Sau khi Trần Thương nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, bắt đầu suy nghĩ.
Thời gian lần này lại có giới hạn
Thế nhưng, nghĩ đến ban thưởng của vòng thứ hai chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều so với vòng thứ nhất, Trần Thương cảm thấy... Mười ngày căn bản là không phải vấn đề lớn gì
....
....
Hôm đó, trong lúc ăn cơm, Trần Thương đặt kết quả thí nghiệm ở trước mặt ba vợ, nói:
- Ba, thí nghiệm đã làm xong
- Đây là thành quả của tất cả lý luận, ba nhìn xem.
Tần Hiếu Uyên sững sờ, tò mò hỏi:
- Xong rồi? Hoàn thành rồi?
Trong lúc nhất thời, cả nhà đều nhìn chằm chằm vào lão Tần.
Tần Hiếu Uyên lau tay, mở ra xem, nhìn thấy thành quả nghiên cứu của Trần Thương ở trang cuối cùng, lập tức sửng sốt
Ông mở to mắt, nhìn qua Trần Thương nói:
- Đây chính là tất cả thành quả nghiên cứu sao?
Trần Thương gật đầu
Tần Hiếu Uyên đột nhiên hít sâu một hơi, hai tai che ở trên ngực.
Một màn này kiến cho mọi người xung quanh đều bị doạ cho phát sợ
- Ba, ba cảm thấy thế nào?
- Lão Tần, đang ăn cơm, ông đừng doạ người chứ
Động tác này của Tần Hiếu Uyên, khiến cho mọi người nghĩ rằng là nhồi máu cơ tim
Ở đây đều là người thuộc ngành nghề chữa bệnh đó, nha
Lão Trần - Trần Đại Hải am hiểu giết heo.
Tần Hiếu Uyên đột nhiên xúc động một tiếng:
- Mẹ nó, chúng ta gây quỹ của riêng mình, tốn hết 5 tỷ, chính là vì một thành quả nghiên cứu như thế này sao?
- Quá thiệt rồi
- Nhà chúng ta tự mình bỏ tiền ra để làm nghiên cứu... Chính là một thành quả như thế sao
- Đến cuối cùng, vẫn là phải phục vụ cho người nước ngoài, nghiên cứu cái gì mà hiệu quả của Olaparib đối với người Mỹ gốc u không bằng người da trắng
Nghĩ đến đây, trong lòng Tần Hiếu Uyên vô cùng đau đớn
Dù sao, đây cũng không phải là nói bừa, mà là kết quả của vàng bạc trắng thật đổi lấy
Lời nói không nói thì còn tốt, sau khi nói, xung quanh đều lập tức yên tĩnh lại
Hai tay của Tần Hiếu Uyên che lấy mặt, nghe thấy xung quanh đột nhiên yên tĩnh lại, trong lòng đột nhiên run lên
Giữa các ngón tay lộ ra một khe hở, ánh mắt cẩn thận từng li từng tí quan sát sắc mặt của những người xung quanh... Trong lòng thấp thỏm không yên
Không có ai thương hại người đàn ông lụn bại này
Ký Như Vân tức giận nói:
- Có một số người, đến chết vẫn còn yêu sĩ diện
- Đã có kết quả rồi đúng không! Giỏi lắm, lại còn có thể chứng minh lý luận của người đoạt giải Nobel là không hoàn thiện
- Điều này rất đáng giá đó! Đã tiêu mất 5 tỷ của nhà chúng ta
- Có 5 tỷ này... 5 tỷ đó! Tần Hiếu Uyên, ông... Ông là một người phá gia
Ký Như Vân càng nói càng tức.
Vào lúc này, Trần Thương cười cười:
- Mẹ, không sao
- Hơn nữa, 5 tỷ này chỉ là tạm thời mà thôi
Ánh mắt của Tần Duyệt sáng lên:
- Ý kia chính là còn có thể kiếm lại sao?
Trần Thương lắc đầu:
- Không, còn phải ít nhất 5-10 tỷ nữa
Lời này vừa nói, bầu không khí lập tức ngưng trệ lại
Lão Tần nghe thấy câu nói vừa rồi của Trần Thương, trong vòng vốn dĩ vẫn đang vui mừng, không nghĩ đến... Trần Thương vậy mà lại nói câu tiếp theo
Trong lúc nhất thời, suýt chút nữa lão Tần đã bị doạ khóc, cơ thể run lẩy bẩy
Ký Như Vân giận không có chỗ phát tiết
Dùng lực véo mạnh móng tay vào Tần Hiếu Uyên, sau đó hùng hổ phàn nàn nói:
- Để cho ông tạo, để cho ông tạo này! Cờ bạc cũng không có phá của như thế
- Ngày nào ông cũng nói lão Vương người ta cất giữ đồ cổ, lão Lý chơi xiên, lão Trương thì mua phỉ thúy? Ông... Ông còn không bằng người ta, ông chính là người đàn ông tán gia, có nghe thấy không, còn phải thêm 5 tỷ
- Gia đình gì chứ? Để xem ông tạo như thế nào
Trần Thương cũng dở khóc dở cười
Nói thật thì, hiện tại Trần Thương cũng không có nhiều tiền lắm, còn có vốn lưu động mười mấy tỷ, thế nhưng... Bây giờ cũng không thể đụng vào
Bởi vì tiếp theo là thí nghiệm lâm sàng của thuôc mới Alzheimer CN-GV- số 998, đây cần phải tiêu số tiền lớn
Đều biết nghiên cứu phát minh thuốc mới cần phải dùng tiền, nhưng chuyện không biết là, nghiên cứu khoa học chỉ là một bộ phận tiêu chút tiền, còn chi tiêu lớn nhất chính là thí nghiệm lâm sàng
Lâm sàng thí nghiệm giai đoạn III, ít nhất là cần có bảy tám tỷ
Đây là ước tính thận trọng, còn chưa tính thí nghiệm lâm sàng ở nước ngoài.
