Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1945 - Chương 1943: Giải Thưởng Trần Thương

Khi bac si mo hack full
Chương 1943: Giải Thưởng Trần Thương
 

Trần Thương tiếp tục nói

- Mỗi một định mức 15 triệu đô la, sau đó giải nhất một người, tiền thưởng là 10 triệu đô la, hai người giải nhì, mỗi người 2 triệu 500 ngàn đô la.

- Chúng ta cần nhân tài đỉnh cao.

Phương Hỉ nghe thấy lời nói cùa Trần Thương, cũng không nhịn được mà gật đầu.

Bà đương nhiên biết rõ ý của Trần Thương.

Thế nhưng, đây là Trần Thương dùng tiền của bản thân ra để làm phần thưởng.

Không nói chuyện khác, chỉ nói đến một phần quyết đoán này, có thể có bao nhiêu người làm được?

Không trách rằng Trần Thương lại nhận cổ phần của Tập đoàn Johnson&Johnson.

Thì ra là ở chỗ này

Phương Hỉ đột nhiên cảm thấy, Trung Quốc có thể có một người Y học có tấm lòng son thế này, thật sự là hy vọng của tổ quốc

Trong lúc nhất thời, Phương Hỉ có chút xúc động không biết nên nói cái gì.

Dù sao, tiền thưởng của giải thưởng này có lẽ là cao nhất trong ngành nghề.

10 triệu đô la mỹ

Tương đương hơn 7000 vạn nhân dân tệ.

Đối với một nhà khoa học mà nói, có cố gắng cả đời cũng không thể kiếm được số lẻ của cậu ấy.

Thế nhưng bây giờ thì tốt rồi

Thậm chí Phương Hỉ dám khẳng định, sau khi chuyện này được công bố, chắc chắn sẽ dẫn đến sóng to gió lớn

Sau một lát, bà mới bình tĩnh lại.

Phương Hỉ nói với Trần Thương:

- Chủ nhiệm Trần, chuyện này hãy giao cho tôi, tôi trước tiên sẽ đi tìm người ở phía trên để phê duyệt, nhanh chóng nhận được phê chuẩn.

- Sau đó chúng ta sẽ thảo luận tiếp, xây dựng đoàn đội chuyên nghiệp để làm ủy ban bình chọn.

Trần Thương gật đầu:

- Vậy thì vất vả cho chủ nhiệm Phương rồi

Phương Hỉ không nhịn được cười cười, hài lòng nói:

- Loại chuyện này, không vất vả một chút nào

- Nói thật thì, nếu như chuyện này cũng tính là vất vả, thì tôi hận không thể ngày ngày bận chết

Nói xong, hai người cười ha ha lên.

Có lẽ đây chính là mục tiêu theo đuổi của người làm y tế

Phương Hỉ nói với Trần Thương:

- Giáo sư Trần, cậu thật sự là một người đáng để tôn kính

- Aiz, nếu như sau khi mọi người biết cậu đem cổ phần lấy được từ Tập đoàn Johnson&Johnson để dùng cho việc thành lậpGiải thưởng Trần Thương, nhất định sẽ rất vui mừng

- Thậm chí sẽ hình thành một tuần hoàn hiệu quả tốt

- Có thể cùng sinh với cậu ở cùng một thời đại, thật sự là rất hạnh phúc

Phương Hỉ rất ít khi nói chuyện.

Trần Thương nhớ rõ lúc bản thân vừa mới trở về, mặc dù chủ nhiệm Phương rất ôn tồn lễ độ, nhưng lại không thích kết giao với nhiều người.

Thế nhưng hôm nay, hội trường Phương này thật sự nói rất nhiều

Không có nguyên nhân khác, đơn giản chỉ bởi vì cao hứng mà thôi

Thực ra, Trần Thương đã có ý nghĩ này từ lâu.

Trước đây khi cùng làm chung phẫu thuật với chủ nhiệm Tiêu Triết Hải của bệnh viện Thụy Kim, Trần Thương thật sự đã có chút động lòng.

Thứ đồ giải thưởng này, có thể trở thành một loại lưu truyền ký thác tinh thần.

Thậm chí, giải thưởng cũng là một loại tinh thần

Có thể khích lệ một thế hệ

Trần Thương làm sao không hy vọng, có một ngày:

- ‘Trần Thương’ không chỉ là một cái tên, mà còn là một tín niệm, một loại tinh thần.

........

Ra khỏi Bệnh viện nhân dân tỉnh số 2, thời gian đã gần đến buổi trưa.

Trần Thương đi đến một quán ven đường, gọi một bát mì lớn.

Đi đi lại lại có rất nhiều người.

Quán cơm này cũng không lớn không nhỏ, mọi người ăn ở bên trong.

Đến một chuyến, tiêu thật nhiều tiền, mặc dù Trần Thương có chút đau lòng, dù sao đây cũng là vàng ròng bạc trắng thật.

Thế nhưng... Cũng không hối hận

Một tô mì vào trong bụng, vô cùng thoải mái, thêm hai tép tỏi, nhiệt tình ăn

Trong lúc vô tri vô giác, cũng sắp đến mùa xuân rồi.

Mà một con mèo vàng nẵm rạp bên trong tiệm đang nhàm chán vẫy đuôi.

Trần Thương cảm thấy, loại cảm giác này vẫn là rất chân thực.

Thứ tiền này.

Trần Thương không ham hưởng lạc.

Hơn nữa tiền của mình cũng đủ sài.

