Ngô Huy và Dương Nghị không tiếp tục để ý hai người kia nữa.
- Vậy ca phẫu thuật này gọi là gì?
- Gọi là thủ thuật tắc mạch máu trước phẫu thuật khối u màng não đi.
Sau khi thảo luận xong, Ngô Huy nhắn tin phản hồi lại cho Jin Hauseun .
- Có thể phẫu thuật, xác suất thành công 80%.
Lúc này, Jin Hauseun và Park Yong-Jin đang ngồi trước máy tính thật lâu, đợi kết quả.
Trong lòng hai người đều rất lo lắng.
Jin Hauseun chỉ cần một kết quả tốt, nhưng tâm trạng của Park Yong-Jin thì phức tạp hơn.
Đột nhiên một hồi âm thanh báo có tin nhắn vang lên.
Jin Hauseun lập tức nhìn vào máy tính, sửn sốt mất mấy giây, ngón tay chạm đến con chuột có chút run rẩy.
Park Yong-Jin thấy ông ta như vậy, vội hỏi:
- Làm sao rồi, có hi vọng không? Đối phương trả lời thế nào?
Jin Hauseun hưng phấn:
- Anh ta nói có thể phẫu thuật, xác suất thành công đến 80%.
- 80%
- Trời ạ! Quá thần kỳ
Park Yong-jin không thể tin nổi, trợn tròn mắt kinh ngạc.
Không thể
Làm sao có thể lên đến bảy tám mươi phần trăm
Ông ta nhào đến màn hình máy tính, thấy trên màn hình là mấy chữ vô cùng đơn giản.
Thời khắc này, Park Yong-Jin cũng hết sức kinh ngạc, không thể tin đây là thật.
Jin Hauseun nói:
- Chủ nhiệm Park! Tôi muốn ra viện, lập tức làm thủ tục xuất viện
Mà lúc này, Park Yong-Jin vẫn còn đang sững sờ, chưa lấy lại được tinh thần.
Jin Hauseun có chút nôn nóng:
- Chủ nhiệm Park
Bấy giờ, Park Yong-Jin mới phản ứng lại, vội vàng nói:
- Được, được
- Thế này quá tốt rồi! Bây giờ chúng ta lập tức làm thủ tục xuất viện.
- Giúp người sẽ giúp đến cùng, ngài Kim, tôi sẽ đi cùng ngài
- Có tôi ở đó cũng có người hỗ trợ, vạn nhất cần thêm gì cũng thuận tiện.
Jin Hauseun vội vàng đồng ý:
- Tốt quá! Vậy phải cám ơn chủ nhiệm Park rồi
- Bây giờ, tôi sẽ sắp xếp chuyến bay, chúng ta sẽ nhanh chóng xuất phát
Jin Hauseun nói xong, hài lòng rời khỏi phòng làm việc.
Lúc này, Park Yong-jin cũng tranh thủ chuẩn bị hộ chiếu, sắp xếp công việc, đến Trung Quốc.
Đối với khả năng thành công lên đến 80% này, ông ta rất không tin tưởng.
Trần Thương không thể nào lợi hại như thế
……….
Bất luận thế nào thì Park Yong-Jin cũng không tin xác xuất thành công của ca phẫu thuật này có thể lên đến 80%
Xác suất thành công của một ca phẫu thuật không thể tuỳ tiện kết luận được.
Điều này phải dựa vào tổng hợp các phán đoán về mức độ nguy hiểm của ca phẫu thuật, tính khả thi của phương án phẫu thuật, hiệu suất …, tất cả những số liệu trực quan và số liệu lâm sàng mới kết luận được.
Có thể nói, xác định được chính xác xác suất thành công của một ca phẫu thuật chính là phản ánh thực lực của một bác sĩ
Đương nhiên, xác suất này sẽ thay đổi sau mỗi lần thực hiện lâm sàng.
Có thể đưa ra được một con số xác suất thành công chính xác cho một ca phẫu thuật, người bác sĩ ngoại khoa đó cũng phải là một người có năng lực và kinh nghiệm.
Pak Yong-Jin không báo lại chuyện này cho Dane, quyết định tự mình tới Trung Quốc xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
……
Máy bay hạ cánh, Pak Yong-Jin và Jin Hauseun đều có chút kinh ngạc khi nhìn thấy sân bay An Dương lớn như vậy.
An Dương cần thiết phải xây dựng một sân bay lớn đến như vậy sao?
Hai người họ cũng không am hiểu tiếng Trung lắm, nên khi đến đây cũng chuẩn bị thêm một phiên dịch viên đi cùng.
Park Yong-Jin sợ mình bị nhận ra, nên cố ý đeo thêm khẩu trang, kính râm, đội mũ, cả người kín mít giống như minh tinh màn ảnh vậy.
Từ đường băng đi ra, Pak Yong-Jin phát hiện hai bên sân bay phụ cận đều đang thi công.
Tới đón Jin Hauseun là đồng nghiệp Trung Quốc của anh ta.
Tập đoàn họ Kim có rất nhiều sản nghiệp khắp Châu Á, nên ở phương diện này cũng không có gì cần lo lắng.
