Đầu đề này rất có giá trị nghiên cứu
Lão Tần càng xem càng cảm thấy Trần Thương không phải là thuần túy theo trào lưu, mà là rất có chủ kiến của chính mình
Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên càng xem càng nghiêm túc, càng xem cũng càng cảm thấy có thể thực hiện
Nghiên cứu ung thư tuyến vú thật ra là điều hết sức cần thiết
Bởi vì ung thư tuyến vú là khối u ác tính phổ biến nhất ở phụ nữ Trung Quốc, thậm chí còn đứng đầu trong nhiều năm.
Tuyệt đối không nên cho rằng cắt tuyến vú đi thì ung thư tuyến vú sẽ không sao nữa.
Thực ra, phần đáng sợ của ung thư nằm ở sự lây lan, di căn và tái phát
Ung thư tuyến vú đứng thứ 5 trong số các ca tử vong do khối u
Cho nên, việc nghiên cứu và chứng minh các gen mẫn cảm với ung thư vú là rất cần thiết.
Chúng ta không thể đơn thuần lấy ra chủ nghĩa.
Những gì được người khác và thế giới công nhận thì chúng ta cũng nên lấy ra nghiên cứu để sử dụng cho chính mình
Dù sao, nói trắng ra thì vẫn có sự khác biệt giữa chủng tộc và chủng tộc
Tần Hiếu Uyên nhìn rất cẩn thận, một giờ trôi qua, lúc này mới xem hết.
Nhưng, cho dù vậy, Trần Thương vẫn kiên nhẫn như cũ.
Kỳ thật, Trần Thương cũng rất đỏ mặt.
Dù sao xác minh kết quả lý luận của những người đoạt giải Nobel Robert Weinberg và Mary Claire ban đầu vốn là một nhiệm vụ
Hiện tại, anh lại kéo cha vợ vào, kỳ thật trong lòng anh còn rất áy náy.
Nhưng...... Cha vợ, là người trong nhà, chắc sẽ không khách khí với mình đâu.
Nghĩ tới đây, gánh nặng trong lòng Trần Thương như hoàn toàn biến mất.
Mà sau khi Tần Hiếu Uyên xem xong, kỳ thật càng ngày càng cảm thấy hay là thử một chút.
Nhiều khi, y học phát triển chính là như thế cần phải đi sâu vào tìm hiểu chi tiết, xử lý tinh tế sau đó tỉ mỉ tạo hình lúc này mới hiện ra.
Lão Tần cảm thấy lần này Trần Thương cũng thật sự là dụng tâm.
Cái đề tài này, ông cũng muốn làm một lần thật tốt.
Nếu thật sự làm ra một chút thành quả, danh tiếng của mình sẽ tăng lên rất nhanh
Nhưng...... Sau khi Tần Hiếu Uyên xem xong, Trần Thương nói:
- Cha suy nghĩ thật kĩ, nhưng...... Muốn tiếp tục nghiên cứu, cần bao nhiêu tiền vốn?
Tần Hiếu Uyên có hơi lo lắng dự án cần quá nhiều kinh phí, bên trên không phê duyệt, vừa nói ông liền hướng tới hạng mục tài trợ, nhìn thấy lão Tần trực tiếp đứng lên
- Một hai ba bốn năm sáu bảy...... Tám số không! Năm triệu
- Điên rồi điên rồi, không thể nào
- Phía trên nếu biết cha cầm năm triệu nghiên cứu cái này, tuyệt đối đánh chết cha
Trần Thương nghe thế trực tiếp đứng lên, đưa tay lên đặt vào trên tay lão Tần, rất có khí thế
Khiến cho lão Tần trái tim hoang mang rối loạn, đỏ mặt thẹn đến hoảng sợ
Tiểu tử này muốn làm gì?
Lúc này, Trần Thương đột nhiên hỏi:
- Cha, người cảm thấy cái đề tài này có ý nghĩa sao?
Tần Hiếu Uyên không do dự, chém đinh chặt sắt gật đầu:
- Có
- Cha cảm thấy chúng ta nên hay không nên có tinh thần hoài nghi!?
- Nhất định phải có
- Ngài ở trong ngành khối u đắm chìm nhiều như vậy năm, cha không muốn làm ra một ít thành tích sao?
- Muốn! Đương nhiên muốn
Lão Tần đầu óc nóng lên, lập tức nói
Nói lại không nghĩ ai mà không muốn rong ruổi trên sa trường của mình đây?
- Được! Vậy làm thôi
Trần Thương nói thẳng
- Tiền đâu? Quốc gia nhất định sẽ không cho......
Tần Hiếu Uyên bận tâm mà hỏi.
Trần Thương nói thẳng:
- Con bỏ tiền! Con đầu tư! Chúng ta tự chủ kinh phí, mặc kệ quốc gia chưa cho cha
Lão Tần lập tức trong lòng xiết chặt, trái tim được sưởi ấm, rất kiên định
Có người con rể như thế, làm cha vợ còn yêu cầu gì nữa?
Lão Tần nhìn Trần Thương vô cùng kiên nghị trên mặt viết đầy tín nhiệm, trong lúc nhất thời vậy mà cảm động nói không ra lời
Ai
Có con rể thật tốt nha. Vì ông vậy mà...... Tự mình bỏ tiền làm thí nghiệm
………
Trần Thương từ văn phòng đi ra, trong lòng luôn cảm thấy cha vợ thật đáng thương
Đề tài này, thật ra trong lòng anh cũng không chắc.
