi xem xong sẽ trả lời ông.
Nhóm của hiệp hội ATTS thực chất là một group chat, giống MSN, nhưng ở cấp bậc cao hơn so với MSN, luôn duy trì các cuộc thảo luận trực tuyến về hội nghị y khoa và các ca bệnh khó xử lý.
Trần Thương rất ít khi đăng nhập vào nhóm này…Nguyên nhân chủ yếu là do anh không có nhiều vấn đề cần mọi người hỗ trợ.
Anh trở về phòng làm việc của mình, bật máy tính lên, đăng nhập vào phần mềm, lập tức nhìn thấy một nhóm nhỏ đang thảo luận về tình hình bệnh lý của Jong Suk.
Ca bệnh này thế nhưng lại thu hút đến hơn sáu trăm người thảo luận, khiến Trần Thương có chút hiếu kỳ
Đây rốt cuộc là một bệnh nhân như thế nào?
Thế là, Trần Thương nghiêm túc mở tài liệu ra xem.
Bệnh nhân là một cậu bé 11 tháng tuổi.
Người mẹ có bệnh tim bẩm sinh…
Trái tim của bệnh nhân có đến 6 lỗ hổng, Trần Thương nhìn thấy hình ảnh siêu âm và các hình ảnh tư liệu khác, sửng sốt cả người
Bệnh nhân như vậy mà vẫn sống đến bây giờ sao?
Dạng dị tật bẩm sinh này có thể kiểm tra được từ trong bào thai, tại sao lại còn muốn sinh ra?
Trần Thương hít sâu một hơi, xem đến tư liệu bệnh án của người mẹ. Mang thai bảy, sinh được năm, sinh non hai
Nhưng bốn trong năm đứa bé đã sinh đều đã chết, sống không quá sáu tháng.
Trần Thương nhìn những con số mà giật mình, hô hấp đình trệ một lát, người mẹ năm nay ba mươi sáu tuổi, trải qua bảy lần sinh nở.
Có điều, liên quan tới những ca sản khoa thế này, trên thế giới không ít nơi đều có…
Trần Thương không nhịn được mà thở dài.
Thời gian mười năm này, người mẹ đã phải trải qua những gì?
Trong lòng Trần Thương thực sự phức tạp, mở bệnh án ra tiếp tục nghiêm túc xem.
Trong đầu anh đã có thể hình dung được một cách tổng quát tình hình bệnh lý của Jong Suk, mô hình phẫu thuật 4D cũng dần hình thành.
Rất nhiều con số liên tục chuyển hoá thành các dạng mô hình tim, nhóm máu…
Sau khi xem sau, Trần Thương cũng không nhịn được mà cảm khái
Ca phẫu thuật này, thật sự rất khó
Thật ra, kỹ thuật đầu tiên mà Trần Thương nghĩ tới là để nhiệt độ thấp ở mức đông lạnh để phẫu thuật, nhưng rất rõ ràng, với thể trạng của bệnh nhi không thể chịu đựng được, rất dễ xảy ra bất trắc.
Còn nếu sử dụng kỹ thuật X-Pri, mặc dù có khó khăn, thế nhưng…Vẫn còn một chút hi vọng.
Đúng lúc này, không biết ai đột nhiên nói một câu:
- Hình như là giáo sư Trần đã vào nhóm
………
- Giáo sư Trần mới vào?
- Quả nhiên
- Tôi cũng nhìn thấy
- Giáo sư Trần có ý kiến gì với ca phẫu thuật này không?
Trần Thương không có chú ý tới người khác đang gọi mình, anh toàn tâm toàn ý quan sát cuộn phim chụp trái tim của người bệnh, tiến hành phẫu thuật như thế nào.
Phẫu thuật độ khó rất cao.
Hoặc phải nói là kỹ thuật X-pri có rất nhiều hạn chế, tiến hành phẫu thuật cần CT chỉ dẫn.
Thực ra chính xác mà nói, X-pri thuộc về một loại phương pháp trị liệu cần sự can thiệp.
Bởi vì chỉ cần CT chiếu xuống, mới có thể nhìn thấy súng x-pri tình trạng bên trong cơ thể.
Mà bệnh nhân có một số cơ quan quan trọng bị khuyết thiếu và tổn thương như thông liên thất, thông liên nhĩ, ống dẫn động mạch chưa khép lại cần chữa trị van.
Người bình thường sẽ có một bức tường hoàn chỉnh giữa tâm nhĩ trái và phải.
Nên người mắc phải không giống người thường, trên vách có một cái lỗ nhỏ.
Những lỗ nhỏ này ban đầu được hình thành lên những lỗ nhỏ để cứu mạng.
Nhưng một khi cần phẫu thuật để sửa đổi những thứ trước đây, những lỗ nhỏ này cũng sẽ trở thành yếu tố bệnh lý và tiến hành phẫu thuật
Quá khó khăn
Ca phẫu thuật này ngay cả Trần Thương cũng bắt đầu hoài nghi.
Bởi vì cho dù như thế nào, thì X-pri cũng đều không được làm loại phương pháp này.
X-pri chỉ là một loại súng can thiệp, anh thấy chức năng của nó có hạn, căn bản không làm được loại phẫu thuật thành thạo này.
Dù sao, bất kỳ vật gì đều sẽ có được có mất, không thể nào chu toàn.
Nhưng, phải xử lý như thế nào đây?
Trong bản vẽ bốn chiều, đôi mắt đẹp của Trần Thương không ngừng suy nghĩ về những khả năng khác nhau.
Vách liên thất trực tiếp bị chắn, nếu mở theo cách này thì các lỗ nhỏ đó phải được lấp đầy.
Dù sao hiện tại người bệnh đã được hình thành thay một loại cơ chế mới
Làm sao bây giờ......
Đúng
Thay
Trần Thương đột nhiên hai mắt anh sáng lên.
Nếu không...... Vò đã mẻ không sợ rơi vỡ?
Nếu đã hình thành thay cơ chế, vậy sẽ cơ chế này mở rộng ra một chút nữa?
Nghĩ tới đây, Trần Thương bắt đầu thuận theo mạch suy nghĩ này.
Bởi vì vị trí mạch máu của đứa nhỏ thay đổi, điều này yêu cầu trái tim ở giữa của đứa nhỏ lỗ càng lớn càng tốt......
Nếu nói như vậy, nếu không......
Đơn giản chỉ cần trực tiếp mở không gian giữa các tâm nhĩ, như lắp đặt thiết bị vậy, đập vỡ một bức tường. Sau đó sử dụng vật liệu nhân tạo để tách hai tâm nhĩ và sau đó lại lần nữa tách hai tâm nhĩ