- Thượng y y quốc, y đạo không giới hạn
Trần Thương nhìn dòng chữ to đùng trên khung chat, ba phần kích động, ba phần thấp thỏm, ba phần sợ hãi, chỉ có một phần kiêu ngạo
Dòng chữ này, rất mong đợi nha
Chữa bệnh cho đất nước, chữa bệnh cho ngàn người, chữa bệnh hàng ngàn năm
Y học không có giới hạn, tất cả các quốc gia đều hướng về, nâng cao uy tín của đất nước chúng ta
Đây là sự mong đợi vô hạn của lão lãnh đạo đối với mình
Muốn làm được điều này, quá khó
Ca phẫu thuật tâm thần gây được nhiều sự chú ý trong ngành bởi ca phẫu thuật được truyền hình trực tiếp cách đây vài ngày.
Cho tới bây giờ đã bắt buộc phải làm, công cụ lập thể mới của Google vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm và sẽ sớm ra mắt.
Tương tự, nếu một ngành học muốn đứng vững trên đôi chân của mình, không chỉ cần các hướng dẫn phẫu thuật mà còn cần sự hỗ trợ lý luận ngành học, một lộ trình đúng đắn, v.v.
Đây đều điều tất yếu
Do đó, sau một thời gian ngắn thịnh vượng, các tổ chức khác nhau hiện đang bắt đầu cống hiến hết mình cho nghiên cứu.
Mà lúc này, đích thân ông chủ của Elsevier đến xin lỗi Trần Thương
Không chỉ Elsevier, mà cả tổng biên tập của các tạp chí như 《 Tự nhiên 》và《 Khoa học 》 ở Mỹ cũng đã đến An Dương.
Không sai
Mọi người Là đến xin lỗi.
Elsevier là một tên tuổi lớn trong lĩnh vực tạp chí
《 Liễu Diệp đao 》, 《 Tế bào 》 Những tập san này đều dưới quyền của Elsevier.
Là một tập đoàn xuất bản đa phương tiện quốc tế của Hà Lan, chủ yếu cung cấp các sản phẩm thông tin và các công cụ sáng tạo cho các nhà khoa học, nhà nghiên cứu, sinh viên, y học và các chuyên gia xử lý thông tin.
Hơn nữa, mấu chốt nhất, Elsevier đã ký hợp đồng đăng ký với nhiều trường đại học hàng đầu nước ngoài.
Đây là rất mạnh
Nhưng những tổng giám đốc và tổng biên tập của tập san này đi vào An Dương, chỉ vì xin lỗi
Không có cách nào.
Tập san cũng cần gửi bản thảo.
Cho dù là 《 Liễu Diệp đao 》, không có tác giả mạnh mẽ chèo chống, chẳng qua kết quả cũng như mây khói thoảng qua.
Vì vậy, khoảng thời gian trước đây, khi những nhà tư bản ma túy thần kinh chiến đấu chống lại Trần Thương, những tờ tạp chí này đã được sử dụng như một khẩu súng.
Không nghĩ tới chính là, đối kháng còn chưa bắt đầu, những thứ này đã từ bỏ giãy dụa, trực tiếp đầu hàng Trần Thương, điều này quá tuyệt vời?
Điều này khiến những tập san này vô cùng xấu hổ, chỉ có thể đích thân xin lỗi và đến thăm để tỏ lòng thành kính.
Tuy nhiên, anh nhìn vào bản tập san hợp đồng miễn phí định kỳ 10 năm của Elsevier cho mười trường đại học, thành thật mà nói thì anh rất vui, nói thật là mua tập san nước ngoài rất đắt.
Ở nước ngoài, sở hữu trí tuệ là một vấn đề lớn
Tập san không quan trọng, quan trọng nhất chính là gửi bản thảo.
Trần Thương quả thực muốn cùng bọn họ vào trang bìa, để bác sĩ trong nước dễ dàng gửi bản thảo.
Trong nước đối với 《 Liễu Diệp đao 》, 《 Tế bào 》, 《 Tự nhiên 》...... Những này loại tập san này vẫn rất nổi tiếng, hơn nữa rất khó thành công gửi bản thảo.
Điều này không chỉ vấn đề về năng lực, ngoài ra còn có nhiều mối quan hệ về lãnh thổ.
Hành vi làm lợi cho nhân viên y tế trong nước của Trần Thương dường như không có ảnh hưởng gì.
Nhưng âu dài mà nói? Có thể tới một mức độ nào đó đã giúp cho nền y học Trung Quốc có được nhiều tiếng nói trên trường quốc tế.
Đó là tác dụng của truyền thông
Bạn có thực sự nghĩ rằng nhóm bác sĩ và học giả đang đọc tờ Times Weekly của ngôi sao giải trí không?
Không
Bạn không hiểu thế giới của những người học bá, họ thực sự đọc tất cả các loại tập san của học thuật.
Học bá thế giới ngươi không hiểu, bọn hắn nhìn thật là các loại học thuật tập san.
Cái gì mà chuyện bát quái của minh tinh?《 Tế bào 》có thơm không?
