Vương Kiến Hoa nhịn không được nói:
- Ly hôn? Hình dáng của em bây giờ ra sao, em còn dám ly hôn?
Chung Bình cười cười:
- Những ngày tháng, tôi mắc bệnh này, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tuy rằng ngần ấy năm, chúng ta đều lặng lẽ đi bên nhau, thế nhưng... Kiến Hoa, anh đã thay đổi, ngay cả tôi cũng thay đổi! Hiện tại, anh đã không cần tôi nữa, mà tôi... Cũng mất phương hướng cho chính mình. Lần này sinh bệnh, có khả năng là một lần khiến cuộc đời tôi sống lại! Tôi cũng muốn tìm về phương hướng của cuộc đời mình mà trước đây tôi vì anh đã đánh mất nó! Tôi cũng biết, hiện tại tôi không còn quan trọng trong lòng anh nữa. Vì vậy, tôi cũng không trở thành chướng ngại vậy ngăn cản anh theo đuổi thứ mình thích. Trước đây, Cầm Cầm còn nhỏ, tôi lo lắng chuyện này sẽ có ảnh hưởng không tốt với con bé. Vì vậy tôi cứ nhiều lần nhẫn nhịn. Nhưng hôm nay Cầm Cầm cũng lớn rồi. Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, chúng ta đã gặp nhau thì tất sẽ có ngày chia tay thôi.
Chung Bình không hề tức giận, không chỉ trích, càng không phát cáu.
Trong lòng bà, hai người phát triển cho tới tình trạng hôm nay, tuyệt đối không phải kết quả do một người cố gắng mà được, ngược lại, phải do hai người cùng thúc đẩy tạo thành.
Không quan trọng đúng sai, chỉ có thích hợp hay không thôi.
Tất nhiên hiện tại không thích hợp, vậy tốt hơn hết là tách ra.
Vào lúc này, y tá từ bên ngoài bước vào, nói:
- Chung Bình giường 32, chuẩn bị tháo băng gạc.
Chung Bình gật đầu, Vương Cầm cẩn thận từng li từng tí đỡ mẹ dậy, đến bên trong phòng xử lý.
Trần Thương tự tháo băng gạc cho bà, anh cười hỏi một câu:
- Dì có khẩn trương không?
Chung Bình gật đầu:
- Khẩn trương, thế nhưng... Cũng không khẩn trương. Tôi đã nghĩ thông suốt rồi. Ung thư tôi còn không sợ thì... Tôi còn sợ cái gì? Chuyện làm tôi vui vẻ nhất chính là Cầm Cầm vẫn một mực ở bên tôi. Đó mới là điều quan trọng, còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì trên cuộc đời
Trần Thương cười cười, kỳ thật bất cứ ai cũng có thể gặp phải sự thay đổi tâm tính như thế này.
Khi băng gạc bị anh tháo ra, Vương Cầm đột nhiên sững sờ ngay tại chỗ. Cô trừng to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn một màn trước mắt. Dường như cô có cảm giác mình đã trôi qua mấy đời rồi
Mẹ... hình như mẹ cô đã lấy lại được phong thái đã mất từ trước đây.
Dấu vết của năm tháng đã biến mất trên mặt bà ấy…
- Mẹ... Mẹ trẻ hơn... Thật nhiều
Chung Bình cũng trợn tròn mắt. Bà nhìn người phụ nữ trong gương, hình như bà có cảm giác thời gian đã quay trở lại.
Trong lúc nhất thời, nước mắt Chung Bình thi nhau rơi xuống.
Hình như là Thượng Đế đem tuổi thanh xuân của bà trả lại
…………..
Chung Bình nhìn mặt mình, bên trong con mắt bà tràn đầy vẻ kích động
Trước khi tháo băng, bà cảm thấy trong lòng mình cũng không có quá nhiều gợn sóng, thậm chí cảm thấy…
Mình có biến thành bộ dáng gì cũng không quan trọng
Thế nhưng khi sự thật bày ra trước mặt, bà lại nhận được sự rung động trước nay chưa từng có.
Thế gian này, thật sự có phản lão hoàn đồng sao?
Mặc dù khuôn mặt hiện tại còn chênh lệch một chút so với thời thanh xuân của bà, thế nhưng... Nhiêu đây đã quá đủ làm Chung Bình hài lòng.
Trần Thương cười cười:
- Đến, cháu tháo băng gạc trên ngực cho dì
Chung Bình vội vàng gật đầu
Lần này, bà không tự chủ được cũng bắt đầu mong đợi.
Tới khi Trần Thương đem băng gạc từng tầng từng tầng cởi ra, tới khi toàn bộ cởi hết...
Chung Bình kìm lòng không được bắt đầu khẩn trương lên
Rồi đột nhiên bà phát hiện, nơi đó không hề rũ xuống
Vẫn cao ngất
Và cực kỳ tự nhiên
Mặc dù vết khâu vẫn còn, thế nhưng nó lại xuôi theo quầng vú, còn có rất nhiều nơi được khâu sát vào bên rìa, chính vì vậy, kỳ thật bà cũng nhìn không rõ vết khâu
Thậm chí Trần Thương có đầy đủ nắm chắc để những vết khâu này lại biến mất bên trong những nếp nhăn
Quá thần kỳ.
