Jack Paz vỗ tay, kéo theo tiếng vỗ tay của toàn trường cũng vang lên.
Ngô Huy đã triệt để chinh phục được những hội viên của hội liên hiệp khoa ngoại thần kinh đang có mặt tại đây
Từ lúc mới bắt đầu, khi anh ‘Chẩn đoán bệnh sai’ bị rớt xuống làm bác sĩ phụ trợ, tới khi tất cả mọi người đều cho rằng anh đã bỏ lỡ cơ hội, nhưng ngay vào lúc mấu chốt nhất, anh lại khẳng định được chính mình
Ở bước ngoặt nguy cấp nhất trong ca phẫu thuật, tại lúc người dày dặn kinh nghiệm như giáo sư Anz cũng sợ hãi tới mức tay chân luống cuống, thì Ngô Huy đi ra
Anh tiếp nhận cây dao trong tay bác sĩ mổ chính
Thành công tiếp quản ca phẫu thuật
Sau đó, anh đã hoàn thành ca phẫu thuật khó khăn của thời đại hiện nay: phẫu thuật u thần kinh đệm ác tính
Nếu như cuộc đời có thẻ đánh bạc
Nhân loại cuối cùng cũng có thể đánh xuống một dấu tích, ở đằng sau phẫu thuật u thần kinh đệm ít nhánh ác tính, mà người sáng tạo là: Giáo sư Ngô Huy
Bên trong phòng mổ, người bệnh được đưa tới ICU giám sát.
Giám sát sau phẫu thuật Glioma là rất quan trọng, có thể tận khả năng khôi phục công năng thần kinh bị tổn thương, đồng thời, cũng giám sát được dấu hiệu sinh tồn, hơn nữa càng có thể phòng ngừa biến chứng phát sinh của bệnh.
Mà lúc này, người bệnh Chu Hoan cũng đã tỉnh lại.
Khi anh ta nhìn thấy người hoàn thành phẫu thuật cho mình là Ngô Huy, trong lòng anh ta kích động không thôi.
Tới lúc nhìn thấy mình được rời khỏi phòng mổ, Chu Hoan cười vui vẻ.
- Cám ơn cậu, đồng hương
Một câu đồng hương, khiến cho trong lòng của Ngô Huy dâng tràn xúc động.
Khi sang nước ngoài, tất cả những người Trung Quốc đều cùng chung một gia đình lớn, mà lúc đó, tất cả bọn họ đều được gọi chung bằng cái tên thân mật, đó là đồng hương
Ngô Huy cười cười, nói một câu với bác sĩ giám sát:
- Vị bác sĩ này, người bệnh đó là bạn bè của tôi, xin nhờ anh hỗ trợ chăm sóc anh ấy một chút
Bác sĩ giám sát vội vàng gật đầu
Đối với những người có tài năng thực sự, từ đáy lòng, tất cả mọi người đều cảm thấy kính trọng.
Sau khi Chu Hoan rời đi, bên trong văn phòng lại lần nữa vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Anz là người vỗ tay đầu tiên.
- Cám ơn ngài, giáo sư Ngô Huy
Anz kích động nói.
- Cảm ơn cậu đã giải vây, nếu không... Phẫu thuật hôm nay, tôi thất bại chỉ là một chuyện nhỏ nhặt, sinh mệnh của người bệnh mới là chuyện lớn
- Cảm ơn ngài đã trình diễn cho tôi thấy một ca phẫu thuật tinh diệu, cũng cho tôi thấy được sự vĩ đại của khoa Ngoại thần kinh Trung Quốc
- Tha thứ cho sự vô tri với ngạo mạn của tôi
Sau khi Anz nói xong, Ngô Huy vội vàng vẫy tay một cái, cười cười nói:
- Kỳ thật, tất cả những gì ta có ngày hôm nay đều do lão sư của tôi chỉ bảo.
Anz nghe tiếng, nhịn không được thở dài
Nói thật, cho tới nay, ông ta vẫn còn một chút thành kiến nhất định với Trần Thương.
Hơn nữa, dưới sự ảnh hưởng của Dane, thậm chí Anz cảm thấy chuyện Trần Thương thành lập một lớp nghiên cứu cao cấp khoa ngoại thần kinh, chỉ là muốn một thủ đoạn bịp bợm, với mục đích muốn cạnh tranh chức vị hội trưởng với Dane.
Thế nhưng... Hiện tại xem ra, có lẽ ông ta đã nghĩ sai rồi.
Đừng nói Trần Thương, ngay cả khi so sánh với Ngô Huy, trình độ của Dane còn kém hơn nhiều lắm.
Mà sự mạnh mẽ của Trần Thương... Khả năng đã vượt ra ngoài sự tưởng tượng của ông ta.
Vào lúc này, Anz cười cười:
- Có lẽ, tôi cũng nên thật sự suy tính một chút, nói không chừng ta sẽ trở thành một trong số những đệ tử đầu tiên của Trần Thương
Ngô Huy cười cười:
- Tôi là trợ lý của giáo sư Trần.
