Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1951 - Chương 1949: Sự Thiếu Sót Của Trần Thương

Khi bac si mo hack full
Chương 1949: Sự Thiếu Sót Của Trần Thương
 

Dù sao, là hội trưởng của Hiệp hội bác sĩ Trung Quốc, giao thiệp của Chung lão gia tử chắc chắn không phải nói đùa.

Vì thế, đối với những người này, Chung Nhiên hoặc ít hoặc nhiều đều đã có một chút tiếp xúc và hiểu biết, khai triển công việc phỏng vấn cũng rất thuận lợi.

Mà vấn đề của Chung lão gia tử cũng rất đúng chỗ:

- Làm sao thấy được con đường phát triển nội hàm của bệnh viện nhân dân tỉnh số 2 tỉnh Đông Dương? Nếu như cậu đến làm chức viện trưởng này, có kế hoạch thế nào để tăng cường xây dựng nội hàm của bệnh viện.

Phát triển nội hàm và xây dựng.

Vấn đề này rất khó nhưng Chung lão gia tử đưa ra vấn đề như thế này.

Thế nhưng, đối phương trái lại lại mỉm cười, dường như đã làm đủ bài chuẩn bị.

- Tôi cho rằng thực ra phát triển nội hàm thức của bệnh viện nhân dân số 2 tỉnh Đông Dương là xoay quanh sự phát triển của Trần Thương, giáo sư Trần chính là trung tâm của bệnh viện, chính là động lực thúc đẩy sự phát triển của bệnh viện.

- Vậy nên, phương án của tôi cũng rấy trực tiếp, chính là xoay quanh sở trường phòng ban của giáo sư Trần, tạo ra một chi đội rõ ràng, con đường bồi dưỡng từ đỉnh cấp, nòng cốt đến bác sĩ phổ thông...

Công việc phỏng vấn triển khai rất thuận lợi.

Thực ra, phỏng vấn kết cấu hóa và tự do tự hóa tùy cơ phỏng vấn có sự khác biệt rất lớn, chính là không có cách thức, không có đáp án trả lời cố định

Cũng sẽ không vây quanh:

- Là gì?

- Tại sao?

- Phải làm thế nào?

Loại này nhìn như rất có tính trả lời rất thông minh, như vậy thường là bên trong các trường hợp phỏng vấn cao cấp, không khiến người khác yêu thích nhất.

Dù sao, bệnh viện nhân dân tỉnh số 2 cũng chỉ có một viện trưởng

Cần cũng không phải là nhân tài bình thường.

Vậy nên, nếu muốn trổ hết tài năng, thì nhất định phải biểu hiện ra đặc sắc và điểm sáng của mình.

Cứ như vậy, mới có thể khiến cho hai mắt của giám khảo phát sáng.

Đương nhiên, những người đến ứng tuyển, tuổi tác phần lớn tập trung ở 45-55 tuổi.

Nếu tuổi quá trẻ thì không đủ tư lịch, không có lịch duyệt, còn tuổi tác quá lớn thì không có sức lực và sự quyết đoán.

Nhân sinh cũng giống như thế, thời gian trân quý nhất của một người chính là 25-35 tuổi, khoảng thời gian này, bạn có đầy đủ sức lực để làm rõ bản thân cần thứ gì, cũng vì đó mà phấn đấu.

Thế nhưng, thật sự thể hiện thời gian cao quang của một người, là ở giữa 45-55 tuổi, bởi vì vào lúc này, đã có đầy đủ lịch duyệt của cuộc đời và kinh nghiệm xã hội, sẽ khiến cho bạn phản phác quy nhân.

(Ý chỉ xóa bỏ những tô vẽ hoa lệ bên ngoài, khôi phục lại trạng thái mộc mạc nguyên sơ)

Buổi phỏng vấn tiến hành đâu vào đấy

Trong đó, hoàn toàn xuất hiện rất nhiều người khiến cho hai mắt phát sáng, tỷ như vị tiến sĩ học quản lý du học mới về kia.

Trong lúc đang hỏi về tương lai, cô đã cho ra đáp án vô cùng chính xác.

Trung tâm chữa bệnh quốc tế, căn cứ vào chữa bệnh đỉnh cấp thế giới.

Trong đáp án chính xác của đối phương, cho dù là Trần Thương, cũng đã nhìn thấy một loại khát vọng đối với tương lai.

Bởi vì bản miêu tả thiết kế của đối phương thực sự là vô cùng tỉ mỉ và kỹ càng.

Mỗi người ở hiện trường đều cho điểm rất cao, bao gồm cả Trần Thương.

Khi Chu Tiềm đến hiện trường, lập tức yên tĩnh trở lại.

Sau khi Chung Nhiên nhìn thấy Chu Tiềm, ánh mắt hơi sáng lên, nói:

- Mời ngồi.

Sau khi Trần Thương nhìn thấy dáng vẻ của Chu Tiềm, hơi sững sờ, người đàn ông này đã trưởng thành hơn rất nhiều so với trước đây, cả người dường như đã hướng nội hơn.

Nếu như không phải vì những ứng tuyển kia, Trần Thương sẽ dao động với ý nghĩ của mình.