Đáng giá

Ngay lúc này, Trần Thương nghe thấy rõ ràng âm thanh nhắc nhở.

Đinh! Chúc mừng ngài, thiết lập giải thưởng ‘Giải thưởng Trần Thương’, hành động của ngài đã khích lệ thêm càng nhiều người hơn

Nhiện vụ nhân tâm thầy thuốc đạt thành! Nhận được ban thưởng đặc biệt: Con mắt Bá Nhạc! (Bản không trọn vẹn)

Trần Thương lập tức sửng sốt.

Con mắt Bá Nhạc?

Đây là chuyện gì?

Hơn nữa... Còn là một nửa thành phẩm

Chuyện này khiến cho Trần Thương lập tức tò mò.

Anh vội vàng mở con mắt Bá Nhạc ra, muốn tìm tòi hư thực

Con mắt Bá Nhạc: Loại không trọn vẹn, thuộc tính:

1, Thị lực +50 (Đinh 1 phát động 50 điểm thị lực, đặc cách nhận được chức năng nhìn trong tối)

2, Bổ sung kỹ năng: Số liệu hóa! (Loại không trọn vẹn, sau khi kích hoạt không định kỳ, ngài sẽ thấy được số liệu ảo!)

Nhìn thấy phần thưởng này, nói thật thì trong lòng của Trần Thương vô cùng chấn động

Đột nhiên sau khi tăng thêm 50 điểm trí lực, Trần Thương phát hiện toàn thế giới đều rõ ràng hơn rất nhiều, thậm chí rất nhiều chi tiết đều có thể chú ý đến.

Thế nhưng, quan trọng nhất chính là chức năng nhìn ban đêm

Trần Thương có chút kinh ngạc vui mừng.

Nhìn ban đêm, đây chính là chức năng đặc biệt thực sự.

Thế nhưng... Nhìn trong tối thì có tác dụng gì?

Buổi tối đi vệ sinh không cần bật đèn?

Hay là... Đúng rồi

Lúc phẫu thuật, có thể nhìn thấy đặc biệt chiếu sáng một vài khu vực không trọn vẹn

Cẩn thận suy nghĩ một chút, thật đúng là rất nhiều

Kỹ năng thứ hai khiến cho Trần Thương có chút tò mò

Con mắt Bá Nhạc là cái gì

Còn là không trọn vẹn?

Thật sự là... Quá bất lực rồi.

Sau khi Trần Thương ở bên này xử lí xong, đứng dậy đi về phía bệnh viện

Ngày mai là thứ ba, tiến hành phỏng vấn viện trưởng lần cuối.

Trần Thương còn có chút mong chờ.

Có thể có một người như thế nào xuất hiện đây?

Khoảng thời gian này, Chung lão tiên sinh cũng mất bóng mất dáng, không biết là đang bận rộn chuyện gì.

Sau khi Trần Thương trở lại bệnh viện, trực tiếp đi đến Khoa y tế.

Trưởng khoa của Khoa y tế hiện tại là Dương Đồng.

Dù sao đồng chí Trương Hữu Phúc cũng là người thân của thư ký Đàm, vợ Dương Đồng cũng thuận lợi từ Khoa giáo khoa lên đến Khoa y tế.

Quyền lợi Khoa y tế của bệnh viện rất lớn, so với Khoa giáo hơn lớn hơn không ít.

Hơn nữa, quan trọng nhất vẫn là năng lực chuyên nghiệp của Dương Đồng không đủ để chống đỡ chức vị trưởng khoa của Khoa y tế.

Hiện tại trưởng khoa của Khoa giáo khoa cũng đang trong lúc được chọn.

Bởi vì công tác lựa chọn viện trưởng, cho nên Khoa y tế cũng rất bận rộn.

Thứ bảy, chủ nhật cũng không thể nghỉ ngơi.

Sau khi Trần Thương đến Khoa giáo khoa, Dương Đồng đang chỉnh sửa và xử lý tư liệu.

- Chủ nhiệm Trần, về rồi sao

Dương Đồng nhiệt tình nói.

Hiện tại đang là buổi trưa, tất cả mọi người đều không ở đây, Dương Đồng cũng muốn tìm Trần Thương để nói chuyện.

- Ừm, chủ nhiệm Dương vất vả rồi, giữa trưa còn phải ở lại cùng với tôi xem tư liệu, à đúng rồi, chủ nhiệm Dương đã ăn cơm trưa chưa?

Dương Đồng cười cười:

- Đang ăn đây, à đúng rồi, ở đây đều là nhân tài mà tôi dựa theo yêu cầu của cậu lựa ra, cậu xem kỹ một chút.

Trần Thương gật đầu cười cười:

- Được, chủ nhiệm Dương, chị ăn cơm trước đi.

Nói xong, Trần Thương mở tập văn kiện, lấy tư liệu ra, nghiêm túc xem.

Khoan hãy nói, chỉ riêng lựa chọn ra những yêu cầu sơ bộ thỏa mãn mình, mà đã có nhiều như vậy

Xem ra buổi trưa hôm nay không có đường nghỉ ngơi rồi.

- Ấy! Chủ nhiệm Trần đang ở đây sao

Trần Thương gật đầu:

- Chủ nhiệm Trương, sao ông lại đến đây?

Trương Hữu Phúc cười haha một tiếng:

- À, đưa cho chị dâu cậu một chút đồ ăn ngon.

Bình Luận (0)
Comment