Cùng lúc đó, có Thang Kim Ba dẫn đầu, phần đông những giáo sư của hội khoa học ngoại khoa Trung Quốc đã chính thức bắt đầu kết nối với thế giới, trở thành một học hội được quốc tế hoá.
Mà kỳ đại hội lần đầu tiên của bọn họ được tổ chức ngay ở An Dương
Trần Thương cũng tới tham gia hội nghị, hai người An Ngạn Quân và Đàm Trung Lâm còn lấy thân phận học sinh của anh, hướng tới sân khấu quốc tế
Nhóm người từng nằm trong khoa cấp cứu ngày đó, bây giờ cũng đang trưởng thành lên
Trở thành trụ cột vững vàng cho bệnh viện nhân dân số hai tỉnh Đông Dương.
Hiện tại, chủ nhiệm Lý Bảo Sơn đã trở thành chủ nhiệm danh dự, phó viện trưởng, cũng coi như công thành danh toại mới về nghỉ hưu
Bây giờ, Trương Xu chính là tổng phụ trách bộ phận cấp cứu nội khoa.
Bởi vì Thạch Na xây dựng gia đình, cho nên sự quan tâm của cô ấy tới phòng ban càng ngày càng có hạn, hình như năm nay còn mang thai rồi
Mà Trần Bỉnh Sinh lại trở thành người tiến bộ nhất trong số họ
Ông được đảm nhiệm chức vị chủ nhiệm khoa cấp cứu Ngoại tổng hợp.
Nói thật, vị trí này mang tới áp lực cực lớn cho Trần Bỉnh Sinh.
Không chỉ có là ông, trước đây khi La Châu và Vương Dũng bước tới nơi này, áp lực đè lên họ cũng càng ngày càng lớn
Cũng bởi, nền tảng là chuyện cực kỳ quan trọng, năng lực thích ứng của lão Trần rất mạnh.
Phải biết rằng, khoa cấp cứu Ngoại tổng hợp là phòng ban lớn nhất, nhưng cũng loạn nhất và phức tạp nhất, có quá nhiều những thể loại bệnh nhân, chính vì vậu, cũng yêu cầu cao hơn với những bác sĩ trong này.
………
Tòa cao ốc tổng bộ của Học hội ngoại khoa tiêu hoá ở An Dương đã được hoàn thành
Eileen mang theo nhân viên công tác đã chuyển qua bên này, và bắt đầu làm việc.
Kỳ thật bên trong khoa Ngoại tổng hợp, khoa Ngoại tiêu hóa chiếm cứ tới nửa giang sơn, những bộ phận khác kết hợp lại cũng chỉ ngang bằng với khoa Ngoại tiêu hóa.
Thế nhưng, cũng vì chuyện đó, cho nên áp lực đè lên đám người Trần Bỉnh Sinh cũng càng lớn
Bây giờ, kỹ thuật xây dựng lại đường tiêu hóa của Trần Thương đã được áp dụng trong mỗi một quốc gia trên thế giới.
Trước đây Trần Thương đã dạy một lần trên buổi lễ thành lập đại hội.
Rồi sau đó, cũng vì trợ giúp cho Học hội ngoại khoa tiêu hoá thế giới sau khi thành lập không phải bắt đầu từ con số không, Trần Thương cũng công bố lần lượt rất nhiều kỹ xảo.
Về phần hiện tại kỹ thuật khoa ngoại tiêu hoá trên quốc tế phát triển rất nhanh
Kỹ thuật xây dựng lại đường tiêu hoá Trần thị cũng dần dần được càng ngày càng nhiều người học tập, thậm chí còn bắt đầu cải tiến.
Vì lẽ đó, cứ như vậy
Ở bệnh viện nhân dân số hai tỉnh Đông Dương, đám người tiểu tổ cấp cứu của khoa ngoại tổng hợp cũng có áp lực rất lớn
Với tư cách là học trò đầu tiên của Trần Thương.
Phòng ban của bọn họ có thể nói là thánh địa của khoa Ngoại tiêu hóa thế giới, phải tiếp nhận rất nhiều chuyên gia tới đây học tập.
Đồng dạng, với tư cách là người phụ trách phòng ban, Trần Bỉnh Sinh nhất định cần có đầy đủ thực lực để trấn nhiếp những người này
Cũng vì vậy áp lực của lão Trần rất lớn
Nhưng, bởi vì có sự tồn tại của chức năng phòng ban trong hệ thống, Trần Thương đã thiết trí độ thiện cảm cùng độ cống hiến, từ đó có thể tăng nhanh tiến độ học tập.
Mà kỹ năng khoa Ngoại tổng hợp của Trần Thương rất nhiều
Kỹ thuật xây dựng lại đường tiêu hóa
Thủ thuật cắt bỏ phần lớn dạ dày
…
Kỹ thuật xây dựng lại đường mật
Phẫu thuật cắt bỏ tá tụy
Thuật trị tận gốc ung thư tuyến tụy
…
Những dạng kỹ năng này chính là một bảo tàng khổng lồ đối với đám người trong khoa
Không còn nghi ngờ gì nữa, người có độ cống hiến phòng ban cao nhất là Trần Bỉnh Sinh, độ thiện cảm cũng tương tự như thế.