Anz nghe tiếng, lập tức ha ha nở nụ cười.
Ông ta ưa thích người đàn ông trầm ổn mà không mất đi tính hài hước này.
Phẫu thuật kết thúc
Anz cùng mấy trợ thủ bắt đầu chấm điểm
Bọn họ là người tham dự phẫu thuật, cũng là nhân chứng, càng là người cho điểm
Mà biểu hiện Ngô Huy, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Vương Giả
Thao tác kỹ xảo: Điểm tối đa
Cái nhìn tổng thể trong phẫu thuật: Điểm tối đa
Cách cải tiến trong phẫu thuật: Điểm tối đa
...
Mỗi một hạng, đều là điểm tối đa
Bởi vì trong suy nghĩ của bọn họ, ca phẫu thuật này, thực sự quá mức khó khăn, mà thao tác của Ngô Huy không thể tìm ra được bất kỳ sai sót nào.
Tới lúc con số cuối cùng được tổng kết ra
Lúc ấy, tổ chuyên gia cùng nhân viên kỹ thuật có mặt tại hiện trường, đều ngóng chờ điểm số đang chuẩn bị được hiển thị
Lúc này, những ca phẫu thuật khác cũng lần lượt được hoàn thành
Ngô Huy đi ra từ phòng mổ.
Hơn ba mươi người vội vội vàng vàng xông tới.
- Giáo sư Ngô Huy! Ngài...
- Ngài... Tại sao ngài lại ra đây rồi?
- Không cần nản chí, anh cứ yên tâm, chúng ta đều rất cố gắng, nhất định sẽ giành được giải nhất
- Bọn họ khẳng định là cố ý hãm hại
...
Nghe mọi người an ủi, Ngô Huy cười cười, nói:
- Ai nói tôi đã mất đi cơ hội cạnh tranh?
- Nói không chừng... Tôi vẫn là thứ nhất nha
Tất cả mọi người lập tức sửng sốt một chút
Giáo sư Ngô Huy có ý tứ gì?
Từ khi hội liên hiệp khoa ngoại thần kinh tổ chức giải thi đấu kỹ năng đến nay.
Trong lịch sử sáu, bảy mươi năm qua, còn chưa hề có một người nào, có thể từ vị trí bác sĩ phụ trợ giành được danh hiệu đứng đầu
…………
Ngô Huy nhìn thấy sự hoang mang của đám anh em này, anh nhịn không được cười cười:
- Qua một hồi, các cậu sẽ biết
Lúc này, tranh tài đã kết thúc
Nhân viên công tác cũng trả lại điện thoại cho bọn họ.
Ngay khi, mọi người cầm được điện thoại của mình, lập tức truy cập vào chương trình do Chính Phủ thiết lập để xem thông tin giải thi đấu, từ trên đó, mọi người có thể xem xét được thành tích của mình và những tin tức có liên quan
Đến bây giờ, tổng thành tích vẫn chưa được công bố.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy thành tích mà mình đạt được.
Thế nhưng không nhìn thấy cụ thể thứ tự
- Tôi 95. 1 điểm.
- Tôi 96. 2 điểm
- Ha ha, tôi so với các cậu tốt hơn, tôi được 96. 5! Tuyệt đối sẽ xếp trước vị trí thứ mười
...
Ngô Huy cũng mở ra chương trình, sau đó nhìn điểm số của mình:
- 100 điểm
Anh nhịn không được cười cười, kết quả này, đã nằm trong dự tính của anh
Vào lúc này, một người đàn ông nhịn không được nhìn về phía Ngô Huy.
- Giáo sư Ngô... Ngài được bao nhiêu điểm?
Sau khi cậu ấy hỏi câu này, cậu ấy lập tức hối hận, cậu ấy chẹp chẹp miệng một cái, lại tiếp tục vỗ sau gáy mình, đang tính có nên chuồn đi trước hay không.
Những người xung quanh cậu ấy cũng hung tợn trừng mắt nhìn cậu ấy một cái
Cậu ấy đúng là hết chuyện để nói
Mà lúc này, Ngô Huy đột nhiên cười nói:
- Tôi 100 điểm.
Lập tức, xung quanh nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Mọi người quay người, trừng to mắt nhìn chằm chằm vào Ngô Huy, trong con ngươi tràn đầy sắc thái không thể tưởng tượng nổi, bọn họ vội vàng hỏi:
- Giáo sư Ngô... Bao nhiêu điểm?
Động tác này của họ, cũng khiến cho người vừa thông báo xong là Ngô Huy cũng cảm thấy chột dạ
Mẹ nó... chẳng lẽ tổng điểm là một ngàn điểm sao?
Chẳng lẽ 100 điểm là rất thấp sao?
Ngô Huy chột dạ mà hỏi:
- 100 điểm, tổng điểm là bao nhiêu vậy?
Mọi người đồng loạt trợn tròn mắt, nhìn con số 100 điểm trên điện thoại di động của Ngô Huy, bọn lại tiếp tục mở to mắt thêm một lần nữa