Thế nhưng, học bá đỉnh cấp của Trung Quốc, nào có mấy người là học Y?
Đây là xã hội kinh tế hiện thực.
Không có ai muốn làm một bác sĩ cực khổ kiếm tiền lại không phải là rất nhiều.
Tiền lương trung bình một năm của Bác sĩ Trung Quốc chưa đến 6 vạn, còn tiền lương trung bình của bác sĩ Mỹ là 15 vạn, mà còn là đô la
Chênh lệch này chỉ cần liếc qua là đã thấy.
Có lẽ rất nhiều người nói tiền lương trung bình không có ý nghĩa thống kê.
Vậy thì số tiền lương trung vị của bác sĩ Trung Quốc là khoảng 4.7 vạn tệ, mà số tiền lương trung vị của bác sĩ Mỹ là 14.6 vạn đô la.
Chênh lệch bao lớn?
Liếc qua là thấy ngay
Vậy nên, là cha mẹ của học bá, bạn cảm thấy cha mẹ của họ sẽ để cho họ đi làm bác sĩ sao?
Bọn họ không ngốc
Tôn Chẫn tiếp tục nói:
- Giáo sư Trần, ngành nghề giáo dục Y học Trung Quốc, cần có một lần đổi mới.
- Thế nhưng... Lần đổi mới này vô cùng khó khăn.
- Có lẽ tôi không làm được, cũng không đợi được.
- Thế nhưng... Tôi thật sự hi vọng, giáo dục Y tế của Trung Quốc chúng ta, có thể bồi dưỡng ra bác sĩ đỉnh cấp thế giới
- Mà sự xuất hiện của cậu, vừa đúng lúc khiến cho rất nhiều phụ huynh và bạn trẻ thấy được phong thái của bác sĩ.
Trần Thương nghe xong, cũng là mở to mắt
Tôi... Tôi mẹ nó vậy mà còn liên quan đến nhân số nguyện vọng dự thi của học sinh Y sao?
Nghĩ đến đây, bản thân Trần Thương đều có chút mơ màng.
Cả nhà lão Tần đang ăn cơm nhìn thấy Trần Thương im lặng, cũng dồn dập ngẩng đầu lên.
Anh làm gì nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện như thế.
Thật sự là có tâm trồng hoa hoa không nở, vô ý cắm liễu liễu thành ấm.
Trần Thương thật sự không nghĩ đến, bản thân trong lúc vô tình làm một chuyện, vậy mà lại dây dưa đến một chuyện lớn như thế.
Nói là ảnh hưởng sâu xa, thì cũng không quá đáng một chút nào
Trần Thương đột nhiên cảm thấy, năng lực càng lớn, thì trách nhiệm càng lớn, ảnh hưởng càng lớn
Anh hít sâu một hơi, cười cười:
- Cám ơn Bộ trưởng Tôn đã nhắc nhở, tôi nhất định sẽ cố gắng.
Tôn Chấn không nhịn được mà bât cười:
- Hôm nay là ngày quốc tế thiếu nhi, có lẽ... Tôi không nên nói về chủ đề nặng nề như vậy.
- Nhưng, giáo sư Trần, có lẽ cậu không biết, địa vị của cậu trong lòng các học sinh, là rất cao rất cao
- Thậm chí có thể nói, bây giờ cậu chính là tấm gương của rất nhiều người trẻ tuổi
- Trung Quốc, thực ra cũng cần 'siêu anh hùng'.
Cúp điện thoại.
Trần Thương tiếp tục ăn cơm.
Tần Duyệt tò mò hỏi:
- Chồng, sao thế? Em thấy sắc mặt của anh âm tình bất định.
(m tình bất định: một phép ẩn dụ cho vui buồn thất thường, cảm xúc không ổn định)
Trần Thương cười cười:
- Cơ mật quốc gia.
Tần Duyệt nghe xong, cũng mím môi lại.
Lão Tần và Ký Như Vân thì là cười lên.
Trần Thương nói:
- Chủ nhiệm Triệu Nhuận Phương và bộ trưởng Tôn, Tôn Chấn của Bộ giáo dục nói anh phải làm tốt ca phẫu thuật này, nói rằng ca phẫu thuật này đã liên quan đến lực lượng mũi nhọn của Y tế Trung Quốc, ảnh hưởng đến lòng tin của học sinh tuổi trẻ đối với Y tế Trung Quốc.
Tần Hiếu Uyên nghe xong hơi trầm mặc một lát, ông nhẹ gật đầu, để đũa xuống:
- Ai nói không phải chứ
- Khoảng thời gian này ba đến trường học, đã tự mình đích thân cảm nhận chuyện này
- Y tế của Trung Quốc muốn phát triển, không chỉ cần dựa vào bác sĩ lâm sàng, thực ra thì suy cho cùng vẫn là một đời rồi lại một đời tuổi trẻ
- À đúng rồi, Trần Thương, đợi con bận xong khoảng thời gian này, chờ đến lúc trường học của chúng ta tuyển được sinh viên mới, con hãy tổ chức một đại hội động viên sinh viên mới
Trần Thương gật đầu:
- Vâng, được ạ.