Vậy nên, công ty Y dược bình thường căn bản là không thể gánh được phát minh nghiên cứu thuốc mới, nhất định phải dựa vào tập đoàn cỡ lớn.
Trần Thương nói:
- Mẹ à, thực ra số tiền tiêu ở trong đó, không phải là tiêu tiền của chúng ta, mà là có người trả tiền
- Thậm chí bọn họ còn muốn thanh toán kinh phí phát minh nghiên cứu của chúng ta
Lão Tần nghe xong, cũng đã kiên cường hơn mấy phần
- Đúng vậy đó, chúng ta chứng minh lý luận của nhón người Marie Claire là phiến diện, đây chính là chuyện tốt lợi quốc lợi dân, giúp đỡ biết bao nhiêu người
Ký Như Vân lườm ông một cái:
- Chuyện của mình còn chưa lo tốt, mà ngày nào ông cũng lo chuyện người nước ngoài gì đó, ông cho rằng ông là ai chứ
Tần Hiếu Uyên tự biết mình đuối lý, cũng không lên tiếng, khúm núm nói câu:
- Lòng dạ đàn bà
Trần Thương tiếp tục nói:
- Hơn nữa, bây giờ chúng ta có thể nghiên cứu cơ chế sinh bệnh chính của ung thư tuyến sữa, thậm chí có thể nghiên cứu yếu tố chính của yếu tố tăng trưởng giống insulin-2 về cơ chế sinh bệnh của ung thư tuyến sữa, ảnh hưởng đến RBCA1,2 và gen ức chế khối u.
Là có cơ hội hoàn thiện loại thuốc này
- Vậy nên, tất cả tiền hiện giờ của chúng ta, đều có người thanh toán
- Thậm chí, chúng ta có thể tiếp lấy cơ hội này, bồi dưỡng và tạo dựng nên một phòng thí nghiệm công trình gen của chúng ta.
- Đương nhiên, lần này ba cũng xem như là đã chứng minh được chính mình, dù sao... Ba có lẽ chính là người duy nhất còn lại trong những thập kỷ gần đây đã hoài nghi về lý luận của những người đoạt giải Nobel, đồng thời cũng là người đầu tiên lật đổ nhân tài của giải thưởng Nobel
Lão Tần nghe xong, lập tức kích động lên
- Nghe thấy chưa
- Chồng của bà rất lợi hại đó, có cam đảm hoài nghi giải Nobel! Đồng thời, còn có thể đạt được thành quả
Ký Như Vân cười lạnh một tiếng:
- Được rồi, chẳng lẽ người trong nhà không biết trình độ của người trong nhà sao?
Nói xong lại nhìn qua Trần Thương:
- Trần Thương à, sau này con cũng không thể nuông chiều cái tên đàn ông bại gia này như thế
- Bằng không... lại lên đến trời
- Nhìn cái đức hạnh này... Ông đừng làm cho chúng ta mất mặt xấu hổ
Lập tức, mọi người không nhịn được mà cười lên.
..................
Những ngày tiếp theo, Dương Mai không về nước, mà nghe theo Trần Thương, tiếp tục làm việc
Lần này, trách nhiệm trên người của Dương Mai rất lớn, từ trước đến giờ cô chưa từng nghĩ đến, bản thân mơ mơ hồ hồ mà đi đến con đường như thế này
Quyền con người và tự do của người Mỹ dựa trên sự hoàn thiện của pháp luật.
Thế nhưng, cái gọi là pháp luật, chỉ là công cụ duy trì xã hội yên ổn của nhà tư bản: Nâng cao chi phí phạm tội
Lần này, Dương Mai đã thành công thu hút sự chú ý của tập đoàn AstraZeneca
Dù sao, trong lý luận của Dương Mai, thì thuốc Olaparib vẫn có giới hạn, không tốt đối với người Mỹ gốc u, đã dẫn đến mâu thuẫn xã hội nhất định
Chuyện này, rất dễ dàng kích thích lên mâu thuẫn rất nghiêm trọng, vậy nên, quan hệ xã hội của tập đoàn AstraZeneca lập tức ra mặt, khiến cho ảnh hưởng hạ xuống mức thấp nhất.