Cứ như vậy, lão Trần tiến bộ cực kỳ nhanh
Không đến bốn mươi, đã là bác sĩ khoa Ngoại tổng hợp số một trong nước.
Thời gian một năm này cứ vùn vụt trôi qua, trong lúc không chú ý, đã đến mùa thu rồi
Bạn nhỏ yêu nghiệt nhà Trần Thương đã bắt đầu líu ra líu ríu kêu loạn, chỉ là nó nói vẫn chưa rõ ràng.
Nhưng thông qua Tần Duyệt tổng kết lại những âm thanh này trên một cuốn sổ, người khác đã có thể rõ ràng phân biệt được một chút tín hiệu.
Vì dụ như, a a, là muốn đi tiểu tiện.
A a a nha nha nha là muốn đại tiện
Nhưng, hiện tại nhóc con này vẫn chưa biết gọi ba ba, điều này khiến cho Trần Thương có chút thất vọng
Thậm chí, anh còn đánh cuộc với Tần Duyệt, Dương Dương học gọi ba ba trước hay học gọi mẹ trước
Những ngày tháng này, Trần Thương sống cực kỳ hưởng thụ, còn thoả mãn hơn nhiều so với ra nước ngoài nhận giải thưởng
Khi Trần Thương vừa tới tiểu tổ khoa Ngoại tổng hợp, đã gặp phải lão Trần đang vội vàng chạy tới.
Lão Trần thấy thế, nhanh chóng nói:
- Đang muốn tìm cậu đây
Lão Trần cũng không thèm khách sáo với Trần Thương, trực tiếp kéo cậu đến bên trong văn phòng.
Trần Thương thấy thế, nhịn không được hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
Trần Bỉnh Sinh hơi nhíu mày, nhịn không được nói:
- Hai ngày này, khoa Ngoại tổng hợp liên tục nhận được mấy đứa nhỏ bị tiêu chảy, cậu chú ý vệ sinh sạch sẽ một chút.
Trần Thương nghe xong, không thể nín được cười:
- Vào mùa thu, trẻ em bị tiêu chảy, là chuyện rất bình thường mà?
Trần Bỉnh Sinh nhịn không được liếc mắt nhìn anh:
- Cậu cho rằng bây giờ cậu vẫn là kẻ độc thân sao? Tuỳ ý như vậy?
Nói đến đây, Trần Thương cũng nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Trần Bỉnh Sinh, sự lo lắng này y như mấy năm trước hắn quan tâm tới học trò của mình.
- Hiện tại, cậu đã làm cha, không những phải quan tâm tới bệnh nhân của mình, càng phải quan tâm tới con trai của mình nữa, cậu có hiểu không?
- Cậu cũng biết bệnh tiêu chảy mùa thu là bệnh truyền nhiễm, nếu cậu không chú ý, cứ ở nơi này đi tới đi lui, rồi khiến cho Dương Dương mắc bệnh, tới lúc đó cậu sẽ hối hận như thế nào?
Sau khi Trần Thương nghe xong, mới chợt hiểu ra, anh lại nhịn không được cười nói:
- Cảm ơn lão đại đã quan tâm! Vẫn là anh suy nghĩ chu toàn
Kỳ thật quan hệ của Trần Thương và Trần Bỉnh Sinh vẫn được duy trì rất tốt.
Trong lúc nói chuyện công việc, Trần Thương gọi Trần Bỉnh Sinh là tổ trưởng Trần, lão Trần gọi Trần Thương là chủ nhiệm Trần, hai bên rất kính trọng nhau.
Đây cũng là lão Trần chủ động nói.
Dù sao hiện tại trong khoa có rất nhiều người trước đây đều là lãnh đạo cũ và bác sĩ cấp trên của Trần Thương.
Lão Trần biết rõ tính tình mềm mỏng của Trần Thương, lo lắng anh xấu hổ.
Vì vậy, ông dứt khoát chủ động đi đầu gọi Trần Thương là chủ nhiệm, cứ như vậy, mọi người cũng học theo lão Trần cứ thống nhất đều gọi anh là chủ nhiệm Trần.
Nhưng, những lúc ngoài công việc, quan hệ giữa hai người vẫn như cũ, cực kỳ thân thiết
Trần Thương như cũ gọi ông là lão đại như bình thường.
Dù sao Trần Bỉnh Sinh đối xử vô cùng tốt với Trần Thương.
Thực ra, con người ta nên có một người bạn bè hơn mình mười tám tuổi! Những kinh nghiệm của ông sẽ giúp ích rất nhiều cho cuộc sống của cậu ấy. Vì rất có thể cậu ấy sẽ đi tiếp con đường mà ông đã bước đi.
- Đã có con rồi, chuyện gì cậu cũng phải chú ý một chút, bằng không... nếu đứa nhỏ sinh bệnh, đâu phải một mình cậu khó chịu
Lão Trần vẫn còn lo lắng, lại dặn dò thêm một câu.