Cho nên, các học giả Trung Quốc có một nền tảng như vậy? Ý nghĩa phi phàm
............
Đợi mọi người rời đi.
Trần Thương trở lại văn phòng, lão tiên sinh Chung Nhiên nhìn anh, nhịn không được cảm khái một tiếng.
- Tôi thật sự rất muốn sống lâu hơn ba mươi năm
Trần Thương sững sờ, lập tức nở nụ cười:
- Hội trưởng Chung, thân thể của ngài còn rất tốt đấy, không có vấn đề
Chung Nhiên cười, lắc đầu:
- Cơ thể tôi, tôi biết rất rõ.
- Thật sự tốt mà
- Trần Thương? Có thể nhìn thấy y tế ở Trung Quốc phát triển phồn vinh, tôi thật sự thấy rất vui.
- Tôi thực sự muốn xem, ba mươi năm nữa, khi cậu về hưu, điều gì sẽ xảy ra với y tế của quốc gia chúng ta?
Tôi đặc biệt muốn nhìn một chút, ba mươi năm về sau, chờ khi cậu về hưu, ngành y của tổ quốc chúng ta sẽ phát triển tới cái tình trạng gì?
Trần Thương nghe thế, cũng không nhịn được mà ngây người
Anh cũng rất chờ mong
Tương lai sẽ là dáng vẻ gì?
Chung Nhiên vỗ vai Trần Thương:
- Trong khoảng thời gian này, tôi về thủ đô trước? Tôi sẽ xem qua phần lý luận《 Ngoại khoa tâm thần》giúp cho cậu. Chuyện này cứ giao cho tôi.
- Cuối năm, cậu nhìn thời gian, chúng ta phải thành lập chi nhánh Trung y Hiệp hội Tâm thần, mọi người có thể tranh thủ thời gian thành lập đội đầu tiên
Trần Thương nghe thế, vừa cười vừa nói:
- Vậy làm phiền phức hội trưởng Chung.
Chung Nhiên là chủ tịch của Hiệp hội Bác sĩ Y khoa Trung Quốc và Hiệp hội Y khoa Trung Quốc.
Địa vị của ông ở giới y tế bệnh viện trong nước rất cao.
Đang định đi ra ngoài, Chung Nhiên đột nhiên quay lại nói:
- Mà này, cậu thật sự không muốn nghĩ đến chuyện làm hội trưởng?
Trần Thương cười, ông cụ Chung để Trần Thương tiếp nhận vị trí của ông ta.
- Chờ một chút đi
- Rất nhiều chuyện, tôi còn chưa hoàn thành, lão Chung ngài chống đỡ thêm mấy năm đi
Chung Nhiên cười, đứng dậy rời đi.
Ra khỏi phòng làm việc, ông cụ khóe miệng hơi giương lên, ngâm nga tiểu khúc.
Lắng nghe ca từ, rõ ràng là 《 Mộc Quế Anh đại phá Thiên Môn trận 》.
Trong lòng của ông thật sự rất tốt.
Buổi tối Trần Thương về đến nhà.
Vừa mở cửa, Trần Thương bỗng nhiên nghe thấy một hồi âm thanh thanh thúy vang lên.
- Cha...... Cha...... Cha
Trần Thương lập tức trợn tròn mắt.
Con trai tôi biết nói chuyện
Gọi tôi là cha?
Trên mặt Trần Thương tràn đầy vui vẻ, không kịp thay quần áo, liền nhanh chóng chạy vào.
Đột nhiên nhìn thấy tiểu yêu nghiệp nhỏ màu sữa đang dựa vào sô pha, nhìn Trần Thương, miệng nở nụ cười, đôi mắt to như biết nói chuyện.
- Cha, cha
Nhìn thấy Trần Thương tới, tiểu yêu nghiệt gọi càng thêm chịu khó.
Trần Thương một tay ôm lấy Trần Dương, vui vẻ trên mặt anh lan ra tới tận miệng
Bé Trần Dương cười càng thêm vui vẻ.
Tần Duyệt đứng một bên nhìn một màn này, vừa tức vừa cười vừa sợ
- Đồ phản bội nhỏ, phải học cách gọi mẹ trước
Tần Duyệt thật sự rất vui vẻ
Tiểu yêu nghiệt này, từ nhỏ học cái gì cũng nhanh.
Buổi trưa, Tần Duyệt và Trần Thương còn đánh cược, con trai học được sẽ gọi người nào trước.
Chiều nay, Trần Dương đã mở miệng gọi một tiếng cha.
Thông thường, khi trẻ được 4-6 tháng tuổi, nếu có người nói chuyện với trẻ, trẻ sẽ đáp lại bằng tiếng bi bô và cười, đến tháng 7 và tháng 8, khi nghe thấy tiếng động trẻ sẽ tìm kiếm nhưng muốn gọi rõ ràng là mẹ và bố, thì cũng phải đợi một tuổi
Thế nhưng là tiểu yêu nghiệt đấy?
Lúc này mới bao lớn?
Ngày mười hai tháng tư là sinh nhật, đến bây giờ mới tháng mười một, cũng mới bảy tháng.
Vậy mà có thể gọi cha