Dọc đường đi, Park Yong-Jin tò mò hỏi:
- Ở đây đang xây dựng cái gì vậy?
Người đại diện cười cười:
- Sân bay, cần mở rộng thêm.
Park Yong-Jin quay đầu nhìn, thầm nghĩ, một cái sân bay lớn như vậy, rất phong độ, rất có tính quốc tế.
Nhịn không được lại nói, trong giọng nói có hơi khinh thường:
- An Dương chẳng qua cũng chỉ là một thành phố nhỏ bình thường, sao phải xây dựng một sân bay lớn như vậy làm gì chứ?
Jin Hauseun cũng có chút hiếu kỳ về điều này.
Người đại điện cười giải thích:
- An Dương nằm trên huyết mạch giao thông nối liền mấy thành phố lớn.
- Đương nhiên, mục đích xây dựng hiện tại để đáp ứng nhu cầu quốc tế, bởi vì các đường bay từ quốc tế đến An Dương hiện tại đã không đủ dùng nữa.
- Lần mở rộng sân bay này cũng chính là để đáp ứng nhu cầu trước mắt này.
Pak Yong-Jin nghe vậy cảm thấy sửng sốt:
- An Dương là thành phố du lịch sao, vì sao lại có nhiều chuyến bay quốc tế như vậy?
Người đại diện chỉ cười:
- Ngài đến bệnh viện tỉnh thì rõ ngay thôi.
Trên đường lớn, xe chạy thật nhanh.
Những dự án xây dựng ở An Dương không ngừng mọc lên.
Dù sao, để đáp ứng nhu cầu phát triển của một thành phố, cơ sở hạ tầng phải không ngừng được phát triển tương xứng.
Nhìn thấy khắp nơi ở An Dương đều đang thi công xây dựng, Pak Yong-Jin và Jin Hauseun đều không khỏi có chút tò mò.
Người đại diện lại nghiêm túc giới thiệu:
- Đây chính là bệnh viện trung tâm, tổng bộ của liên minh GICUP thế giới.
- Nơi này được đầu tư rất mạnh, nghe nói khi khởi công xây dựng, rất nhiều thành viên của tổ chức y tế thế giới đã đến đây, đích thân hội trưởng Batrofi cũng tới.
- Nếu như không phải tổng bộ, nói không chừng nơi này còn có thể trở thành một toà kiến trúc tiêu biểu đấy.
Pak Yong-Jin tò mò hỏi lại:
- Không khoa trương đến vậy chứ?
Đại diện cười:
- Khoa trương? Một chút cũng không đâu
- Con đường này là con đường lớn để đón tiếp quan khách, muốn làm một con đường chuẩn mực như thế này cũng không phải chuyện dễ dàng đâu.
- Ngài có thấy cái nhà đã sửa xong ở phía sau kia không? Đó là trung tâm chẩn đoán và điều trị Pakinson của Trung Quốc, đó là cần trục hình tháp, còn kia là tổng bộ của hiệp hội khoa Ngoại tiêu hoá thế giới…
Nghe lời giới thiệu của người đại diện, Jin Hauseun rất kinh ngạc:
- Vậy giá nhà ở đây khẳng định là rất đắt phải không?
Người đại diện bật cười:
- Giá nhà ở nơi này? Căn bản là không mua được?
- Hiện tại, nhu cầu đăng ký hộ khẩu ở An Dương rất cao, có thể so với Thượng Hải. Tuy rằng nhà đất ở Thượng Hải cũng rất đắt đỏ, nhưng ở An Dương còn bị chính phủ khống chế nghiêm ngặt hơn rất nhiều.
Dọc đường đi, người đại diện vẫn thao thao bất tuyệt rất nhiều chuyện khiến cho Pak Yong-Jin và Jin Hauseun còn chưa tới bệnh viện trong lòng đã háo hức và hiếu kỳ.
Nhưng, khi xe dừng trước cổng bệnh viện lại khiến hai người bọn họ có chút sửng sốt.
Pak Yong-Jin rất muốn hỏi một câu:
- Không phải là nơi này chứ?
Không sai
Bệnh viện trước mắt và bệnh viện trong truyền thuyết kia đúng là khác xa nhau.
Ngoại trừ bệnh viện có thêm một toà cao ốc, những thứ khác xem ra đều đã có lịch sử lâu đời.
- Không sai, chính là chỗ này! Bao gồm bệnh viện
Hiện nay, xu hướng hiện đại hoá bệnh viện rất nhiều, đặc biệt là đối với hai người Jin Hauseun và Pak Yong-Jin đã chứng kiến rất nhiều sự kiện lớn, nhìn thấy nơi này quả thực có chút bình thường.
Pak Yong-Jin càng thêm khẳng định, Trần Thương chắc đang doạ người.
Xác xuất thành công 80%, không phải khoác lác thì là cái gì?
Lúc này, trong lòng Jin Hauseun cũng có chút do dự.
Nhưng đến cũng đã đến rồi, cũng không thể không vào đúng không?
Lúc đang nói chuyện, Jin Hauseun gọi điện thoại cho Trần Thương.