Trong lúc nhất thời, nhiều mặt thế lực đều toàn bộ tham gia vào
Bắt đầu nghiên cứu tường tận về luận văn của Trần Thương
Mà lúc này, trong lòng Trần Thương lại sợ hãi.
Dù sao thời gian mười ngày thực sự là rất có hạn
Đám người này quá... Quá ngu rồi
….
Bây giờ, Trần Thương thực sự hoảng sợ
Thời gian nhiệm vụ yêu cầu là 10 ngày
Hiện tại, năm ngày đã trôi qua, khiến anh rất lo lắng một chuyện, đám đần độn này có thể có đột phá trong năm ngày hay không?
Không phải Hoa Kỳ của các anh là quốc gia có kỹ thuật mạnh di truyền mạnh nhất trên thế giới sao?
Bây giờ, đến trình tự sinh trưởng một dạng gen 2 bé nhỏ có nhân tử giống insulin cũng không nghiên cứu triệt để được?
Lúc đầu, Trần Thương chính vì lo lắng chuyện này xảy ra, cho nên ngay từ đầu anh đã quyết định viết luận văn này càng chi tiết, tỉ mỉ và cẩn thận hơn nữa
Đáng tiếc
Ngay cả khi anh đã viết ra từng bước và từng chi tiết, những người đó vẫn không tìm ra
Nghĩ đến đây, anh không nhịn được thở dài.
Tất nhiên anh không biết rằng một bài luận văn của anh đã khiến nhiều phòng thí nghiệm kỹ thuật di truyền hàng đầu trên thế giới phải bước vào nghiên cứu
Bởi vì lần này, chỉ cần nghiên cứu ra thì sẽ một phát thành công. Nếu như được cha đẻ của các công ty y dược ưu ái, thì cái gì mà đầu tư, mà kinh phí nghiên cứu khoa học, không phải đều được giải quyết ổn thỏa sao?
Đúng vậy
Đừng nghĩ cuộc sống trong phòng thí nghiệm dễ dàng, cạnh tranh vô cùng khốc liệt. Muốn có thành tựu thì phải đốt tiền làm thí nghiệm, vậy… Tiền ở đâu ra?
Về cơ bản, nhiều phòng thí nghiệm dựa vào gia công phần mềm công trình thực nghiệm để sống qua ngày.
Trong một thời gian, nghiên cứu về hạng mục Trần Thương đã trở thành một chủ đề nóng trong giới.
Tương tự, phòng thí nghiệm Kỹ thuật Di truyền Thanh Hoa của Trung Hoa cũng đang nghiên cứu.
Một nhóm các nhà khoa học hàng đầu trong nước tụ tập trong phòng thí nghiệm, sôi nổi thảo luận về chuyện này.
Người đứng đầu khoa học kỹ thuật sinh học Trung Hoa - Đào Huân đã bị chuyện này làm cho suy sụp mấy ngày qua
Bận rộn suốt cả một ngày, bây giờ đã là sáng sớm.
Một đám người hồn bay phách lạc ngồi trên mặt đất.
- Lão Đào, ông nói xem chúng ta như thế có ý nghĩa gì?
Viện sĩ Dương Trúc Thành không nhịn được nói.
- Có ý nghĩa gì? Ý nghĩa rất lớn
Đào Huân nghe vậy liền kích động, ngẩng đầu, ngửa cổ lớn tiếng nói:
- Mọi người đều có trách nhiệm đối với sự hưng thịnh của đất nước, kể cả đám người già chúng ta. Cái mà chúng ta nâng đỡ là hình tượng công nghệ gen của Trung Hoa! Đó cũng là hình mẫu cho đám trẻ
- Giáo sư Trần tôn trọng tiên sinh Bàng Linh vì điều gì? Chính vì thân hình mỏng manh yếu ớt của bà ấy nhưng lại tạo nên xương sống của Trung Hoa
- Đào Huân tôi không có tài, không thể khiến quốc gia hưng thịnh, nhưng tôi có thể dốc hết sức lực
- Ông nói xem việc chúng ta làm có ý nghĩa hay không?
- Không phải… Viện trưởng Đào, ông đừng giận lão Dương. Lão Dương chỉ cảm thấy tuổi tác ông lớn như vậy, lại đã năm ngày trôi qua, cũng chưa được ngủ một giấc tử tế, lo lắng cho ông mà thôi.
Một đồng nghiệp ngồi bên khuyên một câu.
Đào Huân vỗ vai Dương Trúc Thành, cười nói:
- Đi, đứng dậy làm lại, lần này thử công nghệ TALEN
- Lần cuối cùng, làm xong chúng ta nghỉ ngơi.
Nói xong, Đào Huân trực tiếp bước vào trong, Dương Trúc Thành cũng theo sau ông ta.
Những đồng nghiệp khác đang có chút kiệt sức, thấy đến viện sĩ Dương Trúc Thành còn bị lão viện trưởng phê bình, vậy còn có thể nói gì nữa! Xốc lại tinh thần, làm thật tốt.
Dương Trúc Thành vừa bước vào liền trừng mắt nhìn Đào Huân, đen mặt nhỏ tiếng nói:
- Hay cho Đào Huân ông, lại lấy tôi ra để lập uy! Tôi không cần mặt mũi sao!?