Dù sao, thời gian là có thể thay đổi một con người, thậm chí sẽ thay đổi triệt để

Chu Tiềm cười cười, hơi cúi người với đám người, gật đầu cười một tiếng:

- Cảm ơn.

Sau khi ngồi xuống, Chu Tiềm đảo mặt một cái, nhưng sau khi nhìn thấy Trần Thương, ánh mắt ông ta có dừng lại, có chút hăng hái.

Chung Nhiên đương nhiên là rất hào hứng đối với Chu Tiềm, ông tò mò hỏi:

- Viện trưởng Chu, sao ông lại muốn đến bệnh viện nhân dân số 2 tỉnh Đông Dương, theo tôi được biết, hiện tại có rất nhiều bệnh viện muốn mời ông, thậm chí... Ngay cả Trung tâm chẩn đoán điều trị ung thư cũng đang mời ông.

Chu Tiềm mỉm cười:

- Bởi vì những nơi này không có hạn mức cao nhất

- Tôi đã ra ngoài được hai tháng, trong hai tháng này, một phút tôi cũng khiong dừng lại, vì một người, cũng chính là giáo sư Trần, Trần Thương.

- Nói thật thì, thiên phú của giáo sư Trần đối với y học đã vượt xa khỏi tưởng tượng của tôi, cậu ấy đối với y học, đối với phẫu thuật, đối với nghiên cứu đều có một loại thiên phú và khứu giác vượt bậc so với người khác

- Thế nhưng

- Sự phát triển của giáo sư Trần, nhìn thì rất thuận lợi, thậm chí có thể nói là thông suốt, dường như làm gì cũng có thể lấy được thành tích, nhưng tôi cảm thấy tồn tại một thứ không đủ rất nghiêm trọng

- Thứ không đủ này, trong thời gian ngắn thì có thể không có ý nghĩa gì, thế nhưng càng đi về sau, rất dễ bại lộ, thậm chí có thể nói... Hiện tại đã bại lộ

Lời này vừa nói, mọi người xung quanh đều lập tức yên lặng

Hôm nay, có rất nhiều người đến, không thiếu các chuyên gia đỉnh cấp đến từ khắp nơi trên thế giới, vag những người dẫn đầu của bệnh viện trong nước.

Thế nhưng đây là người đầu tiên đưa ra nghi ngờ chất vấn đối với Trần Thương

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều có chút sửng sốt.

Ngay cả Chung Nhiên và Phòng lão gia tử cũng nhìn qua Chu Tiềm, sau đó lại tò mò nhìn qua Trần Thương, tiếp sau đó lại nhìn chằm chằm vào Chu Tiềm

Mà lúc này, Chu Tiềm dường như không cảm thấy được một chút áp lực nào, ông ta đón lấy ánh mắt của mọi người, bên trong ánh mắt viết đầy kiên quyết và chắc chắn, thậm chí khóe miệng còn mang theo tia cười.

Cực kỳ giống như trên tòa án trước đây, Chu Tiềm đang cười

Sau năm năm, ông ta không hề thay đổi

Chu Tiềm, so với trước đây, đã thay đổi rất nhiều, cũng tiến bộ hơn rất nhiều

Hôm nay, ở bệnh viênh nhân dân số 2 tỉnh Đông Dương.

Chu Tiềm sẽ chứng minh chính mình.

………..

Tất cả mọi người đều nhìn Chu Tiềm, có chút khó hiểu.

Trần Thương có khuyết điểm gì?

Tần Hiếu Uyên tò mò hỏi:

- Viện trưởng Chu, khuyết điểm của Trần Thương là gì? Hay nói các khác, viện trưởng Chu cho rằng Trần Thương còn thiếu sót gì?

Chu Tiềm buột miệng:

- Dẫn dắt

- Thiên phú của giáo sư Trần là là thiên phú tốt nhất tôi từng gặp qua. Thậm chí cậu ấy là người duy nhất tôi gặp qua mà toàn diện đến vậy. Thật ra bản thân y học chính là không nên học lệch, chỗ giỏi chỗ kém. Nhưng tinh thần và sức lực của chúng ta có hạn, không cách nào tiến hành nghiên cứu kỹ lưỡng toàn diện được.

- Thậm chí có thể nói, bản thân sự phát triển y học nên được bắt đầu với một khái niệm toàn diện.

- Điểm này chúng ta nên tham khảo và học hỏi từ các quan niệm Trung y và sự hiểu biết về bệnh.

- Điều này cũng đúng với sự phát triển của y học hiện đại. Chúng ta nên hiểu một căn bệnh từ góc độ tổng thể, từ sinh lý, bệnh lý, thậm chí cả hóa sinh và lâm sàng tiêu hóa, thần kinh, máu và các hệ thống khác để nhận biết một căn bệnh. Như vậy, các giải pháp sẽ sống động và cụ thể hơn

- Tuy nhiên, năng lực cá nhân và tiềm năng phát triển của chúng ta có hạn, điểm này khiến chúng ta chưa bao giờ có thể bứt phá được.

- Giáo sư Trần chưa đầy 30 tuổi và đã tinh thông rất nhiều ngành học. Tôi nghĩ điều cậu ấy cần là một sự dẫn dắt đúng đắn.

Bình Luận (0)
Comment