Đến lúc đó, lão Tần cầm đề tài này, trong trường hợp chứng minh được kết quả lý luận của Robert Weinberg và Mary Claire là đúng, thì thật là xấu hổ...
Tiêu một số tiền lớn, chứng minh người ta có đúng không không nói, còn cái gì cũng không tìm ra.
Được rồi được rồi
Nghĩ đến lời nói của Tần Duyệt, Trần Thương cũng yên tâm hơn, chí ít bông vải này không thay đổi chất thành lòng dạ hiểm độc
Lão Tần nhìn bóng lưng Trần Thương rời đi, trong lòng bỗng nhiên cực kỳ an tâm
Mình sợ cái gì?
Mình sợ cái gì?
Phía sau có một người con rể như vậy, muốn tiền cho tiền, muốn người cho người, muốn phòng thí nghiệm cho phòng thí nghiệm.
Trong hoàn cảnh như vậy, nếu mình không dám làm nữa thì đó thực sự là quá hống hách.
Nghĩ tới đây, lão Tần tâm chí mạnh mẽ, thề phải làm ra lên chuyện
Mấy ngày nay, Tần Hiếu Uyên trực tiếp nộp đề tài này lên phía trên
Không có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn, thông qua
Nhưng, thật sự được rất nhiều người biết đến.
Bởi vì...... Đề tài kinh phí mất 5 triệu, nhưng tự chủ tài chính 4980 vạn
Quốc gia chỉ cần tượng trưng cho 20 vạn là được rồi.
Kỳ thật, bọn họ cũng biết, lão Tần thiếu không phải là 20 vạn này, mà là thái độ của quốc gia
Nhìn vào giá thầu mà Tần Hiếu Uyên làm nhiệm vụ này mấy người bộ trưởng như Tiêu Thư, Tiêu Nhuận Phương, Tào Ngu và Tôn Chấn dở khóc dở cười
Chỉ có thể thông qua
Nhưng, đối với cái đề tài này, mọi người vẫn còn xem thường phương pháp này.
Tiêu Nhuận Phương nhịn không được nói:
- Căn cứ dựa trên kết quả lý luận nghiên cứu của Robert Weinberg và Mary Claire thuốc đã sắp được đưa vào thị trường, hiệu quả không tệ... Tần Hiếu Uyên còn muốn cái làm gì đây?
Bên này Tào Ngu lại nhíu mày:
- Tôi luôn cảm thấy, cái đề tài này không giống như là Tần Hiếu Uyên nói, có thể là...... Trần Thương
Nghe thấy Tào Ngu nói như vậy, tất cả mọi người trong lòng lộp bộp một tiếng
Nếu như là Trần Thương nói cái đề tài này, khả năng có ý nghĩa.
Chẳng lẽ...... Kết quả lý luận của Robert Weinberg và Mary Claire thật sự tồn tại vấn đề sao?
Nghĩ tới đây, nhóm người Tiêu Nhuận Phương là mi tâm sít chặt lại.
Chỉ là...... Trần Thương chừng nào thì bắt đầu làm nghiên cứu phương diện ung thư?
Đây cũng không phải là ngoại khoa nha......
Nhưng nghĩ tới những chuyện năm vừa qua Trần Thương làm, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau.
Tiêu Nhuận Phương trong lòng bỗng nhiên không chắc
Vẻ mặt của bà ấy vô cùng nghi hoặc mà hỏi:
- Vậy mọi người nói xem...... Tôi có nên phê duyệt cho phép loại thuốc có mục tiêu này được đưa vào thị trường không?
Tôn Chấn và Tào Ngu liếc nhau.
Sau một lát cùng nhau nói:
- Tôi cảm thấy cứ từ từ đã
- Nếu không, cô gọi điện thoại cho Trần Thương hỏi đi.
Tiêu Nhuận Phương nghe xong, lập tức gật đầu, lấy điện thoại ra trực tiếp bấm số của Trần Thương.
Mà lúc này, Trần Thương vừa đi vào đến phòng thí nghiệm để nghiên cứu
Sự phát triển của công nghệ gen thực sự rất thú vị, nhưng cũng thực sự rất khó khăn
Đầu tiên cũng bởi vì thiếu công cụ, sự phát triển của lĩnh vực vi sinh vật học đã bị tụt hậu, và một số thí nghiệm không thể thực hiện được
Trần Thương nhìn thấy Tiêu Nhuận Phương gọi điện đến, bèn bấm nút nhận.
- Chủ nhiệm Tiêu, chị tìm tôi?
Tiêu Nhuận Phương hạ thấp giọng hỏi:
- Giáo sư Trần, tôi vừa nhìn thấy chủ nhiệm Tần đệ trình đề tài nhiệm vụ, cậu có thể tiết lộ cho tôi một chút không, với mục tiêu thuốc có vấn đề gì không?
- Nếu không thì tôi tạm thời hoãn lại, từ từ thông qua quy trình?
Trần thương lập tức sững sờ, vẻ mặt của anh hơi xấu hổ