Đào Huân quay đầu lại, nhìn thấy không có ai, liền nhanh chóng nịnh nọt cười:
- Haha, viện sĩ Dương rộng lượng, đúng không? Haha... Quy tắc cũ, tôi vừa lấy được hai lạng bạch trà, chia ông một nửa
- Thành giao
- Haha, đi, chết tiệt, lần này chúng ta nhất định qua được khâu đầu tiên
- Nếu như Trần Thương biết đám người già chúng ta khổ cực bao lâu vẫn không bằng anh ta làm một mình thì thật là mất mặt
- Các đồng chí, làm việc chăm chỉ hơn, đừng để giáo sư Trần đánh giá thấp đội ngũ chúng ta
- Cố lên
Một giờ sáng, thủ đô sôi động hẳn lên, cuộc sống về đêm bây giờ mới bắt đầu
Tương tự, trong phòng thí nghiệm lúc một giờ sáng.
Đèn sáng, và cuộc đấu tranh vẫn tiếp tục
Sau khi suy nghĩ kỹ, có lẽ chính ánh đèn rực rỡ của nhóm người trong tòa nhà đã tạo nên vẻ lộng lẫy của cảnh đêm thủ đô, đúng không?
Trong mắt những người dân bình thường, cảnh đêm thủ đô thật phồn hoa là do thành phố lớn đã được quốc tế hóa. Nhưng trong mắt những người tinh tường, thủ đô thật sự phồn hoa chính là nhờ những người nỗ lực không quản ngày đêm.
.........
Hoa Kỳ, New Jersey.
Một tòa nhà thí nghiệm đầy ý thức khoa học và công nghệ.
Đây là phòng thí nghiệm kỹ thuật sinh học nổi tiếng nhất của New Jersey, phòng thí nghiệm Hiab
Hiab đã giành giải Nobel 2015 nhờ công nghệ chỉnh sửa CRISPRCas9 mới của kỹ thuật di truyền
Đây có thể nói là một thế giới văn minh vào khi đó. Phải biết rằng, công nghệ CRISPRCas9 có thể nói đã khiến kỹ thuật gen của thế giới tiến bộ lên mười năm
Trong khi đó, Hiab cũng là một người cực đoan. Trong bài phát biểu nhận giải Nobel, ông từng thẳng thắn:
- Người thúc đẩy sự phát triển của thế giới thật ra là số ít
Câu này khiến Hiab gặp phải tranh cãi rất lớn
Tuy nhiên, không ai có thể phủ nhận thành quả của ông.
Hiab đã từng nói rằng Thượng đế chắc chắn cũng phải là một nhà khoa học kỹ thuật di truyền, người đã tạo ra một ngân hàng gen tuyệt vời cho mọi thứ trên thế giới này
Sự vĩ đại của Hiab không chỉ nằm ở sự hiểu biết của ông về kỹ thuật di truyền, mà còn ở việc ông dạy học sinh của mình
Trong số các sinh viên của Hiab, người có triển vọng nhất là Mary Claire, người đã đoạt giải Nobel năm 2021.
Lúc này, ở phòng thí nghiệm của Hiab, Mary Claire, Hiab và những người khác đang bận rộn thử nghiệm
Một thời gian dài
Một tiếng thở dài vang lên.
- Lại thất bại
Mọi người nghe thấy tiếng động đều quay lại nhìn thầy mình, chỉ thấy khuôn mặt Hiab đầy buồn bã và cô đơn.
Năm nay, Hiab đã 81 tuổi và là nhà tài phiệt hàng đầu duy nhất còn sót lại ở Hoa Kỳ.
Nhưng sao một ông già cả đời cao ngạo lúc này lại hiu quạnh đến thế
Loại thất vọng này là điều mà trước đây ông chưa từng có.
Ông khẽ thở dài, dường như đã cạn kiệt niềm kiêu hãnh cả nửa đời người
Mary Claire đã sững sờ khi nhìn thấy điều này
Những học trò khác cũng vậy, họ chưa bao giờ thấy dáng vẻ thầy mình như thế
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Thầy... Sao vậy ạ?
- Thầy không thoải mái chỗ nào ạ?
Hiab ngồi xuống ghế, tháo găng tay, tháo kính, lấy tay ấn vào sống mũi.
- Không sao, các con ngồi xuống đi.
Mary Claire:
- Thầy, đợi chút, phân li bên này đã chuẩn bị xong, con…
Hiab lắc đầu:
- Thí nghiệm dừng ở đây đi
Lời nói thốt ra, tất cả mọi người đều sững sờ
Là ý gì?
Làm không nổi sao?
Hiab nói tiếp:
- Thí nghiệm này không cần thiết nữa, các con... Không, là chúng ta, chúng ta không các nào làm ra kết quả
Mọi người đều sững sờ khi nghe câu này
Một người kiêu hãnh như thầy, một người chưa bao giờ nói lời từ bỏ trong cuộc đời mình, thậm chí còn coi thường những người bỏ cuộc, không ngờ lại... Từ bỏ công trình nghiên cứu này?