Chung Bình vui đến phát khóc, bà không thể tin được người trong gương chính là mình
Vương Cầm vội vội vàng vàng chạy về phòng, lại lấy tóc giả từ trong túi ra rồi lập tức vòng trở lại
- Mẹ... Mẹ mang vào đi
Chung Bình gật đầu. Sau bà đội tóc giả lên đầu, người phụ nữ trước mắt bà đã trở nên hoàn chỉnh hơn… Xinh đẹp, trẻ tuổi, nhưng quan trọng nhất chính là tự tin
Trần Thương cười cười:
- Dì có hài lòng không?
Vương Cầm kích động nói đến:
- Cám ơn giáo sư Trần, cám ơn anh, cứu mẹ em
Thạch Nhạc có chút sợ hãi than thở:
- Trên thế giới này, có lẽ chỉ duy nhất một mình giáo sư Trần mới có thể biến một ca phẫu thuật cắt bỏ ung thư vú biến thành như vậy
- Ai, hiện tại chú cũng cảm thấy, kỹ thuật chỉnh hình này của cháu, có thể gọi là Bàn Tay Quan m
- Thực tế là kinh diễm năm tháng, quên đi thời gian
Hoàn toàn chính xác
Trần Thương cũng cảm thấy đặc biệt, khi anh phẫu thuật cho Chung Bình, chỉ dựa vào căn cứ theo khuôn mặt già nua của bà ấy mà điều tiết, bao gồm mí mắt, những nơi bị sụp mí trong và ngoài, thay đổi lớp mỡ, hình thành nếp nhăn... vân vân... Sửa đối những nơi có thể sửa đổi được
Trần Thương cười cười:
- Bàn Tay Quan m? Được. Cháu thích cái tên này
Khi Chung Bình trở lại phòng bệnh, Vương Kiến Hoa vẫn chưa rời đi.
Có điều, sau khi ông ta nhìn thấy Chung Bình, đột nhiên nhịn không được lui về phía sau mấy bước
Ông ta sửng sốt
Điều này, làm sao… Làm sao có thể?
Tại sao vợ của ông ta lại trẻ ra nhiều như vậy?
Ông ta trừng to mắt nhìn Chung Bình, mà Chung Bình cũng nhìn ông ta một cái, sau đó bà lập tức dời đi ánh mắt.
Bà không nên tiếp tục lưu luyến người đàn ông này nữa.
Thấy Chung Bình dời đi ánh mắt, Vương Kiến Hoa đột nhiên cảm giác trong lòng mình như bị đâm đau đớn.
Đột nhiên ông ta có chút hối hận...
Nhưng, gương vỡ khó đoàn tụ, xơ gan cổ trướng lại phục hồi
Trên thế giới này, có bao nhiêu người biết ngừng lại đúng lúc?
Nếu đã không ngừng được mà phạm sai lầm, cuối cùng vẫn phải tự mình đối mặt.
[Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành. Đánh giá: phẫu thuật tinh xảo, y kỹ hoàn mỹ ở chỗ khi cứu vớt thân thể con người, lại làm được tác dụng cứu rỗi linh hồn.]
[Độ hoàn thành nhiệm vụ: quá hoàn mỹ, cho nên nhận được ban thưởng thăng cấp!]
[Chúc mừng ngài, thu được: phẫu thuật tái tạo vú cấp hoàn mỹ! ]
Sau khi Trần Thương thấy hệ thống ban thưởng, anh lập tức vui vẻ
Nỗ lực quả nhiên có thu hoạch.
Đầu tư cho ca phẫu thuật này quả nhiên không lỗ.
Vậy mà kỹ thuật tái tạo vú ngay lập tức thăng cấp đến phẫu thuật tái tạo vú
Thoạt nhìn chỉ sai lệch một chữ, kỳ thật một chữ này lại bao hàm rất nhiều kỹ xảo trong tái tạo.
Bởi vì ngay lập tức tái tạo thích ứng chứng nhận chỉ là thích hợp với đối với Ⅰ, ⅡA, ⅡB, ⅢA kỳ (chỉ T3, N1, M0), cũng có nghĩa người bệnh đang dự phòng cắt bỏ tuyến sữa, cần phải có tình trạng cơ thể tốt đẹp, không kèm theo bệnh chứng nội khoa nghiêm trọng.
Thế nhưng loại kỹ thuật này cũng không thích hợp đối với rất nhiều người bệnh
Mà phẫu thuật tái tạo vú cấp hoàn mỹ thì là nhằm vào tất cả người bệnh khác nhau mắc phải ung thư vú.
Thậm chí bao gồm những người bệnh cần xạ trị kia
Sau khi xạ trị, những vết sẹo trên da ngực sẽ phát sinh cực kỳ nhiều tình huống không giống bình thường, dẫn tới xử lý cực kỳ phiền phức.
Hơn nữa, Trần Thương còn phát hiện, loại phẫu thuật tái tạo này đúng là một món quà lớn
Trong đó còn bao gồm chống sẹo, sửa chữa hình thái lớn nhỏ nhưng đó chưa phải điểm mấu chốt, mấu chốt chính là có thể tái tạo quầng và núm vú
Đây đúng là vẽ rồng điểm mắt trong thuật tái tạo vú