Tần Duyệt lại nói:
- Chỉ mở một đại hội động viên thì có ích gì.
- Nếu không thì... Ba, đại học Y khoa Đông Dương của chúng ta dù sao cũng là trường học cũ của anh ấy, còn không bằng hãy xây dựng một lớp Trần Thương! Đến lúc đó anh ấy cũng có thể đi giảng một khóa, nói không chừng có thể thu hút một vài học bá đến đây báo danh
- Hơn nữa, bản thân Y học cũng là từ chính quy mà đi lên, đợi đến làm nghiên cứu sinh thì sẽ quên hết.
Ký Như Vân đột nhiên nói:
- Được rồi, con còn ngại Trần Thương chưa đủ bận rộn sao! Sắp không còn có thời gian ở nhà nữa rồi
- Việc cấp bách quan trọng nhất của hai đứa chính là tranh thủ thòi gian sớm sinh đứa cháu cho mẹ
Tần Duyệt và Trần Thương lập tức tịt ngòi.
……..
Liên quan đến chuyện sinh con.
Thực ra Trần Thương đã dốc hết tiến độ mà đi về phía trước.
Nhưng anh phát hiện, bản thân mình đã biến dị.
Dựa vào thực lực của mình mà muốn sinh con, tỉ lệ thật sự đã giảm xuống, xem ra nhất định phải đề cao tỉ lệ hơn mới được.
Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương quyết định đợi thêm một chút, nói không chừng là đã đến 99% rồi.
Nế như tháng sau còn không được, thì sẽ sử dụng tỉ lệ bảo thạch.
Hơn nữa, Trần Thương còn có một loại dự cảm.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này của lão tiên sinh Bành Linh, bản thân sẽ thu được ban thưởng phong phú.
Nói không chừng sẽ là di truyền mội vài thiên phú và khả năng ghê gớm của bản thân mình
Nghĩ đến đây, Trần Thương cũng không nói thêm gì.
Thế nhưng, Tần Duyệt nói cũng không phải là không có đạo lí.
Bắt đầu bồi dưỡng từ trong kỳ sinh viên, bồi dưỡng một vài sinh viên ưu tú, bồi dưỡng một nhóm trụ cột Y học, bồi dưỡng một số tinh anh nghiên cứu khoa học.
Có cái gì mà không thể chứ?
Thế nhưng quan trọng nhất bây giờ, vẫn là sinh con...
Vào lúc này, Tần Hiếu Uyên nhìn thấy hai người xấu hổ, vội vàng nói:
- Sinh con là trồng đậu, nói trồng thì liền có thể trồng sao?
- Đúng rồi, nhóm người Jack, Paz... Ngày mai có chịu phối hợp sao?
Tần Hiếu Uyên có chút lo lắng:
- Con nói xem những chuyên gia này đều đã mời đến rồi, đừng để đến lúc đó lại giành mất vinh dự của con.
- Còn có, những người này có thể phục con sao? Đều là những chuyên gia đỉnh cấp uy tín lâu năm.
Trần Thương cười cười:
- Ba, ba yên tâm đi
- Không sao đâu.
Đúng là như vậy
Hiện tại, điểm kỹ năng của Trần Thương chỉ có 10 điểm.
Vì để cho những người này tâm phục khẩu phục, Trần Thương có thể nói là đã táng gia bại sản.
Tất cả điểm kỹ năng của mình đều đã sử dụng hết, sách kỹ năng cũng đã dùng toàn bộ.
Bây giờ, Trần Thương có đầy đủ tự tin để hàng phục những người này.
Ngày mùng 1 tháng 6.
Khoảng cách đến ngày bắt đầu phẫu thuật đổi đầu chỉ còn có 1 ngày.
Phẫu thuật tạm định là vào 8 giờ sáng ngày mai.
Jack Paz, David, Rodman... Các bác sĩ đỉnh đến từ khắp nơi trên thế giới của Ngoại khoa thần kinh đã ở khách sạn Kempinski gần bệnh viện.
Sau khi bọn họ đến Trung Quốc, đã gặp Trần Thương.
Thế nhưng không gặp thì còn tốt, sau khi gặp được, bọn họ cảm thấy tam quan nổ tung.
Liên quan đến phẫu thuật đổi đầu, Trần Thương chỉ làm một ca phẫu thuật đổi đầu về chú khỉ sinh đôi.
Phẫu thuật rất thành công
Thành công đến mức khiến cho tất cả mọi người không nói lời.
Trải qua một ca phẫu thuật đó, tất cả mọi người cũng đều không nói chuyện.
Bởi vì bọn họ biết, phẫu thuật lần này, nói bọn họ là người mổ chính, thực ra... Là Trần Thương đang đưa cho họ một phần vinh dự
Nói đơn giản một chút, thì đây chính là một lần nằm thắng
Trần Thương mang theo bọn họ để đánh boss, bọn họ phụ trách đứng ở ngoài quan sát là được rồi